Phòng phát sóng trực tiếp bùng nổ, hàng loạt khán giả tràn vào phòng phát sóng của Tang Vãn Châu để nhìn rõ hơn cô bé dễ thương này.
[Trời ơi, đây là con gái nhà ai mà đáng yêu thế này!!]
[Ôi trời, như búp bê sống vậy, thật muốn ôm và cưng nựng ngay!]
[Huhuhu~ Tiểu bảo bối gì mà đáng yêu thế này!!]
Còn chưa để mọi người kịp phản ứng, một giọng nói lạnh lùng, đầy từ tính từ trong nhà vang lên: “Người đến rồi à?”
Nghe thấy tiếng nói, máy quay lập tức chuyển hướng.
Một gương mặt điển trai có vài nét giống cô bé xuất hiện trong khung hình.
Hôm nay Tang Vãn Châu mặc một chiếc áo sơ mi hồng nhạt, quần tây trắng thẳng thớm. Bộ trang phục đơn giản nhưng mang nét tinh tế, vừa có vẻ sang trọng lại vừa toát lên chút dịu dàng và quyến rũ, như một chàng hoàng tử đến đón công chúa nhỏ của mình.
Đôi mắt lạnh lùng, cao ngạo của anh hôm nay cũng dường như có chút ấm áp.
Thật ra, anh vốn không định mặc bộ này, nhưng vì cô bé nhất quyết bảo bộ này hợp với váy của cô bé, nên anh mới miễn cưỡng mặc vào.
[Trời đất?! Tôi không nhìn nhầm chứ? Tang Vãn Châu là khách mời lần này?!]
[Omg! Chồng tôi lại đẹp hơn rồi! Màu hồng cũng hợp với anh ấy quá đi!!]
[Chồng? Người bình luận trên kia bị sao vậy? Đừng quên những scandal của anh ta, có thể lên mạng tra thử đi.]
[Chương trình này là sao đây? Họ không biết Tang Vãn Châu hiện đang đầy tai tiếng à? Sao còn dám mời? Anh ta chăm con sao? Sợ ở vài ngày là bỏ chạy mất thôi.]
[Huhuhu~ Một bảo bối nhỏ đáng yêu thế này mà lại ở cùng người hay mắng trẻ con. Thật tội nghiệp, đáng thương quá.]
Khách mời không nhìn thấy bình luận trực tiếp, nên hai người hoàn toàn không biết phòng phát sóng đang bùng nổ thế nào.
“Tang ca, chúng tôi là nhân viên theo dõi chương trình lần này. Có thể vào trong không?” Một vài nhân viên vẫn khá e dè với anh. Dù gì Tang Vãn Châu cũng nổi tiếng khó tính, chỉ sợ nếu chọc giận anh sẽ xảy ra sự cố phát sóng.
Không ngờ hôm nay Tang Vãn Châu lại rất điềm tĩnh, chỉ nhàn nhạt gật đầu rồi quay vào: “Vào đi.”
Sau khi mở cửa, Phúc Bảo bước theo Tang Vãn Châu bằng đôi chân ngắn, trở về bàn ăn ngồi xuống.
Tang Vãn Châu theo thói quen cúi xuống đặt cô bé lên ghế, sau đó ngồi vào chỗ của mình để tiếp tục ăn bữa sáng còn dang dở.
Mọi thứ trông thật hài hòa.
[Tại sao Tang Vãn Châu và Tiểu Bảo Bối lại có thể hòa hợp đến thế? Không phải anh ấy là “kẻ gϊếŧ trẻ con” sao?!]
[Có vẻ như là sức mạnh của Tiểu Bảo Bối nhà chúng ta, ngay cả một "ác quỷ" như Tang Vãn Châu cũng phải chịu lép vế!]
[Bảo Bối của tôi đáng yêu quá! Từ trước đến giờ chưa bao giờ thấy ai ăn ngoan như vậy! Muốn cưng nựng quá đi~]
Cô bé Tiểu Phúc Bảo ngoan ngoãn ăn hết phần cháo cuối cùng, còn tự dọn dẹp bát đũa và mang vào bếp đặt vào bồn rửa. Máy quay luôn bám sát theo cô bé, khiến lượng người xem trong phòng livestream tăng vọt ngay lập tức.