Vị bằng hữu này, anh có thể thu liễm một chút được không?
Ẩn ý trong lời nói của Caesar quá mức rõ ràng, chẳng sợ Phương Chu hiểu rõ phản ứng của hắn trong lòng, cô cũng nhịn không được chửi thầm trong lòng.
Tin tưởng dù là ai nhìn thấy tuyến mãng cùng cô hợp thành một thể đều sẽ cho rằng cô là khẩn cầu lực lượng của sinh vật dị hình, trở thành cắn nuốt giả “Sống không được bao lâu”.
Phương Chu còn không biết rõ ràng cái gọi là “Thân phận thứ nhất” rốt cuộc là cái gì, cô sẽ bại lộ chính mình trước mặt mọi người.
Vẻ mặt Caesar hiện tại quả thực có thể gọi là nụ cười tỏa nắng, hắn đối với thuộc hạ bên cạnh nói: “An Tu, mau xem a!”
Thành viên nữ kia đang xem xét thi thể của 256 hướng hắn trợn trắng mắt, không thèm phản ứng hắn, mà là dùng máy truyền tin trong tay liên hệ nhân viên phụ trách nghiên cứu dị hình.
“Chu tiến sĩ, mọi chuyện đã giải quyết…… thực nghiệm thể số 256 ở khu 2-26, Phương Chu tiểu thư cũng ở đây, làm phiền mọi người lại đây một chuyến.”
Thân là thành viên đội Tiền Phong, An Tu giống phần lớn mọi người, cô chán ghét Phương Chu, không có thành viên nào trong đội Tiền Phong sẽ thích cô, nhưng cô cũng biết Phương Chu đối với quan chỉ huy mà nói ý nghĩa cái gì.
Cô cắt đứt thông tin, đối với Caesar nói.
“Lão đại, quan chỉ huy sẽ trở về ngay lập tức.”
Ngụ ý chính là ông ráng tém tém lại giùm, đừng làm lố quá.
Caesar vẫy vẫy tay, sau khi cười xong mới tiến lên xem xét trạng thái hiện tại của Phương Chu.
Cả người cô đều là máu do số 256 phun lên, căn bản không nhìn ra thương thế như thế nào, làm một nhân loại cũ có thân thể gầy yếu đến không thể tưởng tượng, Caesar không cho rằng cô có thể đối kháng được Kẻ Thôn Phệ có sức mạnh của sinh vật dị hình, cho dù sinh vật ký sinh trên người Kẻ Thôn Phệ không có nguy hiểm gì.
Nói không chừng là cô vận khí tốt, bản thân Kẻ Thôn Phệ này cũng đã sắp đến giới hạn, đúng lúc bị cô nhặt của hời.
“Uy, còn sống không, ‘ chị ’.” Hắn ngồi xổm xuống, vẫy tay chào hỏi Phương Chu đang ngồi dựa tường nhắm mắt dưỡng thần.
Phương Chu mở mắt ra, mới vừa trải qua quá một hồi chiến đấu làm cô mỏi mệt, cô không có tinh lực lại ngụy trang.
“Không cần gọi tôi là chị.”
Ánh mắt cô thật sự lạnh băng, Caesar sửng sốt một hồi mới tiếp tục nói: “Đã biết đã biết, hung dữ quá à, tôi tốt bụng hỏi thăm thôi mà.”
An Tu bên cạnh xem thường đều sắp bay lên bầu trời.
Lão đại, làm ơn giả bộ giống một chút hơn đi.
Phương Chu cùng những người khác cầm ý kiến tương phản, ác ý của Caesar quá trắng ra, làm những chuyện như vậy lại rất có chừng mực, ngược lại đúng là bởi vì như thế mới khiến Phương Tuần Giang cùng những người khác trong nguyên bản cốt truyện từ đầu đến cuối đều không hề hoài nghi hắn.
Cô tự đứng lên, miệng vết thương trên người đã không cảm thấy đau đớn.
An Tu do dự một chút vẫn là hỏi: “Thương thế trên người có nghiêm trọng không, có cần tôi hỗ trợ hay không?”
“Không có việc gì, tôi đi phòng tự kiểm một chuyến là được.”
Phòng tự kiểm chính là nơi ngày thườnv Lộ Phi Lam đang ở.
Bề ngoài là tuyến mãng chữa trị miệng vết thương, kỳ thật chính là nó biến thành từng tổ chức cơ bắp trên thân thể cô nhằm che giấu và thay thế vị trí bị thương, nếu chúng nó rời khỏi thân thể của cô, miệng vết thương vốn dĩ được nó chữa trị sẽ trở về nguyên dạng khi bị thương.
Số 256 trước mặt cô chính là ví dụ, vẫn nên đi một chuyến tìm Lộ Phi Lam mới được.
Nguy cơ hoàn toàn giải trừ, Phương Chu đứng lên, lại một lần nữa nhìn thấy thi thể số 256, nhịn không được lại cảm thấy buồn nôn, cô lập tức dời tầm mắt đi, cau mày ráng chịu đựng đem du͙© vọиɠ muốn nôn mửa ép xuống.
Đây là lần đầu tiên, lại không phải là lần cuối cùng, nếu muốn sống sót sau này sẽ có rất nhiều loại cảnh tượng giống vậy yêu cầu cô đi đối mặt.