Nàng gật đầu, nhưng xấu hổ không thể thốt ra từ đó.
“Còn muốn không?” Giọng hắn mềm mại như một làn gió ấm áp.
Nàng ngạc nhiên nhìn hắn, còn muốn sao? Hắn còn sức à? Toàn thân nàng bủn rủn, không còn chút sức lực nào, hắn có thể làm tiếp ư?
Ánh mắt hắn hiện lên vẻ dở khóc dở cười, nàng thật sự nghĩ rằng nam nhân chỉ làm một lần thôi sao: “Vi phu muốn đổi tư thế…”
…
Qua một thời gian rất lâu, toàn thân nàng ướt đẫm mồ hôi, mái tóc dài ướt sũng, nàng nép vào lòng hắn, nhắm mắt lại, ngay cả sức lực để cử động ngón tay cũng không còn, nếu không phải hàng mi nhẹ nhàng động đậy, hắn có thể đã nghĩ nàng lại ngất đi.
Khi làm sạch cho nàng, vuốt ve nơi mềm mại, đại biểu ca cảm thấy máu nóng trong cơ thể lại dâng trào nhanh chóng, thử thách lý trí của hắn.
Hắn tức giận đè nó xuống, nó không chịu phục tùng, ngẩng cao đầu, thách thức hắn, hắn lạnh lùng không để ý đến nó, dùng chăn mỏng trước đó quấn lấy thê tử, bế nàng vào phòng ngủ.
*
Lúc này, trong một căn phòng rộng rãi ở viện khác của Vân gia, Vân phu nhân đang hưởng thụ sự phục vụ của một nhóm lão công. Là mẫu thân của hơn mười hài tử, mới ba mươi lăm tuổi nhưng nhờ chăm sóc tốt, trông bà còn trẻ hơn nhiều, vóc dáng cân đối, không có nếp nhăn trên mặt, là độ tuổi đẹp nhất của nữ nhân.
“Các ngươi ra ngoài hết đi!”
Vân phu nhân mướt mồ hôi, vẫy tay với các trắc phu, các trắc phu được lệnh liếc nhau một cái, đứng dậy mặc lại quần áo, hành lễ rồi lần lượt rời đi.
“Nàng còn ổn chứ?” Vân lão gia cầm một chiếc khăn lau mồ hôi cho thê tử, giống như hai nhi tử, phụ thân này cũng rất anh tuấn, mặc dù đã đến tuổi trung niên, nhưng nhờ tập luyện võ thuật thường xuyên, vẫn giữ được dáng vóc vững chắc và phong thái kiên cường.
Vân phu nhân thở dài yếu ớt: “Đời nữ nhân là phải làm hài lòng những gã nam nhân thối tha mấy người, chỉ cần có chút bất công, lại xảy ra chuyện trong hậu viện.”
“Làm gì nghiêm trọng như vậy.” Vân lão gia lau xong rồi nằm xuống bên cạnh thê tử, kéo chăn gấm đắp cho hai người: “Chúng ta đã thành thân hơn hai mươi năm rồi, giờ hài tử cũng đã lập gia thất, qua vài năm để nhi tức phụ đảm nhận việc nhà, chỉ cần chăm sóc cháu, hưởng thụ tuổi già. Đời này tiếc nhất là không có nữ nhi, nếu có một nữ nhi xinh đẹp như nàng thì tốt biết bao.”
Dù trắc phu có thể sinh khuê nữ, hắn cũng không ngại nuôi, đứa nhỏ lớn lên bên cạnh gần như thân sinh, nhưng ông trời lại không cho hắn điều đó.
“Nhi tức phụ cũng tốt, Châu Châu trông rất được, đẹp người đẹp nết, còn là chất nữ của ta.” Vân phu nhân nói xong, lại thở dài: “Chúng ta không có nữ nhi cũng không cầu được, thật sự là ghen tị, nhà nương có tám hài tử, hết ba nữ nhi, nhà chúng ta không có phúc ấy.”
Vân lão gia vuốt tóc thê tử: “Bây giờ sinh cũng chưa muộn, chúng ta cố gắng có thể sinh được một đứa.”