Chỉ Có Tôi Không Phải Là Yêu Quái?

Chương 20: Kiêu ngạo của đại yêu, sao chỉ bị ném chút tiền là đuổi đi được?

Tạ Chu Dao nhìn Hề Vũ ngã dưới đất, trong lòng âm thầm đoán chuyện khu bình luận dưới official của đoàn phim, không có lửa làm sao có khói.

Cổ yêu phong này từ đâu mà tới, hiện tại cũng ẩn ẩn nhíu mày.

Nhưng lúc này không phải cơ hội tốt để dò thám sâu, Băng Di còn ở hiện trường, tiệm cơm Hùng Trúc Trúc có lẽ còn có khách hàng khác, không thể ở lại hành lang lâu.

Phục vụ từ xa sớm đã được bà chủ dặn dò, khác trong ghế lô lớn trong viện là tuyệt đối không thể chọc vào, trước đó hắn còn có chút không dám mạo nhiên tới gần, là nhìn thấy chuyện biến đổi, vội vàng chạy về phía này.

Người phục vụ chạy tới hỏi thăm, liếc mắt nhìn Băng Di phía sau, thành thành thật thật cúi đầu, không dám nhìn nữa, hắn nhận ra được nhân vật công chúng ngã dưới đất, còn có vị khách ở bên ngoài ghế lô, lập tức thông tri cho đồng bạn, sau đó khách khí mời Băng Di cùng Tạ Chu Dao về ghế lô.

“Hai vị, bên này giao lại cho chúng tôi, vô cùng xin lỗi đã ảnh hưởng tới việc hai vị dùng cơm.”

Hắn nhìn thấy rất rõ, là người ngã dưới đất động tay trước, khách trong ghế lô lớn ra tay tự vệ, lúc này mới tiếp chiếu đẩy ra, tuyệt đối không có lý đo giữ khách ở ghế lô lớn lại hiện trường.

Hề Vũ ngã dưới đất còn đang rên hừ hừ, Tạ Chu Dao cũng không muốn nhìn nữa, đi theo Băng Di xoay người rời đi, cửa ghế lô vừa đóng lại, tiếng phiền não bên ngoài đã không còn nghe được nữa.

Tạ Chu Dao nhìn về phía cổ tay Băng Di đặt trên bàn, lại nhìn biểu tình vân đạm kinh phong của người này, “Tay anh có sao không?”

Băng Di lắc đầu, tay nắm chặt cũng buông lỏng, hắn có chừng mực, không gây thêm phiền toái cho Tạ Chu Dao, cái người không quen biết kia trên người không có yêu lực, hắn cũng chỉ dừng lực đẩy về thôi, không thì hắn khẳng định đã cho người đó bay ra khỏi viện rồi.

“Vừa nãy cảm ơn anh.” Tạ Chu Dao xoa xoa mũi, giấu đi khóe miệng đang cong lên, “Vừa nãy anh một câu combat với hắn ta, tôi cảm thấy rất sảng khoái.”

Bị người ta buông lời hung ác “cậu tính là cái gì”, mặc dù có thể là câu nói không có lý trí, hưng tâm trạng khẳng định sẽ không tốt, Băng Di nói một câu “hắn là ai” xong, tức giận tích tụ trong lòng Tạ Chu Dao giống như quả bóng, kịp thời được chọc thủng.

Băng Di cầm ấm trà bên cạnh lên, rất tự nhiên mà rót trà cho Tạ Chu Dao và mình, “Tôi quả thật không biết hắn ta, hắn ta và cậu có mâu thuẫn sao?”

Tả Chu Dao lập tức hiểu được, giải thích nói: “Nghệ sĩ nổi tiếng có lưu lượng, tôi cảm thấy không tính là mẫu thuẫn gì, chính là gần đây trên mạng......”

Nếu Băng Di đã nhìn thấy, Tạ Chu Dao đơn gian đem chuyện nói ra, “Tất cả mọi chuyện của hắn không liên quan đến tôi, nhưng trên mạng nháo như vậy, nếu như hắn không phải là người khởi xướng, thì có thể là không thích tôi.”

Băng Di lẳng lặng lắng nghe, đợi Tạ Chu Dao nói xong, hắn mới mở miệng: “Trái với quy tắc sẽ bị đào thải, là hắn tự làm tự chịu, nhưng không thể là lý do cậu phải chịu những ác ý phỏng đoán trên mạng được, lại còn mặc cho phát triển.”

“Kỳ thật trong giới giải trí này chuyện như vậy có rất nhiều, thậm chí cũng không tính là chuyện gì, có người mượn chuyện như vậy lăng xê, có người lợi dụng thủ đoạn như vậy để đả kích đối thủ, dư luận trên mạng nhìn thì khí thể rào rạt, có lẽ nhẹ nhất là một hồi phong ba.” Tạ Chu Dao rũ mắt, cậu không thích bị cuốn vào cuộc chiến, nhưng chuyện này còn chưa điều tra rõ, dường như cũng không làm được gì.

Ngón tay Băng Di gõ nhẹ lên bàn, cầm điện thoại trên bàn lên, ở màn hình gửi tin nhắn cho người ta, rất nhanh lại đặt xuống.

Đồ ăn rất nhanh được mang lên, đều là có yếu tố trúc, cùng đi vào với đồ ăn, là bà chủ đã nghênh đón bọn họ lúc người cửa.

Bà chủ vừa nghe thấy có người gây chuyện trong viện, còn chọc tới hai vị khách ở ghế lô lớn, vội vàng đặt công việc trong tay xuống, cường ngạch tìm người của người bàn Hề Vũ cho lời giải thích.

Có thể hẹn được bàn ăn ở Hùng Trúc Trúc, phải là dựa vào quan hệ nội bộ nhân tình trong Yêu tộc, cục quản lý Yêu tộc có phân phận nhân loại, còn là ông chủ đầu tư bất động sản, hắn bị kéo sang một bên nghe bà chủ nói vậy, sắc mặt lập tức đen sì.

Xã hội Nhân loại có lẽ còn có thể dựa theo cách xã giao để dàn xếp mọi chuyện, nhưng Yêu giới lại không có chú ý tới cái này, Yêu tộc nhưng năm qua đã học pháp chế giảng giải đạo đức, nhưng không đại biểu đại yêu quái bọn họ không có tính tình, minh tinh nhỏ mình mới bao dưỡng được mấy ngày học phải đại yêu quái, ông chủ bất động sản lập tức gấp đến lòng bàn tay chảy mồ hôi.

Tồn tại đến bà chủ gặp cũng phải sợ hãi, hắn là tép riu trong Yêu giới này dám đi tìm xúi quẩy, ông chủ bất động sản không dám đi vào nội viện, chỉ có thể nhờ bao chủ đi giùm, nói hắn thanh toán tiền cơm cho hai vị khách ở nội viện.

Bà chủ căng da đầu gõ cửa ghế lô lớn trong nội viện, nhìn thấy Băng Di và Tạ Chu Dao không có tức giận, trong lòng cũng thở phào, bà lại xin lỗi một lần, nói rõ đã điều ra rõ thân phận đối phương, là khách được chủ nhân của bàn nào đó mời tới, “Đây là rượu Tương Phi, là món trân quý cất giấu một giáp của tiệm, là rượu ngon nhất, tiệm tặng cho hai vị, chuyện hôm nay, thật sự là xin lỗi, chủ nhân bàn đó người ta đối với chuyện này cũng rất xin lỗi, ông ta thừa nhận sẽ quản giáo người vừa mới chọc giận hai vị, ông ta để tôi chuyển lời, muốn thanh toán tiêu phí hôm nay của hai vị hôm nay, hai vị có chấp nhận không?”

Tạ Chu Dao không ngờ bà chủ lại đích thân tới, cậu và Hề Vũ tranh luận một phen ở hành lang, hẳn là cậu có lỗi với tiệm mới đúng, hiện tại xem ra, trong tiệm quả thật là chu đáo khách khí,, nhưng nghe bàn chủ Hề Vũ có thái độ xử lý như vậy, Tạ Chu Dao sắc mặt hơi thu liễm lại, không hé răng.

“Rượu nếu như là thành ý của tiệm, vậy thì để lại, còn về chuyện người bàn kia muốn thanh toán, thì không cần.” Băng Di vẫn luôn lưu ý biểu tình của Tạ Chu Dao, nhìn thấy như có suy nghĩ, quả quyết cự tuyệt.

Bà chủ nghe vậy, biết khách ở ghế lô lớn không ăn chiêu này, nghĩ tới cũng đúng, kiêu ngạo của đại yêu quái trên hơn ngàn năm, sao có thể bị một chút tiền như vậy mà đổi đi được?

“Vậy......” Bà chủ chờ đợi.

Lời mình muốn nói lại bị Băng Di nói ra, ánh mắt Tạ Chu Dao lóe lên, trong lòng thoải mái hơn không ít, ngữ khí cũng mềm mại nhẹ nhàng đến chính mình cũng không biết: “Nếu không thì chuyện này cứ vậy đi, thời gian không còn sớm nữa, đói chưa?”

Bà chủ rời khỏi nội viện còn có chút ngơ ngác, bà nhìn thấy vị khách cao hơn một thần hàn khí, vừa nghe thấy thanh niên đi cùng mở miệng, áp suất thấp nói tan là tan?

Tiệm cơm được Hùng Oa Oa khen ngợi, chất lượng quả nhiên là danh bất hư truyền, toàn bộ đều là trúc yến tinh xảo lại lịch sự tao nhã, Tạ Chu Dao và Băng Di ăn đến tận hứng, đi tản bộ ra ngoài ngõ nhỏ.

Bên kia, ông chủ bất động sản ăn no tan cuộc, nghe nói khách ở nội viện đã rời đi, lúc này mới dám dẫn tiểu minh tinh rời đi.

Hề Vũ xoa tay, một đường liếc mắt liên hồi, bị ông chủ bất động sản hung hăng trừng mắt một cái, mới thu liễm lại.

Ông chủ nhìn tiểu minh tinh có dáng vẻ này, trong lòng có quyết định, bất động thanh sắc bắt đầu cân nhắc làm thế nào vạch rõ giới hạn với Hề Vũ, hắn cũng chỉ là chơi đùa với Hề Vũ, Hề Vũ tìm đường chết, hắn mới không muốn dẫn lửa lên người.

Hề Vũ lên xe cũng không dám oán giận trước mặt phiếu cơm, cầm điện thoại bắt đầu nhắn tin wechat, cũng không biết là liên lạc với ai, âm thanh thông báo tin nhắn mới vang lên không ngừng.

Tạ Chu Dao vốn dĩ chuẩn bị cùng Băng Di về tiểu khu, nhưng nửa đường nhận được điện thoại của người đại diện, Diêu Gia nói Tạ Chu Dao nhanh chóng đến công ty một chuyến, nói chuyện trên mạng đã điều tra rõ ràng rồi.

Trong phòng hội nghị nhỏ của bộ phận người đại diện, có không ít người phụ trách quan hệ công chúng, bày ra trước mặt Tạ Chu Dao, là từng tấm ảnh chụp cuộc nói chuyện lén có được.

Nhân viện bộ phận quan hệ công chúng nói với Tạ Chu Dao: “Bộ phận quan hệ công chúng công ty chúng ta có quan hệ hợp tác lâu dài với một vài công ty marketing chính quy, lần này trong nhóm hợp tác, nghe nói có một phòng làm việc nhỏ lợi dụng bình luận có ý bôi đen đơn hàng xã giao, chúng tôi tìm người hỏi thăm tình hình, có được những bình luận khuôn mẫu này, so sánh với những bình luận nhằm vào cậu ở trên mạng, ít nhất là có đến 7 phần tương tự.”

Bộ phận quan hệ công chúng lúc ký hợp đồng đã gửi email phổ cập kiến thúc cho Tạ Chu Dao, Tạ Chu Dao cũng có thể đuổi kịp suy nghĩ.

“Quả nhiên, là có người ở sau lưng dẫn tiết tấu.” Diêu Gia nhướng mày suy tư, “Chu Dao là nghệ sĩ của Dao Cầm, không ty marketing lớn không dám dùng loại nghiệp vụ này bày rõ đắc tội với Dao Cầm, phòng làm việc nhỏ dễ ẩn nấp, đi điều tra tốn thời gian.”

“Hoặc là đoàn đội nghệ sĩ lão luyện, cố ý tìm phòng làm việc nhỏ tràn trộn vào tầm mắt chúng ta, hoặc là, chính là có người hạ độc thủ, hiện tại chỉ có tiền vốn thuê phòng làm việc nhỏ.” Nhân viên bộ phận quan hệ công chúng suy đoán nói, nhìn Tạ Chu Dao, “Chu Dao, cậu gần đầy có kết thù với ai không?”

Tạ Chu Dao nói lại chuyện mình đã gặp Hề Vũ ở tiệm cơm cho mọi người nghe.

“Hắn có ý kiến với cậu là chuyện bình thường, chính là loại thấy người ta nổi tiếng thì ghen tị đỏ mắt, đừng nhìn Hề Vũ trước đây là hình tượng giáo thảo thanh thuần, kỳ thật là tầm nhìn quá ngắn, thích nhất là cắm sau lưng người khác một đao, bạn bè trong giới của hắn rất ít, ai cũng không muốn qua lại với hắn, sợ bị nhớ thương tới.” Nhân viên bộ phận tuyên truyền khi phục vụ cho nghệ sĩ Dao Cầm, cũng có tiếp xúc với đoàn đội Hề Vũ, lúc này không nhịn được mà mỉa mai.

Diêu Gia nói Tạ Chu Dao thuật lại những lời Tề Vũ đã nói một lần, suy nghĩ thật lâu, “........Không bài trừ là Hề Vũ, Chu Dao cậu cảm thấy thế nào?”

Tạ Chu Dao đã sớm có suy đoán về chuyện này, cậu nhìn về phía từng bình luận sắc bén trên màn hình, nghiêm mặt nói: “Chỉ cần là có lợi cho bọn họ, đều có khả năng.”

Thanh niên còn chưa dứt lời, bầu không khí phòng hội nghị đã nghiêm túc lên.