Sự thật chứng minh, người khi gặp nguy hiểm, sẽ bùng nổ tiềm lực vô hạn, Băng Di cao lớn hơn Tạ Chu Dao, còn bị Tạ Chu Dao kéo lùi một bước.
Có lẽ thanh niên trong ngực không hề có phòng bị với Băng Di, tóm lại Diêu Gia đứng bên cạnh nhìn tới sửng sốt.
“Yêu quái?” đoàn phim khởi hành tới khách sạn, Diêu Gia gặp không ít Yêu tộc, lúc này nhìn thấy Tạ Chu Dao vẻ mặt kinh hoàng, rất bất ngờ, cô duỗi tay muốn đỡ lấy Tạ Chu Dao, lại bị Băng Di không dấu vết mà chắn lại.
“Chị Gia, nữ minh tinh kia là yêu quái! Chính là loại có đuôi dài, có tai mọc ra đó!” Tạ Chu Dao cố gắng làm mình bình tĩnh lại, nhưng chỉ cần vừa nghĩ tới đầu hành lang kia còn một con yêu quái, thậm chí tùy thời có thể tìm tới, chỉ muốn lôi kéo Băng Di và Diêu Băng nhanh chóng rời đi.
“Đúng vậy, đây là khách sạn hợp tác với Yêu tộc, khách sạn còn sẽ giữ lại phòng cho nhân viên Dao Cầm.....” Diêu Gia nói, lời còn chưa nói xong đã không còn âm thanh, cô do dự nhìn về phía Tạ Chu Dao, ánh mắt lướt qua một tia không dám tin.
Không nên, Dao Cầm không nhận nhân viên Nhân loại! Cô nhớ rất rõ, lúc phỏng vấn Tạ Chu Dao rõ ràng rất hoàn mỹ mà thông qua khảo nghiệm bức họa viễn cổ thần.
Từ cuốn viễn cổ thần nhận biết được bao nhiêu loại Yêu tộc, yêu lực của bản thân có thể thắng được bảo nhiêu loài, vô cùng yếu ớt thì một loài cũng không phân biệt được, Tạ Chu Dao một hơi nói ra gần trăm loài, chắc chắn là hậu đại truyền thừa của đại yêu, nếu như là Nhân loại, chỉ sẽ cảm thấy cuốn viễn cổ thần đó là tờ giấy trắng bình thường.
Tạ Chu Dao rõ ràng là Yêu tộc, lúc này lại có biểu tình giống như Nhân loại gặp yêu quái vậy?
Băng Di nhíu chặt mày, cánh tay vẫn ôm lấy Tạ Chu Dao không buông, hắn đồng thời ý thức được có điều gì đó không đúng, đối diện với ánh mắt mờ mịt cầu cứu của Diêu Gia, chỉ rũ mắt trầm tư, tay phủ lên trán Tạ Chu Dao.
Trên trán thanh niên đã rịn ra một tầng mồ hồ mỏng, đủ để thấy vừa rồi chấn kinh không nhỏ.
Diêu Dao còn chưa kịp mở miệng hỏi tiếp, đã nhìn thấy thanh niên chậm rãi khép mắt lại, đầu tựa lên vai Băng Di, cả người mất đi sức lực, hôn mê.
Người đàn ông cúi đầu, cẩn thận vuốt tóc trước trán cho cậu, ôm lấy không buông.
“Băng tiên sinh, đây.......” Diêu Dao không dám nhúng tay, nếu như lúc này chỉ có một mình cô, chắc chắn sẽ dẫn Tạ Chu Dao về phòng khác sạn rồi hỏi cho rõ ràng, nhưng lúc này có một yêu quái mạnh hơn rất nhiều cũng ở đây, còn vô cùng để ý đến Tạ Chu Dao, cô không dám trực tiếp dẫn người đi.
Băng Di liếc mắt nhìn Diêu Gia, ánh mắt lại nhìn về hướng Tạ Chu Dao chạy tới.
“Chu Dao, cậu đang ở đâu?” giọng nữ kiều mị như gần như xa, dường như chỉ cách xa vài bước, nữ minh tinh hồ ly tinh thế mà không bỏ cuộc, còn đang tìm Tạ Chu Dao.
Băng Di nâng tay vẽ trên không trung, nâng tay ý bảo Diêu Gia.
Diêu Gia chỉ cảm thấy trong nháy mắt trên người nặng xuống, một cỗ sức mạnh cường thế đánh úp, không khí xung quanh đều như ngưng đọng lại, uy áp làm cho cô thiếu chút nữa đứng không vững.
Đường vòng cung ánh sáng màu xanh nhạt mở ra trong chốc lát, giây tiếp theo đã biến mất trong không trung.
Nữ minh tinh từ chỗ rẽ đi vào, vừa kêu vừa nhìn xung quanh, đi xa vài bước, hoàn toàn không phát hiện ở hành lang có người.
Băng Di mắt lạnh nhìn nữ minh tinh gây ra họa, đợi người đi xa, mới khom người ôm lấy đầu gối thanh niên, chặn ngang bế người lên, ý bảo Diêu Gia đi theo.
Diêu Gia vừa bước ra một bước, chỉ cảm thấy chân mình tê dại, cô mới đầu chỉ cho rằng người đàn ông này là nhân viên tầm thường ở tổng bộ, lúc này mới biết mình có bao nhiêu sai lầm.
Cô có may mắn gặp qua Tỳ Hưu, cảm nhận được sức mạng thuần hậu thâm sâu mênh mông cuồn cuộn của thần thú viễn cổ, Tỳ Hưu là nhân vật lợi hại số một số hai ở Yêu giới, so với người đàn ông trước mặt này, không tính là cái gì, nếu như nói sức mạnh của Tỳ Hưu là có ý nghĩa kiên quyết chiến đấu, vậy còn người đàn ông trước mắt, lại được coi là sự bễ nghễ của vạn vật, uy áp và sự phá hủy không có sự đường cứu vãn.
Tuyệt đối là người thống trị, mới có thể có cảnh giới như vậy.
Diêu Gia hít một hơi thật sâu, cố gắng kìm nén run sợ dưới đáy lòng, cô thận trọng mà đi phía sau, cách Băng Di vài bước, lặng yên mà ngẩng đầu nhìn bóng dáng người phía trước.
Tạ Chu Dao được ôm trọn vào lòng, trừ đôi chân dài lộ ra bên ngoài, những nơi khác đều bị vai lưng rộng của Băng Di che lại, Diêu Dao cái gì cũng nhìn không thấy, vô vội vàng liếc qua một cái, rất nhanh đã cúi đầu mà đi.
“Đại nhân.” Diêu Gia lên tiếng, “Trước đây tiểu nhân có ít nhiều mạo phạm, Cửu Vĩ Hồ tộc thỉnh tội với ngài.”
“Không sao.” Băng Di bước vào thang máy, “Ngươi cũng đi vào đi.”
Diêu Gia chân tay câu nệ đi vào thang máy, có ý muốn quan tâm Tạ Chu Dao, lại không biết nên mở miệng trước mặt đại nhân thế nào.
Thang máy dừng ở tầng cao nhất của khách sạn, thang máy vừa mở ra, khí hàn sương trắng ập vào mặt, làm Hồ tộc lạnh không chịu nổi, Diêu Gia không nhịn được mà run rẩy, cô ngẩng đầu lên nhìn, mới phát hiện không gian bên ngoài khách sạn vô cùng trống trải, còn cao như ba tầng khách sạn, dùng ánh mắt có thể nhìn thấy, đều là màu xanh của băng.
Khách sạn không biết từ lúc nào, đã đả thông phòng xếp trên đỉnh tầng, lúc này trở thành một động băng lớn, có vài gia dụng đều bị băng che phủ, yên tĩnh đến chỉ còn tiếng bước chân của bọn họ.
Thanh niên đang hôn mê cũng cảm thấy lạnh lẽo, co rúm lại, theo bản năng rúc vào lòng người đàn ông, Băng Di cúi đầu nhìn, khóe miệng cong lên.
Nhìn sương trắng xung quanh trong giây lát, tất cả liền rút đi, độ ấm trở lại bình thường, cũng không còn băng nữa.
“Đại nhân, Chu Dao trước đó là thông qua phỏng vấn Yêu tộc của Cầm Dao.” Diêu Gia nhìn thấy Băng Di động tác tinh tế tự tay động thân, cảm thấy hắn sẽ không làm tổn thương Tạ Chu Dao, liền đánh bạo mở miệng.
Băng Di vững vàng đặt Tạ Chu Dao lên giường, cúi người dùng ánh mắt miêu tả mặt mày mũi đối phương, tâm tư xoay chuyển vạn lần.
Trong nháy mắt vừa nãy, hắn đích xác cảm nhận được trên người Tạ Chu Dao có gì đó không thích hợp.
Bạn lức của Long tộc có thể dùng chung sức mạng của rồng, dần dần sẽ bị Long tộc đồng hóa, hắn lúc đầu còn cho rằng Tạ Chu Dao là Nhân loại, mới dùng hình người tiếp cận.
Từ khoảng khắc bạn lữ nhân duyên định mệnh xuất hiện, Tạ Chu Dao đã không còn tính như Nhân loại chân chính nữa, nhưng cho dù là đồng hóa, cũng phải có quá trình, Băng Di có thể cảm nhận được trên người Tạ Chu Dao có sức mạnh của mình, có, nhưng rất ít, không đến mức cậu sớm như vậy đã có thể cảm ứng được Yêu tộc khác.
“Công ty Tỳ Hưu chỉ nhận Yêu tộc sao?” Băng Di hỏi.
“Ít nhất thì Dao Cầm chỉ nhận Yêu tộc, cho dù đánh bậy đánh bạ phỏng vấn phải Nhân loại, trong lúc phỏng vấn cũng có thể chuẩn xác mà sàng lọc ra, sau đó sẽ uyển chuyển loại trừ.” Diêu Gia lập tức trả lời, còn nói kỹ tình huống Tạ Chu Dao phỏng vấn một lần.
Băng Di rũ mắt trầm tư, sau đó đặt tay lên người thanh niên đang ngủ say, sức mạnh mênh mông mạnh liệt tràn ra, bao bọc lấy cả người thanh niên.
Sức mạnh không ngừng phóng ra, lưu chuyển trên người hai người, cơ thể Tạ Chu Dao hơi co giật một chút, nguyên bản lông mày đang giãn ra cũng nhíu lại, giống như trải qua một hồi tra tấn gian nan.
“Đại nhân!” Diêu Gia dẫn dắt nghệ sĩ như mang nhãi con, vô cùng lo lắng, nhìn thấy Tạ Chu Dao khó chịu, sợ Băng Di làm cậu bị thương, không nhịn được mà mở miệng.
Góc áo Tạ Chu Dao tung lên, bay phấp phới, Băng Di vẫn không dao động, tiếp tục vận chuyển sức mạnh trên người thanh niên, thẳng đến khi tay hoàn toàn dán lên eo bụng đối phương.
“Ưʍ.....” Tạ Chu Dao có dấu hiệu tỉnh lại, miệng còn bắt dầu vô ý thức mà rên lên.
Băng Di cẩn thận cảm nhận phản hồi của sức mạng mang lại, đột nhiên sức mạnh dưới tay giống như bắt đầu chấn động chống cự kịch liệt, tay quyết đoán rời đi, động tác giãy giũa của người trên giường dần dần yếu đi, rất nhanh rơi vào giấc ngủ sâu.
“Trong người em ấy có tàn lưu của thần lực, rất ít.” Băng Di sắc mặt nghiêm nghị, “Không phải là của ta.”
Diêu Gia sửng sốt, bị bốn chữ tàn lưu thần lực làm cho chấn kinh chưa lấy lại tinh thần, nhớ tới những chi tiết ở chung với Tạ Chu Dao, thế mà còn chưa từng nhìn thấy cậu dùng yêu lực.
Thành viên Yêu tộc, chỉ tiếp nhận rồi truyền thừa, đều có sức mạnh căn nguyên của mình, dựa vào tu luyện khai trí sức mạng căn nguyên có được, yêu lực của Yêu tộc đời thứ hai từ sinh ra đã có, hai loại yêu lực không có bất ngờ sẽ có liên túc cho đến cuối sinh mệnh, tuyệt đối không xuất hiện cách nói “tàn lưu”.
Hơn nữa phóng nhãn toàn Yêu lực, sức mạnh căn nguyên có thể xưng ở cấp bậc “thần lực”, trước đây chỉ có Tỳ Hưu, Yêu loại chí tôn chí cường, sao lại có thể tùy tiện xảy ra chuyện ngoài ý muốn, dẫn tới sức mạnh bị xói mòn?
Diêu Gia tâm tư xoay chuyển, Băng Di lại trầm mặc.
Hắn vận chuyển sức mạnh qua, có thể toàn tồn cất giữ trong cơ thể, chứng minh cơ thể này không bị trọng thương, sức mạnh mỏng manh tới mức hắn vẫn luôn không chú ý tới, nếu như chủ nhân của nó gặp phải uy hϊếp, bị bắt đánh trả, có lẽ vẫn còn tiếp tục ngủ say trong cơ thể chủ nhân.
Giống như là cái ly nước đổ đầy nước bị đổ hết, mà dưới đáy ly lại có một tầng nước mỏng, cái ly vẫn là cái ly hoàn chỉnh, cho dù trống rỗng, cũng là do vài giọt nước đó nuôi dưỡng, mới có thể chống đỡ đến hiện giờ.
“Đại nhân, có cần cục quản lý Yêu giới tiếp quản không? Chu Dao hẳn là nhãi con Yêu tộc thế gia nào đó lưu lạc ở Nhân loại, hẳn là cũng không có đăng ký thân phận ở cục quản lý.” Diêu Gia nói.
Ngón tay Băng Di xoẹt qua má Tạ Chu Dao, suy nghĩ một chút, từ chối, “Không gấp, ta có cách, đợi em ấy tỉnh lại, đừng nhắc tới chuyện này với em ấy.”
Nói xong, còn bổ sung một câu: “Con hồ ly kia ngươi đi xử lý, nên đánh thì đánh, có người hỏi tới, cứ nói là ý của ta.”
Diêu Gia vội vàng gật đầu, sau đó nhìn vị đại yêu sâu không lường được đích thân ôm lấy nghệ sĩ nhà mình, đem người một đường đưa về phòng.
Tạ Chu Dao cảm giác như ngủ một giấc thật dài, lúc tỉnh lại cảm thấy đầu óc trống rỗng, cả người đau nhức, chỗ nào cũng không thoải mái, người đại diện ngồi ở đầu giường, vừa nhìn thấy cậu mở mắt đã hỏi cảm thấy thế nào.
“Chu Dao, tốt hơn một chút chưa?” Diêu Gia cẩn thận hỏi.
Tạ Chu Dao hai mắt còn chưa có tiêu cự, hoảng hốt một chút, cảm thấy như quên cái gì đó, cậu khựng lại vài giây, thật sự không nghĩ ra nổi, cho rằng mình ngủ đến ngốc luôn rồi.
“Chị Gia, chị qua đây từ khi nào, em cũng không biết ngủ từ khi nào, chị gọi tỉnh em là được rồi, không cần đợi em.” Tạ Chu Dao ngồi dậy, phát hiện quần áo mình chỉnh tề, theo bản năng xoa xoa bụng.
“A! Không, không có gì.....chính là đến nhìn cậu, thuận tiện nói một chút công việc, chương trình chiều mai quay ở đài quả Cảm, vốn dĩ là có hai đoàn phim cùng quay, hiện tại bộ phận diễn viên của đoàn phim đối phương xin nghỉ không tham dư, đến nói cho cậu biết tin này.” Diêu Gia nhân lúc Tạ Chu Dao còn ngủ say, nhanh chóng xử lý tốt chuyện của Lâm Thụy.
Có cao tầng Bì thị ra mặt nói chuyện, Lâm Nhụy rất nhanh đã bị cục quản lý Yêu giới mang đi, cục quản lý yêu giới sau khi biết Lâm Nhụy mạo phạm tới Băng Di, đến nguyên nhân cũng không dám hỏi nhiều.
Diêu Gia trong mấy tiếng đồng hồ qua, vẫn luôn sầu lo làm thế nào mới làm được dặn dò “đừng nói chuyện này với em ấy” của Băng Di, lúc này nhìn thấy Tạ Chu Dao như dáng vẻ không nhớ gì, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Người đại diện bổ não nghệ sĩ nhà mình có 3000 loại quá khứ bi thảm, đối đãi với Tạ Chu Dao phá lệ dịu dàng chu đáo, đến nước ấm cũng đích thân rót cho cậu.
Tạ Chu Dao nhận lấy nói cảm ơn, không hiểu ra sao, đợi mấy ngày tiếp theo, người đại diện vẫn là như vậy, cậu cũng dần dần thành thói quen rồi.
3 ngày sau, tại phòng ghi hình số 1 của đài quả Cam, chương trình ghi hình suốt 8 giờ đồng hồ, thân là nghệ sĩ trong giới giải trí, hai đoàn phim đều được MC yêu cầu tiến hành “cong eo vượt chướng ngại vật”, “tôi vẽ bạn đoán” các loại trò chơi.
Đạo diễn tự xưng cái thân già của mình không chịu nổi lăn lộn như vậy, nữ nghệ sĩ mặt mát mẻ không tiện đại diện cho đoàn phim chơi trò chơi có biên độ hoạt động cao này, chỉ còn lại Tạ Chu Dao và đám người nam nghệ sĩ bị tổ chương trình bắt lấy, từng người từng người tham gia trò chơi.
Tạ Chu Dao cũng bị “giày vò” một phen, đợi chính thức quay xong, đã gần nửa đêm, lãnh đạo đài mời khách, gọi hai đoàn phim cùng đi ăn đêm, Tạ Chu Dao đến trang điểm cũng chưa kịp tẩy, đã bị kéo đi ăn tôm hùng đất.
Ra khỏi đài truyền hình, cậu còn gặp được một vài khán giả, vội vàng ký tên cho mọi người, không kịp nói một câu đã bị kéo di, đợi ăn no xong quay về khách sạn, đã là gần 4 giờ sáng.
Phim truyền hình sắp phát sóng, đài truyền hình cũng đông đảo báo mạng còn có các bên marketing cùng hợp tác, vì kéo cao nhiệt độ dư luận cho chương trình, tin tức tối hôm đó đoàn làm phim tụ tập liên hoan, đã bị lấy hình thức “paparazzi chụp được” để đăng lên mạng.
Trên ảnh chụp, là cửa kính bên trong quán tôm hùm đất, mọi người lúc đầu còn đang ăn, đợi sau đó nói chuyện quen thuộc rồi, bắt đầu luyên thuyên quên cả ăn, chỉ duy nhất có một thanh niên mặc áo hoodie sẫm màu cùng quần dài vùi đầu gặm tôm hùm, vừa trả lời vừa ăn, tướng ăn nho nhã mà ngoan ngoãn.
Trong bức ảnh đăng lên, ở trước mặt thanh niên có đống vỏ tôm hùm đất chất cao, cuối cùng còn có một bát mì.
Đợi lúc ra khỏi quán, những người khác còn ổn, chỉ có người nào đó “đủ tôn trọng tôm hùm đất”, môi no đủ hồng nhuận bị ống kính bắt được rất rõ ràng.
Trong ảnh, thanh niên chuẩn bị đeo khẩu trang lên, mặt vừa vặn được bảng hiệu của quán chiếu sáng, cậu rũ mắt, môi khẽ nhếch lên, lộ ra hàm răng trắng, khóe mô mang theo nụ cười thỏa mãn khi ăn no đủ, cả người nhàn tàn tùy ý.
Tạ Chu Dao về tới khác sạn, trên quần áo đều mà mùi tôm hùm đất, cậu nhanh chóng đi tắm rửa, lúc đi ra nhìn thấy nhóm chat diễn viên đang oanh tạc, từ vai chính tới vai phụ đều đang online, không ngừng tag cậu.
“Chu Dao cậu đi xem weibo nhanh lên, cười ngất.”
“Còn đừng nói, tấm ảnh đó chụp không tồi.”
“Mọi người đều không phát hiện ra Chu Dao ở bên cạnh lén lén ăn tôm hùm, ha ha ha~”
Tạ Chu Dao nghe lời mở weibo, lập tức tìm trên hot search thấy tên của mình.
#Cầu màu son của Tạ Chu Dao#
Tạ Chu Dao:.....???
Bên dưới hot search, không ít cư dân mạng sa điêu nghiêm trang suy đoán màu son, còn có cư dân mạng vây xem náo nhiệt kích động tỏ tình online.
“Giống như là màu Dior 999 cộng têm Armani 502 chồng lên.”
“Muốn có đồng khoản, trước tiên đặt hai cân tôm hùng đất, hiện tại đang ở nhà đợi.”
“Mặc kệ là màu son gì, dù sao cũng là nhan sắc người ta muốn hôn lên!”
“Môi châu no đủ, khóe môi hơi cong lên, độ dày mỏng vừa phải.......chậc!”
“Có lẽ là vì góc độ chụp lén, cả hai đoàn phim Chu Dao là đẹp nhất!”
“Một tay dùng một ngón câu khẩu trang động tác này tô bạo quá! Ca ca gả cho tôi!”
Tạ Chu Dao dở khóc dở cười, bắt đầu biên soạn bài đăng.
“@Chỉ là một con Chu Dao V: [Ôm mặt] [Ôm mặt] màu sắc là một cân rưỡi tôm hùm đất ngũ vị hương, cộng thêm nửa cân tôm hùm đất với tía tô, lại cộng thêm một bái mì lạnh nhỏ, cùng liên hoan với các vị lão sư, vô cùng vui vẻ, về khách sạn mới phát hiện miệng nóng rát. Bộ phim 【Cửu Tiêu Chiến Ký】tôi tham gia diễn xuất sẽ phát sóng vào 4 ngày nữa, mong mọi người quan tâm ủng hộ nhiều hơn!”
Bài băng này vừa ra, fans Cháo lập tức bá chiếm bình luận.
“Màu son? Tôi vừa nãy còn không tin tà......cửa tiệm đó ở đâu, chị em có ai biết không?”
“Người đại diện của ca ca ở đâu? Ca ca ăn nhiều như vậy thật sự có thể sao? [Cảnh cáo mọc mụn]”
“Màu son không mua được thì thôi đi, cậu còn làm cho bọn tôi thèm! Chu Chu cậu làm người đi! [Cảnh báo thoát fan]”
“[Cửu Tiêu Chiến Ký] sắp phát sóng rồi sao? [Xoa móng chờ đợi]”
Trên tầng cao nhất của khách sạn, thân Long đang ngủ say bị thông báo của điện thoại quấy nhiễu tỉnh dậy.
Điện thoại mở khóa bằng gương mặt, Thần Long không ngủ no kiên nhẫn biến thành hình người, điện thoại mới thuận lợi mở khóa, từ hot search bổ khóa xong đến ảnh trong tin tức được phóng to, chuyên chú nhìn kỹ miệng thanh niên trong ảnh.
Băng Di không biết nhìn bao lâu, cuối cùng lưu luyến không rời mà lưu ảnh về máy, lại báo cáo một vài tài khoản lâu la bình luận nói muốn hôn hôn Tạ Chu Dao, suy nghĩ một chút, lại biến về nguyên hình.
Tạ Chu Dao lướt xong weibo, hoàn thành xong công việc tuyên truyền thường ngay cho phim mới, tắt đèn chuẩn bị ngã lên giường, đột nhiên ngoài cửa sổ vang lên tiếng vang nhỏ, Tạ Chu Dao quay đầu, do dự rồi đứng lên.
Nghệ sĩ ở trong khách sạn, kéo kín rèm cửa là thao tác thường thấy, bức rèm dày nặng hoàn toàn có thể che tới sát đất, Tạ Chu Dao không nghĩ nhiều, trực tiếp kéo bức màn ra.
Chỉ nhìn thấy bầu trời đem đen, một cái sừng màu làm dài, cự long thân mình màu trắng đang bay trên không trung, thân mình vũ động, đầu nhìn về phía cửa sổ, phát hiện cửa sổ có người xuất hiện, liền từ từ bay lại.
Cự long xuất hiện trong giác mơ nhiều lần rõ ràng hiện ra trước mắt, Tạ Chu Dao nhìn đến ngây người, tay nắm bức màn cũng không buông ra, cậu nhìn chằm chằm cự long, sau đó lại nhìn về kiến trúc khác, nghĩ xem có người nào nhìn thấy cự long giống cậu không.
Xung quanh khách sạn đỉnh cấp không có kiến trúc cao tầng nào, Tạ Chu Dao nhìn một chút, cũng không có cách nào chứng thực được.
Đầu cự long cách cửa sổ pha lê sát đất chỉ còn gang tấc, một đôi mắt xanh nhạt tròn xoe chớp chớp mắt, chính là không rời di,
Tạ Chu Dao luống cuống một chút, kinh ngạc lại không sợ hãi, cậu nhớ tới sự thân thiện của cự long trong giấc mở, không nhịn được mà bò lên cửa sổ, hai tay chống lên mặt cửa sổ, để mình tận lực hướng gần với cự long.
“Mày là tới tìm tao sao?”
“Cửa sổ này tao không mở được, là cả miếng thủy tinh......”
“Mày mau đi đi! Có người nhìn thấy mày thì phải làm sao?”
Cảnh trong mơ đột nhiên biến thành hiện thực, như có thần tích, Tạ Chu Dao nhìn đến si mê, vừa phất tay vừa ra hiệu.
Thần Long lắc lắc chòm râu, không đi, hắn học cách thanh niên lại gần cửa sổ, sau đó lùi về phía sau rồi xông tới.
Tạ Chu Dao nhìn tới kinh ngạc, mắt thấy cửa sổ sắp vỡ, đến lời ngăn cản cũng không nói ra được, đã nhìn thấy cửa sổ hiện lên ánh sáng màu xanh, cự long như không hề bị năng cản mà bay vào.
Thân mình dài của cự long cọ qua người Tạ Chu Dao, mang theo một cơn gió.
Tạ Chu Dao đứng không vững ngã xuống đất, bừng tỉnh quay đầu, sau đó bị rồng bằng nhào vào lòng, ngã xuống thảm.
Băng Di treo giữa không trung, cái đuôi quấn lên, cúi người cúi đầu, đầu gác lên ngực Tạ Chu Dao.
Tạ Chu Dao bị va chạm không thở nổi, còn không đứng dậy nổi, cậu cố gắng tập trung nhìn, gian nan ngẩng đầu, mặt vừa mới nhấc lên được một chút, đã cảm thấy cằm đυ.ng phải cái gì đó.
Định thần lại vừa nhìn, là môi của cự long.
Cự long duy trì tư thế nhào tới, chớp chớp mắt, trong lúc nhất thời dưới ánh mắt chuyên chú như vậy Tạ Chu Dao không nhỡ đẩy ra.
“Mày là chuyên môn tới tìm tao sao?” Cậu khẽ hỏi, duỗi tay ôm lấy đầu Thần long, “Thì ra mày là có thật, tao còn tưởng là tự mình ảo tưởng ra.....”
Rồng không tránh né, tùy ý cho Tạ Chu Dao sờ soạng, ánh mắt nó dừng trên môi Tạ Chu Dao, cái đuôi ở trên không sung sướиɠ phe phẩy lắc qua lắc lại.
==================================================================================================
Băng – nói nguyên hình chính là nguyên hình – Di: Màu sắc quả thật nhìn rất đẹp [Chính là rất vui vẻ]