Chỉ Có Tôi Không Phải Là Yêu Quái?

Chương 8: Gây khó dễ

Tạ Chu Dao bắt đầu đau khổ mà vui sướиɠ sinh hoạt huấn luyện, thời gian một ngày trừ 6 tiếng để ngủ, thời gian còn lại không ngừng đi học, huấn luyện biểu diễn, huấn luyện đọc thoại thanh nhạc, chỉnh nắn thể hình, ngay cả nửa giờ ăn cơm cũng không buông tha, không ngừng gặm nhấm tri thức.

Weibo vẫn đăng bài mới mỗi ngày, nội dung là các loại “khổ cực” check in đi học, lúc đầu fans còn khen ngợi cậu chăm chỉ, đến sau đó thì hy vọng Tạ Chu Dao chú ý nghỉ ngơi.

Trung tuần tháng tư truyền thông da phương diện công ty giải trí Dao Cầm, lão sư có thâm niên diễn xuất và lão sư thanh nhạc toàn bộ trình diện, nghiệm thu thành quả 70 ngày phong bế huấn luyện của Tạ Chu Dao.

Đoàn người tới sớm, lúc mới đầu đang hội ý, người đại diện Diêu Gia rất có tự tin với nhãi con mình tuyển chọn, mời hai vị lão sư đến làm tổng kết huấn luyện.

“Về mặt thanh nhạc của Chu Dao, thật sự là lãng phí rất nhiều năm, thanh tuyến của cậu ấy vô cùng vô cùng tốt, trong veo sạch sẽ biên biệt được độ cao, trước khi học kiến thức thanh nhạc, đã có thể đi theo mà hát được toàn bộ nốt cao, theo lý mà nói có thiên phú như vậy phụ huynh tám phần là cũng có, không hiểu tại sao phụ huynh lại không bồi dưỡng mảng này.”

Lão sư âm nhạc còn nhớ lần đầu tiên quang cảnh Tạ Chu Dao mở miệng trước mặt cô, hoàn toàn là một thanh niên chưa từng tiếp xúc với kỷ xảo âm nhạc, chỉ dựa vào tai nghe, lại hát chính xác từng giai điệu nhịp điệu bài hát cô đã hát.

Trong Yêu giới chủng tộc biết ca hát không hiếm thấy, đại bộ phận bay trên bầu trời đều có thể hát vài câu, nhưng có thể thiên phú ca hát nghịch thiên như Tạ Thiên Dao, có thể là chỉ đếm trong đầu bàn tay, đến nhân ngư tộc có năng lực ca hát trứ danh cũng không thể so sánh cùng với cậu, đều có vài phần kém hơn.

Cô lần đầu tiên nhìn thấy nhìn thấy người có năng lực hát như vậy, còn là ca hậu quốc dân Vân Linh đồng thời là thành viên Yêu tộc, nhưng nghe nói 20 năm trước đã cùng người chồng diễn viên không biết tung tích, cũng không còn gặp được năng lực ca hát như vậy nữa.

Lão sư diễn xuất suy nghĩ một chút, “Mảng diễn xuất cũng không tồi, chỗ khó xử của Tạ Chu Dao, chính là bởi vì cậu ấy không có xuất thân chính quy, sẽ không có những cách diễn cũ rích phù phiếm, lại diễn viên cười chính là ha ha ha khóc là hu hu hu, thật sự không nhìn thấy điều này.”

Diêu Gia ghi chép lại, trầm giọng đáp: “Hai vị lão sư có thể cho điểm kỳ huấn luyện không, 100 điểm là cao nhất.”

“Tôi có thể cho 100 điểm.” Lão sư thanh ngạc đã dẫn dắt rất nhều ca sĩ phái thực lực, vô cùng thích nhân tài.

Lão sư biểu diễn do dự một chút, nhíu mày thận trọng cho điểm: “60 điểm.”

Diêu Gia nhíu mày lại, hai tháng này cô nghe lão sư diễn xuất rất nhiều lần khen ngợi Tạ Chu Dao, sao lúc này lại cho điểm chỉ đạt tiêu chuẩn?

“Đợi Chu Dao đến học lớp biểu diễn, tôi sẽ nói lại với bọn họ, phát âm đọc kịch bản khẩu hình biểu tình cũng không có vấn đề gì, nhưng mảng biểu diễn vẫn còn cần không gian để tiến bộ.”

Tạ Chu Dao đến trước 10 phút trước khi vào lớp, phát hiện lão sư đã đến, cậu chào hỏi xong, đã nhận được đề khảo hạch kỳ huấn luyện.

Hai đoạn biểu diễn, một nhân vật khổ nạn trong hoàn cảnh chiến tranh, một nhân vật thuần ngọt trong kịch bản thanh xuân, đều là đoạn kinh điển, Tạ Chu Dao cẩn thận cân nhắc, tận lực phát huy hết sức, nhận được cái gật đầu tán thành của lão sư diễn xuất.

Đợi Tạ Chu Dao cúi người cảm tạ rời đi xong, lão sư biểu xuất mới mở miệng nói ra lý do, “Đầu tiên Chu Dao đã là diễn viên ưu tú nhất so với lứa nghệ sĩ thế hệ mới, thậm chí còn làm tốt hơn một bộ phận người xuất thân chính quy, nhưng vẫn tồn tại hai điểm, thứ nhất, cậu ấy xác thật hoàn thành nhân vật rất cao, nhưng hiển nhiên đối với mặt cảm xúc tiệu cực càng có lĩnh hội, so với cảm xúc tích cực thì càng có chân thật sắc sâu.”

“Lần sau tôi tìm cơ hội hỏi thử bối cảnh trưởng thành của cậu ấy.” Diêu Gia nghe hiểu ý tại ngôn ngoại của lão sư diễn xuất.

“Thứ hai, ký xảo có hơi khó với Tạ Chu Dao, nhưng cậu là diễn viên chủ nghĩa trực giác điển hình, có cảm nhận nhân vật rất mạnh, có thể thuyết phục chính mình tin tưởng là bản thân nhân vật, không nói chủ nghĩa trực giác không tốt, mà là độ khó cao, giai đoạn hiện tại không nhìn ra vấn đề, nhưng thật sự đợi sau khi gặp được vai diễn có độ khó cao, tôi sợ cậu ấy có thể khó thoát ra.”

“Về việc diễn viên làm thế nào tạo ra biên giới cảm, Diêu Gia cô đi tìm một lão ảnh đế Nhân tộc, chỉ có hắn có thể dạy cho Chu Dao.”

Diêu Gia nhận lấy phương thức liên lạc của lão sư biểu diễn đưa, gật đầu, bị ảnh đế Nhân tộc này cô biết, là nghệ thuật gia cấp bậc quốc bảo, nghe nói mấy năm gần đây sức khỏe từ từ xuống dốc, gần đây liên tục bị chụp ảnh xuất hiện ở bệnh viện.

Mấy ngày sau, Tạ Chu Dao nhận được thông báo tiến tổ của đoàn phim web drama, cậu biết Diêu Gia gấp gáp đi tìm lão sư dạy cậu biểu diễn, cũng tự thu dọn hành lý tới đoàn phim, lúc ra cửa trùng hợp gặp được nhân viên bất động sản dẫn độ trang hoàng đi vào, vừa chào hỏi mới biết có thêm hộ mới vào ở.

Đoàn làm phim ở thành phim ảnh Kinh Giao, Tạ Chu Dao bị kéo vào nhóm chat diễn viên, sau đó liên lạc với trợ lý sản xuất, lấy được thẻ phòng của mình.

Thanh niên áo sơ mi trắng đẩy cửa bước vào, anh mi mũi cao, thân hình thon dài cân xứng, vai lưng đĩnh đạc đẹp như tiểu bạch dương, diễn viên ở cùng nhìn thấy sửng sốt vài giây, biểu hiện rất kinh ngạc.

“Chào, cậu là diễn vai Nhan Trạch Khanh sao? Tôi là Giang Ngọc, tạm thời được tính là vai nam số 12 ha ha.” Diễn viên cùng ngày tiến tổ, vừa đoán đã biết, tự báo tên của mình.

“Xin chào.” Tạ Chu Dao đặt hành lý xuống, thận tay đưa chút đồ ăn chia cho Giang Ngọc.

Ai mà không thích bạn cùng phòng thân thiện, Giang Ngọc nhận lấy, rất nhanh đã nhiệt tình với Tạ Chu Dao.

“Người đại diện không đi cùng với cậu sao? Không có trợ lý sao?” Giang Ngọc nghi hoặc hỏi.

Vai phụ của đoàn phim chủ yếu đều là ở tầng trên phòng tốt hơn, ngay cả diễn viên nam Trình Điền Điền có ít suất diễn hơn Tạ Chu Dao, cũng được chủ nhiệm sản xuất tự mình tiếp đón, tóm lại một nam phụ như Tạ Chu Dao, lại chỉ có một trợ lý sản xuất tiếp đón, còn sắp xếp ở tầng dưới?

Tạ Chu Dao lắc đầu: “Người đại diện có chuyện phải làm, trợ lý còn chưa tìm, hiện tại vẫn còn chưa cần tới.”

Giang Ngọc lăn lê bò trường qua không ít đoàn phim thở dài, nơi này nào có là không cần, đoàn phim chính là xã hội nhỏ, tiến tổ không đủ “phô trương”, sau này sẽ có rất nhiều người dám đến giẫm một chân.

Chính là chuyện phân xuống phòng dưới tầng này, còn không phải là chuyện ra oai phủ đầu thứ nhất sao?

Tối cùng ngày, Tạ Chu Dao đến phim trường tìm phó đạo diễn, đạo diễn lựa chọn vai diễn biết Tạ Chu Dao là nghệ sĩ công ty giải trí Dao Cầm, cũng nghe nói Tạ Chu Dao bị phân tới phòng dưới tầng, xét thấy nhân tình cùng với Diêu Gia, giới thiệu đại khái tình huống đoàn phim xong, không nhịn được dặn dò vài câu.

“Trước đó vai diễn này của cậu, Trình Điền Điền vẫn luôn muốn giành lấy, tôi và mấy bị phó đạo diễn đều cảm thấy hinh tượng của cậu ta không bằng cậu, không đồng ý, cậu ta cùng nhà sản xuất có chút quan hệ, khoảng thời gian quay phim này, nhìn thấy cũng không phải là cái đèn cạn dầu, cậu là người mới, chú ý một chút, chủ yếu là quay phim cho tốt.”

Tạ Chu Dao rũ mắt trầm tư, nghe hiểu lời đạo diễn chọn vai nói, trịnh trọng nói lời cảm ơn với đối phương.

Sau khi về phòng, bạn cùng phòng Giang Ngọc lấy lịch quay phim của Tạ Chu Dao nhìn xem, lập tức nhíu mày, “Đây rõ ràng là đang chỉnh cậu.”

“Cái gì?” Tạ Chu Dao nghi hoặc hỏi.

“Trách không được ban ngày cũng chỉ để trợ lý sản xuất đến đón cậu.” Giang Ngọc bất bình thay Tạ Chu Dao, “Thời gian diễn viên quay phim đều là do chủ nhiệm sản xuất sắp xếp, lịch trình cảnh diễn của cậu định như vậy, không là sáng sớ, thì cũng là nửa đêm, và lúc trưa nắng nóng nhất! Toàn bộ đều là thời gian kém nhất, còn là phân tán, đây là cố ý để cậu tiêu tốn thời gian cả ngày ở phim trường, diễn viên quần chúng cũng không có như vậy......”

Tạ Chu Dao như có suy nghĩ, đã cảm nhận được ác ý, nhưng không có chứng cứ không thể nói bậy, lập tức nhắc nhỏ Giang Ngọc cẩn thận lời nói, chỉ nói ở phim trường thời gian dài cũng không tính là chuyện xấu, đúng lúc có cơ hội quan sát học tập.

Ngày hôm sau, Tạ Chu Dao đã dậy sớm rời giường đến phim trường, địa điểm quay phim cách khách sạn một khoảng cách ngắn, ngồi xe buýt của đoàn phim đi qua, cậu vừa ới lên xe, đã nhìn thấy hàng ghế thứ 3 có một nam diễn viên mặt xà tinh cứ nhìn chằm chằm cậu.

“Hắn là Trình Điền Điền.” Giang Ngọc mượn lúc đi lên bậc cửa xe buýt nắm lấy vạt áo Tạ Chu Dao, thấp giọng nhắc nhở.

Đối diện với ánh mắt không kiêng nể gì đánh giá xem xét của Trình Điền Điền, Tạ Chu Dao không vui trong lòng, lúc này cũng trực tiếp coi nhẹ, dẫn Giang Ngọc đi tới hành ghế cuối.

Đúng lúc bọn họ đi qua hành ghế thứ 3, một thanh âm cười ngạo phát ra: “Nhan Trạch Khanh sư huynh chào buổi sáng, thật là ngại quá, tôi không biết cậu, trước đây có diễn qua phim gì?”

Trên xe ngồi đầy người, trừ bỏ vai phụ còn có không ít vai quần chúng, mới đầu còn bị thân ảnh của Tạ Chu Dao hấp dẫn ánh mắt, ánh mắt không ít người dừng lại trên gương mặt Tạ Chu Dao không dời đi được, lúc này lại nghe được động tĩnh, dứt khoát tiếp tục vây xem.

Ánh mắt địch ý không thèm che giấu của Trình Điền Điền, mọi người còn đang đợi xem Tạ Chu Dao có phản ứng thế nào.