Nhà Ma Của Tôi Liên Thông Với Địa Phủ

Chương 11: Minh Dạ cứu mạng!

Đây chỉ là yêu cầu cơ bản. Với tính cách không chịu thuần phục của quỷ Họa Bì, không đời nào nó chịu làm theo yêu cầu của cô để dọa khách.

Hiện tại cô chỉ có hai con quỷ: Như Hoa và quỷ Họa Bì. Vậy thì sao có thể vận hành một Nhà Ma?

Lê Diệu lấy điện thoại ra, mở ứng dụng Nhà Ma Phong Đô, bắt đầu tìm kiếm cách thuần phục quỷ Họa Bì.

Nhưng cô lật đi lật lại, tìm mãi vẫn không thấy gì.

Cuối cùng, trong mục [Thông tin của tôi], cô tìm thấy một tùy chọn [Trợ giúp].

Lê Diệu thử bấm vào.

Một giao diện bật ra, trên đó ghi:

[Nếu gặp nguy hiểm, hãy lớn tiếng gọi “Minh Dạ cứu mạng!”]

Lê Diệu liền hô lớn: “Minh Dạ cứu mạng!”

Ngay lập tức, bên cạnh cô xuất hiện một bóng người cao lớn mặc đồ đen.

Đó là một người đàn ông, một người đàn ông rất, rất đẹp trai. Các đường nét trên gương mặt như được chạm khắc, đẹp đến mức không tì vết. Chỉ là vẻ mặt anh ta lại lạnh lùng vô cảm.

Đây là ai?

Lê Diệu liếc nhìn quỷ Họa Bì đang ngông nghênh trước mặt, thử dò hỏi: “Quỷ Họa Bì không nghe lời, xử lý nó đi!”

Lời vừa dứt, người đàn ông mặc đồ đen đột nhiên ra tay. Tay phải anh cầm lấy một cây roi, mạnh mẽ quất về phía quỷ Họa Bì.

Một roi giáng xuống, quỷ Họa Bì lập tức hóa thành một bóng đen, phát ra tiếng rêи ɾỉ đau đớn.

Roi thứ hai giáng xuống, lớp sương đen trên người quỷ Họa Bì tan đi một nửa, dường như sắp biến mất hoàn toàn.

Roi thứ ba, quỷ Họa Bì không còn phát ra âm thanh, nằm bẹp dưới đất, không nhúc nhích, chỉ còn lại một vệt sương đen mờ nhạt.

Như Hoa chứng kiến cảnh tượng này, vừa sợ hãi vừa kinh hãi, không dám ngẩng đầu nhìn người đàn ông mặc đồ đen.

Người đàn ông này mang đến cho cô một áp lực khủng khϊếp, như cả một ngọn núi lớn đang đè xuống. Chỉ cần anh ta nhấc mắt, dường như có thể nghiền nát cô bất cứ lúc nào.

Cô chỉ dám khẽ khàng cầu xin Lê Diệu: “Chủ nhân, đừng đánh nữa, quỷ Họa Bì sắp tan hồn mất rồi.”

Nghe vậy, Lê Diệu bước tới cạnh quỷ Họa Bì, giơ chân đá nhẹ vào nó: “Muốn sống không? Nếu muốn thì phải nghe lời, sau này không được trái lệnh của ta.”

Quỷ Họa Bì vội vàng chắp tay trước ngực cúi đầu với Lê Diệu, trông vô cùng đáng thương, hoàn toàn không còn vẻ hung hăng lúc trước.

Lê Diệu hài lòng, quay sang nói với Minh Dạ: “Được rồi, không cần đánh nữa.”

Nghe lời cô, Minh Dạ thu roi lại, rồi biến mất ngay lập tức.

Thấy vậy, Lê Diệu nghịch điện thoại, đoán rằng anh ta chắc hẳn đã quay về ứng dụng.

Tuyệt quá, có Minh Dạ làm vũ khí lợi hại, cô có thể thuần phục quỷ, vận hành Nhà Ma rồi.