Chỉ Có Tôi Không Phải Là Yêu Quái?

Chương 10: Đau đớn

Diêu Gia đẩy cửa bước vào, nhìn thấy người mở cửa không phải là Tạ Chu Dao, cả kinh lùi ra ngoài hai bước, xác định lại số phòng không có sai, cô căn bản không ngờ Tạ Chu Dao lại ở cùng người khác, còn là một khách sạn điều kiện vô cùng bình thường.

Người đàn ông đứng phía sau cũng muốn đi vào, nhìn thấy Diêu Gia lùi lại, mượn khe hở đi vào bên trong, lắc mình đi vào, hắn có thể xác định tiểu gia hỏa đang ở trong này, tình huống rất không tốt.

Thần long mấy vạn tuổi đang cảm thấy không đúng, trong lòng liền nhấc lên, dấu ấn nhân duyên của Thần long tộc, có thể truyền sức mạnh cùng ý chí cho hai bên, đối phương đau đến mức nào, mới có thể thuận theo dấu ấn mà để hắn cảm nhận được.

Băng Di nghĩ Tạ Chu Dao mới 20 tuổi hơn, đặt vào xã hội loài người tính là tuổi trẻ, đặt trong Yêu giới thì chỉ là nhãi con ở giao đoạn vỡ lòng, nhãi con chịu ấm ức lớn như vậy, trên người nhất định là bị thương rồi, cho dù là trưởng bối Yêu tộc nào biết được loại tình huống này, cũng không thể coi như không thấy, huống hồ Tạ Chu Dao đã là người của Thần long tộc, hắn đương nhiên phải bảo vệ cậu.

Thần long trước giờ là tra tấn đẫm máu chưa từng chịu thiệt, lúc này như bị sờ vào nghịch lân, mặt vô biểu tình, đôi mắt lại lạnh tới cực điểm, hơi thớ áp lực lại cuồng bạo quanh thân hắn, làm cho Cửu Vĩ Hồ Diêu Gia sống ngàn năm cũng phải kinh hãi.

Tỳ Hưu phong tỏa tin tức rất lợi hại, trừ cao tầng Yêu giới, chúng yêu quái còn lại không biết Thần long xuất thế, Diêu Gia cũng không rõ thân phận của Băng Di, chỉ biết Băng Di là đổng sự tổng công ty, xuống công ty dưới trướng chỉ là đến cân đối nghiên cứu, lần này trực tiếp xuất hiện ở công ty, xác định xong cô là người đại diện của Tạ Chu Dao, túm lấy cô dịch chuyển tới bên ngoài khách sạn.

“Băng tiên sinh......” Diêu Gia đi theo bước chân Băng Di, đi vài bước đi qua toilet cùng huyền quan, đi vào phòng nhìn.

“Chu Dao ở bên trong.” Giang Ngọc nhìn thấy Diêu Gia nôn nóng, đại khái cũn biết quan hệ với Tạ Chu Dao, cậu ta quay đầu xác định xong với Tạ Chu Dao, tìm cớ ra ngoài mua bữa sáng để rời đi, để phòng lại cho Tạ Chu Dao.

“Chị Gia!” Tạ Chu Dao nằm nghiên trên giường, nghe được động tĩnh cố sức ngồi dậy, một mình ở đoàn phim ăn khổ, cậu đương nhiên có thể nhịn xuống, nhưng khi người nhà tới, cảm giác ấm ức lại nổi lên.

Cậu đỡ eo ngồi dậy, liền thấy không chỉ có Diêu Gia đứng ở cửa, còn có một soái ca đứng ở cửa.

Người đàn ông mặt mày đĩnh đạc, mũi cao mắt sâu, các đường nét đều rất cứng cáp và sắc nét, lúc này sắc mặt không tốt, đôi mắt màu xanh nhạt nhìn chằm chằm cậu.

Tạ Chu Dao nhìn Băng Di, sửng sốt vài giây, thử mở miệng, càng nói càng nắm chắc, không khỏi cười lên: “Hi! Anh là người lần trước ở phim trường tổ chương trình, đã giúp đỡ tôi?”

Thanh niên trên trán chảy mồ hôi lạnh duy trì tư thế chống eo, sắc mặt trắng bệch, lúc này cười lên, khói mù trong phòng đều tan đi.

Băng Di nhìn tới ngây người, hoảng hốt cảm thấy thanh niên có đôi mắt màu caramel mang theo ý cười, giống như chứa đầy mật ngọt vậy, chảy vào lòng hắn rất ngọt ngào.

Diêu Gia vừa muốn hỏi tình huống nghệ sĩ nhà mình thế nào, chỉ cảm thấy yêu lực áp bách xung quang tan đi, hô hấp cũng thông thuận hơn, cô thở dài một hơi, dư quang nhìn thấy Băng Di bước tới vài bước, đi tới mép giường.

Tạ Chu Dao gật đầu với Băng Di, vẻ mặt quả nhiên vô cùng vui vẻ, “Lần trước thật sự nhờ có anh, cũng không kịp nói tiếng cảm ơn với anh, tôi tên là Tạ Chu Dao, là nghệ sĩ chị Gia dẫn dắt, anh thì sao, anh cũng làm việc của Dao Cầm sao?”

Diêu Gia vừa muốn giới thiệu, đã nhìn tiếp Băng Di gật đầu liên tục.

“Xem là vậy, tôi là Băng Di, Băng trong sông băng, Di trong Đông Di chi địa.” Thần long đến ảnh còn là lén chụp, bình sinh lần đầu tiên tự giới thiệu, không thuần thục, lại có chút khẩn trưởng, thiếu chút nữa nói lắp.

“Tạ Chu Dao, chính là.....ừm, cái này.” Tạ Chu Dao lấy điện thoại mở wechat, mở được “trang cá nhân”, đem tên bên trên cho Băng Di xem.

Băng Di nhìn thật kỹ, giống như là muốn khắc sâu ba chữ trên màn hình vào trong lòng, cậu xem đủ rồi, cũng học động tác của Tạ Chu Dao, lấy điện thoại ra, không chỉ thể hiện tên gọi, còn mở QR thêm bạn tốt ra.

“Được được được, thêm wechat sau này tôi mời anh ăn cơm.” Tạ Chu Dao không nói hai lời quét mã, lúc này mới nhìn người đại diện Diêu Gia.

“Chu Dao cậu quen biết Băng tiên sinh?” Diêu Gia nhìn hai người “nhất kiến như cố”, kinh ngạc tới cực điểm.

“Đúng vậy, trước đó anh đã từng giúp em.” Tạ Chu Dao cho rằng Băng Di là nhân viên công ty Dao Cầm, nghĩ trùng hợp tới kỳ lạ, quả nhiên ông trời cho cậu cơ hội báo đáo người tốt.

Băng Di một giây chấp nhận lời kết bạn, lập tức cài đặt Tạ Chu Dao là bạn tốt, còn lén lén ghim lên đầu, cuối cùng cất điện thoại vào trong túi, trong lòng cảm thấy rất thỏa mãn, nắm chặt di dộng như nhặt được bảo bối, còn không muốn buông tay.

“Chu Dao, lần này bọn chị tới là vì dư luận trên weibo, chỉ là em như thế nào, là có chuyện gì? Sao lại bị thương?” Diêu Gia tức giận, cô nghĩ cũng không hiểu tại sao người của mình mới chạy tới đoàn phim hai ngày, đã nằm liệt trên giường thế này.

Tạ Chu Dao nói lại tình huống một chút, có chút do dự có nến nói chuyện của Trình Điền Điền cho người đại diện không.

“Không đúng, cảnh diễn dược trì là cảnh hành động, chị đã nghiêm túc xem qua rồi, độ khó rất thấp, không thêm phòng hộ cho cậu, còn còn liên lục quay 3 lần, mà đến tối biết rõ cậu bị thương, còn treo dây cáp cho cậu thời gian dài, không thể nào toàn bộ quá trình diễn đều để cậu cột lên dây cáp!” Diêu Gia nghĩ kỹ lại từng chi tiết Tạ Chu Dao nói, càng nghĩ càng không thấy không đúng.

Cô tâm tư nhiều, đoàn làm phim đấu đã cũng không phải là ít: “.......Trong đoàn làm phim có người đang chỉnh cậu, chính là bắt nạt cậu không hiểu quy tắc đợi quay trong đoàn phim, để cậu cho rằng chịu khổ này là trong phạm vi hợp lý cho nên chịu đựng.”

Đứng ở mép giường, Băng Di âm thầm chú ý tới tình huống ở eo của Tạ Chu Dao lại một lần nữa mắt lạnh xuống, lại có xu thế muốn phóng khí lạnh.

Tạ Chu Dao nhìn thấy không gạt được, nhìn Diêu Gia và Băng Di, nói chuyện của Trình Điền Điền ra: “.....Tôi ở phim trường nhìn thấy hắn và chủ nhiệm sản xuất cùng uống một ly nước.”

“Hiểu rồi.” Diêu Gia vừa nghe, lập tức hiểu ngay, “Đại diễn quản tiến độ quay chụp, chủ nhiệm chế tác quản tạp vụ trường quay, mặc kệ là phân khách sạn, hay là thời gian quay phim, còn là lâm thời đùa cợt, đều là ở trong phạm vi chức quyền của hắn, hôm nay trên mạng có người tiết lộ ảnh chụp đoàn phim, bịa đặt cậu, tám phàn cũng là đôi gian phu da^ʍ phu này ở đằng sau động tay động chân.”

Diêu Gia còn chưa có nghệ sĩ bị chỉnh như vậy, trong giới này có tên nào không có mắt mà dám chọc tới Dao Cầm, Diêu Gia càng nghĩ càng tức, lập tức ra khỏi cửa đi tìm đạo diễn.

Tạ Chu Dao chống người muốn đứng dậy, cậu nhìn thấy người đại diện thật sự tức giận rồi, có chút lo lắng, nghĩ muốn đi qua xem, chỉ là vừa đứng lên, đã thấy eo đau, đứng không vững.

Chính vào lúc thân thể cậu lảo đảo, đôi tay duỗi ra bên sườn, một tay đỡ eo một tay ôm vai cậu, vững vàng dỡ cậu lên.

“Cẩn thận một chút.” Băng Di trầm giọng nói, lặng lẽ mượn bàn tay chuyển động sức mạng tinh thuần lên người đối phương.

Tạ Chu Dao đứng tại chỗ vài giây, cảm thấy trên người đột nhiên không còn đau như vậy nữa, cậu quay đầu nói cảm ơn, chú ý tới cậu lúc này ngẩng đầu là có thể nhìn thấy mắt đối phương.

“Anh thật cao, có 1m9 không?” Tạ Chi Dao đã là cao hơn 1m8 rồi, nhìn Băng Di tò mò hỏi.

“Không biết.” Băng Di thành thật lắc đầu, hắn cũng chưa từng đo chiều cao hình người, nếu như Tạ Chu Dao hỏi nguyên hình của hắn, hắn mới có thể trả lời.

Dài bao nhiêu ......đại khái là bay lên sau đó giãn người ra, từ đầu tới đuôi, có thể dài hơn rất nhiều con sông.

“Có thể cần anh giúp một chút, tôi muốn đi xem.”

Tạ Chu Dao người di ra khỏi phòng, mở cửa phòng liền phát hiện tầng diễn viên nghe thấy có động tĩnh, lúc này đang dò đầu ra nhìn, nhìn thấy Tạ Chu Dao, rên mặt đầu bái quái tò mò, nhìn thấy Băng Di lập tức thu liễm lại, lùi về phòng.

Người không dám đi ra, nhưng âm thanh lại không biến mất.

“Có chuyện gì vậy?”

“Hình như là người đại diện của Tạ Chu Dao tìm tới.”

“Người đó là trợ lý của cậu ta sao, thoạt nhìn thật dọa người, kỳ thật là bảo tiêu đi.”

“Tạ Chu Dao thoạt nhìn bị thương không nhẹ.”

Băng Di chiếu cố Tạ Chu Dao thong thả bước đi, chậm rãi đi tới cửa thang máy, đi lên tầng đạo diễn.

Trường phim căn cứ quay chụp sáng sớm, đúng lúc các đoàn phim đẩy nhanh tốc độ, thang máy đi xuống đầy người, đi lên lại không có ai, Tạ Chu Dao nhìn trái nhìn phải, nhìn thấy người đại diện đứng ở cửa một phòng, đang nói chuyện với người bên trong.

“......Sao lại đứng ngoài cửa?” Tạ Chu Dao nghi hoặc, sốt ruột đi tới, không nhịn được vỗ vỗ tay Băng Di trên vai mình, thúc giục đi nhanh lên.

“Bớt nói nhảm với tôi cái gì mà quay phim vất vả là bình thường, muốn tôi kéo người ra ông mới thừa nhận đúng không? Thật sự để chúng tôi bắt được người gây sự, các người là vi phạm hợp đồng nghiêm trọng!” Diêu Gia khoang tay, “Hiện tại trên mạng còn xuất hiện ảnh trên trừng phim hôm qua, sau khi dọn dẹp trường phim, chỉ có nhân viên công tác và diễn viên có thể tiếp xúc được ảnh nội bộ đi, thì lại giải thích thế nào?”

Tổng đạo diễn lại ngơ ngác, chỉ mực một cái quần xả lỏn, lộ ra bụng bia, đến áo còn chưa kịp mặc, trên mặt ông ta vừa quẫn bách vừa bực, thanh âm cũng không khống chế được mà cao lên: “Tôi làm sao biết được? Mới sáng sớm! Lúc cô gõ cửa tôi còn chưa ngủ dậy!”

Ồn ào xong, ông ta mới phát hiện tầng này từ cửa phòng ông ta, sớm đã có không ít phòng mở cửa ra.

“Chỉ một câu thôi, hoặc là đoàn làm phim các người cho tôi lời giải thích, hoặc là Dao Cầm sẽ tham gia điều tra rõ ràng.” Diêu Gia nửa bước cũng không lùi, cường ép đạo diễn nhìn rõ màn hình di động, lại nghiêng người, để Tạ Chu Dao một thân bị thương ở phía sau.

Lúc đạo diễn nhìn thấy tin tức trên mạng, trên mặt cũng tiên tan cơn buồn ngủ, nhíu mày: “Đây là ai làm? Chỉ biết làm ầm ĩ!”

Nhìn thấy cửa phòng đạo diễn không có động tĩnh gì, các lãnh đạo các tổ cùng nam nữ chính cũng đều sửa soạn rồi đi ra, vây quang phòng đạo diễn.

Chuyện lớn biến thành chuyện nhỏ, tóm lại diễn viên ký hợp đồng, đoàn phim xảy ra chuyện lớn, chỉ có thể áp xuống, liền giải quyết không nháo lớn.

Đạo diễn xoay chuyển tròng mắt, có ý muốn hàm hồ cho qua, còn thuận tiện phủi sạch quan hệ với mình.

“Sáng nay mới đăng lên, phải cho chúng tôi thời gian xử lý đi, mà hơn nữa người này không nhất định là người đoàn phim chúng tôi, cô xem nói cái gì mà Tạ Chu Dao có quan hệ bất chính, vừa nghe là không đáng tin, đoàn phim chúng tôi mới không có xuất hiện quan hệ bất chính, nói không chừng là kẻ thù nào đó mà Tạ Chu Dao ra chiêu, còn ảnh hưởng tới đoàn phim quay chụp.”

Lời vô sỉ như vậy Diêu Gia căn bản hận không thể một phát biến về nguyên hình, cho tên đạo diễn này vài móng vuốt.

Chính vào lúc nhân viên đoàn phim đang ăn dưa, Băng Di luôn đứng phía sau làm chỗ dựa cho Tạ Chu Dao, lạnh lùng mở miệng.

“Thật sao?” Ánh mắt hắn không giấu vết đảo qua phía sau đạo diễn, là cánh cửa toilet đóng chặt.

“Không thì sao, đoàn phim chúng ta là hòa thuận nhất, mọi người tuân thủ quy tắc, mỗi ngày rất vất vả.” Đạo diễn phát hiện người tới dáng vẻ không dễ chọc, nhưng lại không nhận ra Băng Di, cho rằng là vô danh tiểu tốt nào đó, không hể sợ hãi.

“Cậu tự mình dứng một chút.” Băng Di không trả lời, hắn tinh tế để Tạ Chu Dao dựa lên tường, đi vài bước đến trước mặt đạo diễn, duỗi tay đẩy đạo diễn ra, đi về phía toilet, ngón tay đặt lên nắm cửa.

Cạnh một tiếng, khóa mở cửa vang lên rất thanh thúy, thu hút ánh mắt của mọi người,

Giống như là ghét bỏ sự tồn tại của cánh cửa, người đàn ông lưng dài vai rộng kéo khóa xong lập tức rút tay lại, trực tiếp nhấc chân, một cước đá văng cửa.

Trong toilet, nam minh tinh mặt xà tinh một thân bóng loáng, hắn co rúm trong toilet, co rum như con chim cút, nhìn thấy bên ngoài đầu người, đều đang nhìn hắn, lập tức hoảng sợ chân tay luống cuống.

Hài hòa nhất......

Tuân thủ quy tắc......

Rất vất vả......

Lời đạo diễn nói rất chắc nịch còn quanh quẩn bên ngoài, mọi người hai mặt nhìn nhau, không nghĩ tới lại có trò khôi hài như vậy.