Chỉ Có Tôi Không Phải Là Yêu Quái?

Chương 29: Có đối tượng rồi?

Di động của Tạ Chu Dao cuối cùng cũng mở được giao diện weibo, fans mới của cậu tràn vào, vừa xuất hiện đã xuất hiện một hàng người dùng chứng thực có danh tiếng trong giới giải trí.

Tạ Chu Dao nhấn theo dõi từng người, sau đó mở trang cá nhân, nhìn vào bài đăng 20 phút trước, 80 vạn lượt like, 29 vạn bình luận, được quan tâm chú ý hơn bất cứ bài đăng nào trước đây của cậu.

“Fans nhà khác cùng điểm danh, mời fans các nhà đến xác nhận là fan nhà ai.”

“Được Idol nhà tôi tiến cử, phát hiện ra một bảo tàng tiểu ca ca, theo dõi một phen~”

“Thân là một bát fan Cháo, tỏ vẻ hiện tại bị fans các nhà vây quanh, chân tay luống cuống.”

“Chu Chu sau khi đăng weibo, liền có rất nhiều người nổi tiếng giúp đỡ tuyên truyền......”

“Toàn giới giải trí tuyên truyền chờ đợi một bộ phim, trường diện nổi danh!”

“Chờ đợi bộ phim mới, 8 giờ gặp.”

Tạ Chu Dao vuốt ve màn hình di động, hít một hơi thật sâu, mặc dù nói lúc ở phim trường, biểu hiện của cậu được đạo diễn khẳng định, nhưng chỉ cần phim chưa phát sóng, không có được khẳng định của khán giả, cậu không có cách nào an tâm.

Gần đến 8 giờ, trong lòng cậu không yên, bởi vì trong phòng nhóm lãnh đạo sắc mặt không tốt cũng hiện ra rồi, áp lực dưới tận đáy lòng, nghĩ cho dù là ai cũng căng thẳng, cũng chỉ có thể tự mình trấn an, thả lỏng tâm thái.

Lúc này toàn bộ người xem trên mạng đều chờ đợi phim phát sóng, Tạ Chu Dao cố gắng bình ổn cảm xúc, sau đó phát hiện tất cả mọi người trong phòng điều khiển còn căng thẳng hơn cậu nhiều.

“7 giờ 52 phút, chính thức phát sóng trailer 【Cửu Tiêu】.”

“Ratings lúc này là 0.42, định mức thị trường là 2%, bảng xếp hạng toàn quốc là 18.”

“7 giờ 55 phút, Trailer còn lại 3 phút!”

“Ratings lúc này là 0.67, định mức thị trường là 2,8%, bảng xếp hạng toàn quốc là 14.”

“7 giờ 58 phút, chuẩn bị vào bài hát chủ đề của phim.....”

“Ratings hiện tại là 0.88, định mức thị trường là 3%, bảng xếp hạng toàn quốc là 9.”

Mỗi một phút đều có người thông báo, mối khối màn hình trên vách tường, màu sắc rực rõ hiện thị các loại bảng số liệu, chỉ có mà hình chính giữa, đang hiện thị kênh nội dung lúc này của đài quả cam.

Vì giảm bớt công việc phòng điều khiển, màn hình sẽ không đồng bộ mà phát ra âm thanh, lúc này màn hình không ngừng chớp động, trong thời gian dài trong công việc.

Phim chính thức phát sóng, tất cả mọi người đều đang đợi số liệu ratings.

“Ratings hiện tại là 0.99, số định mức thị trường là 3,6 %, xếp hạng thứ 7 trong bảng xếp hạng toàn quốc.” Nhân viên báo số nói, “6 bị xếp hạng phía trước, có 3 nhà là 7 rưỡi phát sóng tập đầu tiên, vẫn luôn chưa phát sóng quảng cáo, nhóm người xem rất ổn định, ba nhà còn lại là chương trình nghệ sĩ minh tinh đang phát sóng.”

“Không sai biệt lắm, mở đầu có số liệu này đã là rất tốt rồi.” Đài trưởng vỗ tay, mặt hớn hở.

Đài quả cam mua bản quyền phát sóng [Cửu Tiêu] không hề cao, đặt vào ngày bình thường chính là mua bộ phim làm lốp xe dự phòng, nếu như không phải là tác phẩm của Dao Cầm, có lẽ đài quả cam sẽ không phát sóng [Cửu Tiêu] vào khung ngờ vàng.”

Đài truyền hình vốn dĩ muốn kéo quan hệ với Dao Cầm, nghĩ chỉ là chịu thiệt một chút, cũng không phải vấn đề lớn, chỉ cần ratings không có khó coi, không có phí quảng cáo cũng không trách được.

Mở đầu phát sóng đã có ratings gần 1.0, là phim có IP có nhiệt độ lưu lượng lớn phải mấy tháng marketing mới có được hiệu quả này.

“Đài trưởng, ratings ổn định ở mức 1.12 rồi, không có rớt xuống, 10 giây trước đài Sơn Trúc bắt đầu phát sóng quảng cáo, chúng ta chen đài Sơn Trúc xuống, hiện tại chúng ta đã là vị trí thứ 5 trong bảnh xếp hạng cả nước.” Nhân viên lại lên tiếng.

Đài trưởng dùng sức xoa xoa cái trán cùng mái tóc thưa thớt, vô cùng hứng phấn, đứng lên tìm đạo diễn Hoàng Chính bắt tay, còn cố ý vỗ vai Tạ Chu Dao, “Làm tốt lắm làm tốt lắm.”

Tạ Chu Dao bị chụp vai trên vai nặng xuống, theo đó mà gật đầu chúc mừng, điện thoại ting một tiếng, có tin nhắn mới gửi tới.

【Băng Di: [Hình Ảnh]】

Tạ Chu Dao không ngờ tới Băng Di sẽ gửi tin nhắn liên hệ với cậu lúc này, cậu nhấn mở ảnh vừa gửi tới, trên ảnh là màn hình TV lớn, vị trí quay chụp có hơi xa, chính là ngồi ở sô pha chụp được.

Mà hình có dấu mũ của đài quả cam, hình ảnh dừng ở khúc giữa, vừa vặn là sườn mặt của cậu xuất hiện trên màn ảnh.

Tạ Chu Dao trừng tỏ mắt, hoàn toàn không ngờ Băng Di xuất quỷ nhập thần thường xuyên tăng ca thế mà cũng đang xem phim, được người quan tâm nhớ tới cảm giác vô cùng tốt, Tạ Chu Dao cười mà không tự biết, tâm tinh siêu tốt.

Tạ Chu Dao tìm được biểu tượng cảm xúc mèo con chống nạnh [Là ta! Rất ngầu] gửi qua.

【Tạ Chu Dao: Cảm ơn huynh đài đã cống hiến ratings! Phần mở đầu phần của tôi chỉ có nửa giây, không lưu ý sẽ bị bỏ sót, anh sao mà thành công chụp được thế?”】

Đối phương trả lời rất nhanh.

【Băng Di: Có cậu, sẽ không nhìn sót.】

Chu Dao dựa vào bàn bên cạnh, nhìn thấy tin nhắn này, thật lâu mới hồi thần lại, cậu xao xao lỗ tai ngưa ngứa, mím môi, không để cho mình cười ra tiếng trong bầu không khí nghiêm túc trong phòng điều khiển.

Cậu nhìn 6 chữ Băng Di gửi tới rất nhiều lần, càng suy nghĩ cảm thấy lời nói này không thể suy nghĩ kỹ hơn.

“Vui vẻ sao?” Đạo diễn Hoàng Chính sáp tới, chỉ cho rằng Tạ Chu Dao đang chia sẻ niềm vui với bạn bè tác phẩm phát sóng thuận lợi.

Tạ Chu Dao theo bản năng lật màn hình điện thoại lại, làm xong mới ý thức được, lại giấu đầu lòi đuôi lật lại, cậu nhấn về nút home quay về màn hình, giao diện tin nhắn với Băng Di rất nhanh đã biến mất, chỉ còn lại màn hình điện thoại.

Hoàng Chính nhìn thấy thanh niên trước mặt cười đến kỳ quái, không giống như đơn thuần là vui vẻ, ngược lại có chút thẹn thùng, còn mang theo một chút hoảng loạn đột nhiên không kịp đề phòng mà bị bắt được, vô cùng giống lúc ông ta bước vào ngành, mỗi lần quay xong một tác phẩm, lập tức sẽ báo tin vui cho vợ mình vậy.

Đạo diễn nheo mắt, chậm rãi lộ ra nụ cười “thâm ý vị trường”, ông sáp lại gần Tạ Chu Dao, ánh mắt liếc mà hình di động, thấp giọng nói: “Có đối tượng rồi?”

Thời đại này, sinh sản của Yêu loại trân quý càng ngày càng khó khăn, nhãi con yêu tộc có thể tự tìm được đối tượng, là chuyện tốt 100%, không cần cục quản lý Yêu tộc giục cưới, bọn họ làm trưởng bối cũng thấy vậy mà vui mừng.

Tạ Chu Dao hoàn toàn không nghĩ tới vấn đề này, chỉ ẩn ẩn có chút cảm giác, bị đạo diễn nói như vậy, lập tức không bình tĩnh nổi, cậu nhanh chóng xua tay phủ nhận, tần xuất xua tay ở trong mắt Hoàng Chính thoạt nhìn vô cùng khả nghi.

“Sao có thể! Chính là bạn bè vừa vặn xem 【Cửu Tiêu】, gửi tin nhắn hỏi thăm.” Tạ Chu Dao cố gắng giải thích, tốc độ rất nhanh.

“.......Ồ.” Hoàng Chính trong lòng không cho là như vậy đáp một tiếng, âm thầm cảm khái quả nhiên chỉ có nhãi con Yêu tộc da mặt mớ mỏng như vậy.

Đạo diễn ngồi thẳng trở lại, Tạ Chu Dao không dấu vết mà thở ra một hơi, cậu lại mở giao diện trò chuyện với Băng Di, đột nhiên không biết nên trả lời đối phương thế nào.

Dấu phẩy sau hai chữ “có cậu”, có thể được xem là điều kiện tiền đề, ý của Băng Di là, chỉ cần là phim có cậu, anh ấy sẽ không để sót sao?

Hay là nói, chỉ cần có cậu xuất hiện trên màn ảnh, Băng Di sẽ không nhìn sót, nếu như là cảnh của người khác, Băng Di sẽ không đảm bảo không để sót?

Suy nghĩ của Tạ Chu Dao xoay chuyển liên hồi, thiếu chút nữa làm choáng chính mình, cậu có ý bày ra toàn bộ khả năng, lại phát hiện ra mỗi loại giải thích, đều có ý vị mang theo sự khó lường.

Trên màn hình lớn của phòng điều khiển, đại sư huynh môn phái ngọc quan vấn tóc, một thân hoa phục, hộp kiếm thật lớn đeo phía sau, hắn ngự kiếm bay tới, rơi xuống bên người nhân vật chính, mắt phượng nhìn xung quanh bốn phía, một bộ dáng khí tràng thiên tài bễ nghễ nhìn xuống thế gian, bên ngoài màn hình, thanh nhiên ngồi trên ghế nhỏ, một tay chống cằm, một tay dừng trên giao diện tin nhắn trò chuyện, bắt đầu rối rắm.

Tập phim vẫn tiếp tục chiếu, mở màn là cảnh nam nữ chính tương ngộ, nam chính thân là đệ tử thân truyền nhỏ nhất được sủng ái nhất sư môn, ở lần thí luyện này gặp phải nữ chính bị Ma giáo đuổi bắt, đại sư huynh Nhan Trạch Khanh thân là chủ trợ lực của nam chính, phụ trách gϊếŧ địch dọn dẹp, vì nam nữ chính cung cấp cở hội ở chung.

Màn ảnh còn ở phía bên nam nữ chính, phương thức ánh sáng nhu hòa đặc tả, màn ảnh đến bên phía Tạ Chu Dao, là các loại kiếm quang vết máu.

Không bao lâu, bạch y của sư huynh cao lãnh trong nháy mắt biến thành Tu la đầu máu huyết, giải quyết xong mạng chó của kẻ địch.

“Cảnh quay này của nam chính còn được, có chút quá nhẹ nhàng, cảnh đánh nhau không tồi, Tiểu Tạ không tồi, động tác lực độ cảm thấy đều rất đúng chỗ, cảnh quay nắm bắt chi tiết cũng rất khá.” Đài trưởng nói ra đánh giá.

“Thiết lập chính là như vậy, là sự kiện kích lệ môn phái bị hủy diệt, Triệu Hiện diễn vai nam chính, cũng cần cơ hội trưởng thành lột xác.” Hoàng Chính cười nói, “Ngược lại là vai diễn của Chu Dao, sau đó còn kéo một phen thù hận, hiên tại khán giả cảm thấy cậu ất rất đẹp trai, sau đó sẽ đem cậu ấy thành đại ma đầu.”

Tạ Chu Dao cũng xem đến mê mần.

Nhìn tác phẩm của mình, là trải nghiệm rất thần kỳ, có chút xấu hổ, càng nhiều hơn là tự hào, Tạ Chu Dao nghe được đài trưởng biểu dương, vui vẻ nói cảm ơn.

“Ratings hiện tại là 1.75, xếp hạng lên thứ 2 rồi.” Nhân viên nói, “Đứng thứ nhất là đoạn quảng cáo vừa mới phát sóng 10 phút trước, bọn họ bắt đầu đã lao đến vị trí quán quan, nhưng 10 phút nữa trang web Video Thỏ Trắng sẽ mở đường link cùng xem với TV, đài quả cam không còn là trạng thái độc quyền phát sóng, sẽ chịu đánh sâu.....”

Đài trưởng liếc mắt nhìn đạo diễn, không hé răng.

“Hôm nay Thỏ Trắng cấm kéo nhanh thanh tiến độ, khán giả không có cách nào xem nhanh, chung quy đài quả cam vẫn chiếm ưu thế tiến độ.” Đạo diễn trấn an nói.

10 phút sau, đài quả cam thành công lên vị trí thứ nhất, lại thêm 10 phút, khán giả cùng xem [Cửu Tiêu] ở trạng thái TV và trên trang web, ratings đài quả cam có hơi tụt xuống, sau đó lại chậm rãi bò lên, trở về vị trí đầu tiên.

Tạ Chu Dao dùng điện thoại đăng nhập phần mềm video, tắt âm xem làn đạn, lúc đầu hầu hết người xem đều đang khen “nam chính đẹp trai, nữ chính xinh gái, sư huynh ngầu tung trời”, đợi mấy phút sau, nội dung làn đạn có chút không đúng rồi.

“Tôi cùng xem phim ở đài quả cam, đã thành một fan CP mà không dám lên tiếng ha ha ha~”

“Sư huynh gϊếŧ địch, nam chính cứu nữ chính, như thế nào mà lại có loại cảm giác quen thuộc sư huynh dung thung cho nam chính nhỉ?”

“Nếu như sư huynh không kịp đuổi tới, nam chính nói không chừng còn đánh không lại Ma giáo.”

“Có hay bạn hữu nào cảm thấy sư huynh rất xứng với nam chính? Ấn đầu phân đội nhỏ xếp hàng!”

“Sao lại thế lày? Tôi tới xem phim, mọi người sao một lời không nói đã ghép CP rồi?”

Tạ Chu Dao: Hửm???

Làn đạn lướt qua rất nhanh, Tạ Chu Dao còn muốn kéo lại xem một lần, điện thoại lại nhận được tin nhắn mới.

【Băng Di: [Hình ảnh]】

【Băng Di: CP là có ý gì?】

Mở hình ảnh phóng to, chính là chụp màn hình làn đạn, Tạ Chu Dao nghẹn họng, cảm thấy lần này vô cùng đặc biệt siêu khó trả lời lại, cậu có thể giải thích thế nào, lẽ nào nói cư dân mạng đang ghép cậu và nam diễn viên khác thành tĩnh lữ sao?

Thể diện vẫn còn cần, lời này cậu không nói ra nổi.

Tạ Chu Dao bắt đầu nghi ngờ Băng Di là thật sự không hiểu hay là giả vờ không hiểu, chuyên môn chụp hình lại hỏi cậu, có phải là có thâm ý gì không, chính vào lúc cậu đang chần chừ, hai tin nhắn vừa gửi đã không còn nữa.

【Đối phương đã thu hồi tin nhắn.】

【Đối phương đã thu hồi tin nhắn.】

【Băng Di: Không có gì, tôi gửi nhầm.】

......Gửi nhầm? Hù ai thế? Như thế nào còn thu hồi?

Tạ Chu Dao quả thật là nhìn đến ngơ ngác, cậu gõ ra bốn chữ “tôi nhìn thấy rồi”, sau đó trước khi gửi lại xóa hết, cậu cảm thấy, lúc này vẫn là giả vờ không nhìn thấy vẫn tốt hơn, lại thoát khỏi giao diện, nói không chừng đối phương còn trả lời giống như trước đó.

Cậu gửi một biểu tượng cảm xúc qua, nói mình còn đang ở đài truyền hình, đang bận.

Tạ Chu Dao quay lại phần mềm video, lại nhìn làn đạn, mới phát hiện đã không còn nhìn thấy làn đạn liên quan đến CP nữa.

“Đài trưởng, vừa nãy siêu thoại 【Cửu Tiêu】 bị khống bình, đạo diễn Hoàng, đoàn làm phim có an bài đoàn đội quan hệ công chúng trước đó sao?” nhân viên đài truyền hình hỏi, “Hầu hết những bình luận không có liên quan đến tình tiết phim đều bị tạm thời che chắn.”

Hoàng Chính xua tay phủ nhận, nhóm lãnh đạo hỏi: “Ví dụ như?”

“Bình luận nhân vật của Tạ Chu Dao và Triệu Hiện kéo thành CP, hoàn toàn không thấy nữa.” Nhân viên thành thật nói.

Trong lúc nhất thời, mười mấy ánh mắt của nhân viên trong phòng điều khiển đều tập trung lên người Tạ Chu Dao.

Tạ Chu Dao vội vàng lắc đầu, tỏ vẻ mình cũng không biết chuyện gì.

Fans CP cũng tính là nhiệt độ, mọi người chỉ nhìn thấy diễn viên chủ động lăng xê CP dẫn nhiệt độ, còn thật sự chưa từng nhìn thấy diễn viên nào sẽ mất công mấy sức, chuyên môn đi kéo rớt nhiệt độ của CP, triệt nhiệt độ còn đang tăng lên rất phí tiền, căn bản không phải là chuyện nhà đối thủ làm ra chuyện mua bán lỗ vốn này.

Tạ Chu Dao phủ nhận nằm trong dự liệu của mọi người, nhưng cố tình có người nghĩ cũng không hiểu được, bên thứ 3 triệt nhiệt độ rốt cuộc là ai, mục đích là gì.

Tối cùng ngày, đài truyền hình cùng trang web video đã hoàn thành phát sóng, ratings đài quả cam tối hôm đó phá vị trí thứ hai, bá chiếm vị trí thứ nhất bảng gần 1 tiếng, không có đài truyền hình nào trong nước có thể thay thế được, Video Thỏ Trắng cũng có số lượng đột phá 20 vạn, có hơn 3 vạn khán giả xem miễn phí nạp phí thành hội viên, chỉ vì để được xem phim trước tiên.

Đoàn làm phim, đạo diễn liên tiếng muốn mời cả đoàn ăn tiệc công yến, nhưng ngặt nỗi hầu hết mọi người còn đang ở nơi khác, đạo diễn chỉ có thể phát liên tù tì 100 lì xì ở trong nhóm chat, tính làm khen ngợi cho mọi người.

Tạ Chu Dao lại bị gọi đi ăn khuya, còn là quán tôm hùm đất kia, một đám người ăn uống no say, lúc thanh toán bị quản lý cửa hàng ngăn lại.

“Ông chủ chúng tôi nói, miễn phí bàn này cho mọi người.” Quản lý giải thích nói.

“Ông chủ các cậu? Tôi nhớ tôi hình như còn biết cậu ta, hộ Tôn đúng không?” Đài trưởng uống rượu uống tới mơ hồ, “Ông chủ Tôn khách khí rồi.”

“Ông chủ trước đây xác thật là họ Tôn, nhưng mấy ngày trước, quán tôm hùm đất đã đổi chủ rồi, quyết định miễn phí bữa hôm nay cho mọi người, là dặn dò của ông chủ mới, mấy vị còn cần gọi thêm gì không? Đều là không kể giá cả.” Quản lý cười nói, “Ông chủ mới cũng không nói nguyên do, hẳn là phúc lợi đổi chủ mới.”

Không có ai biết quán tôm hùm đất đổi ông chủ, hỏi quản lý ông chủ mới tên là gì quản lý lại không nói, một đám người rời khỏi quán tôm hùm đất còn có chút ngơ ngác.

Hai ngày sau, Tạ Chu Dao hoàn toàn ghi hình xong chương trình giải trí từ Liên thị lên đường về nhà.

Hiệu quả phát sóng 【Cửu Tiêu Chiến Ký】 cực tốt, nhân khí của Tạ Chu Dao cũng tăng rất nhanh, fans weibo vào tối hôm đó đã tăng thẳng tới 500 vạn, fans trên mạng đều biết Tạ Chu Dao đang ghi hình ở Liên thị, vì đảm bảo an toàn, Diêu Gia đặc biệt tới đón Tạ Chu Dao, trực tiếp sắp xếp thông đạo đăng ký thương vụ, bí mật mà về tới Kinh thị.

“Chu Dao, tiếp theo sẽ rất bận, nếu như thân thể không chịu nổi, thậm chú xuất hiện tình huống không thoải mái, phải lập tức nói ngay cho chị!” Diêu Gia lái xe đưa Tạ Chu Dao đến dưới tầng tiểu khu, biểu tình nghiêm túc.

Tạ Chu Dao chỉ cho rằng Diêu Gia lo lắng cậu không quen với cường độ công việc cao, không nghĩ nhiều, liền đồng ý.

Từ tối ngày hôm đó gặp được rồng thật sự tồn tại, Tạ Chu Dao liền bắt đầu mua những loại sách cổ tư liệu trên mạng, về đến nhà chuyện đầu tiên là đi lấy đồ, chạy đi chạy về mấy chuyến, cuối cùng cũng đem hết mấy thùng sách về nhà.

“.......[Sơn Hải Kinh] có rồi, [Từ Hải] cũng mua rồi, [Chu Dịch] mình vừa mới đặt ở đâu nhỉ?” cậu kiểm kê từng cuốn, lấp đầy một nửa tủ sách căn hộ.

Trong đầu Tạ Chu Dao đều là Thần long có sừng màu chàm mắt màu xanh, cậu tùy tiện ăn cái gì đó, đi vào thư phòng bắt đầu tìm kiếm trong sách cổ tư liệu có liên quan đến rồng.

Thẳng đến khi chuông cửa vang lên, Tạ Chu Dao mới từ trong thư phong lấy lại tinh thần, ngoài cửa sổ thư phòng đã tối om, đã vào đêm rồi.

Băng Di đứng ngoài cửa hiếm khi mặc quần áo ở nhà, ngũ quan sắc bén cũng giảm đi vài phần, trên tay hắn còn có một đĩa sứ màu trắng, trên đĩa sứ đặt ba quả trám to tròn.

Tạ Chu Dao rất bất ngờ, trong đầu cậu xoẹt qua lời đối phương nói trong wechat, “Băng Di? Anh làm sao biết tôi về."

“Chúc mừng tác phẩm của cậu thành công phát sóng, cho cậu, rất ngọt, một ngày ăn một quả, hỏng rất nhanh, đừng lãng phí.” Người đàn ông cười cười, bỏ bớt phân đoạn giới thiệu tên trái câu, trực tiếp đưa đĩa trái cây qua.

“Cảm ơn, đây là trái cây gì, còn hạn định một ngày ăn một quả?” Tạ Chu Dao tò mò nói, “Đã sắp 8 giờ rồi, anh ăn cơm chưa?”

Băng Di lắc đầu, mơ hồ đoán được thanh niên đứng ở cửa muốn nói câu tiếp theo là gì.

“Tôi cũng chưa ăn, vừa này đọc sách quá nhập tâm, quên mát, tôi chuẩn bị nấu chút mì, anh có muốn một phần không?’ Hàng xóm chuyên môn để lại trái cây, còn đích thân đưa tới tay cậu, Tạ Chu Dao nhớ chỗ tốt của người ta, lập tức đưa ra lời mời với Băng Di.

Người đàn ông gật đầu, đi dép lê của mình đi vào trong cửa.

Băng Di đi vào nhà Tạ Chu Dao, hắn đi phía sau Tạ Chu Dao, ánh mắt đầu tiên nhìn thấy góc phòng khác chất đầy hộp hàng hóa.

“Chỗ đó cơ hơi loạn, tôi mua rất nhiều sách, hộp còn chưa kịp xử lý.” Tạ Chu Dao có chút xấu hổ cười cười.

“Là ách gì? Có hay không?” Băng Di hỏi, muốn hiểu thêm về sở thích của Tạ Chu Dao.

“Chính là kiểu văn hóa truyền thống, giới thiệu về câu chuyện thần thoại xưa, thoạt nhìn còn rất thú vị.” Tạ Chu Dao kéo người ngồi xuống sô pha, quay người đi vào phòng bếp: “Lần trước anh tặng hải sản tôi còn chưa kịp xử lý, nhưng hôm nay lúc về tôi có mua bò kho, mì thịt bò ăn được không?”

Băng Di ừm một tiếng, một mình ngồi ở phòng khách cũng không ngồi được, đi theo về bếp, “Tôi có thể đi xem xem không?”

“Hửm?” Tạ Chu Dao mở tủ lạnh, quay đầu nhìn một cái, “Đi đi, đều có thể xem.”

Tạ Chu Dao cảm thấy, để Băng Di đến thư phòng cũng là chuyện tốt, nếu không Băng Di canh giữ ở cửa phòng bếp, nói không chừng cậu nấu mì cũng không nhịn được mà xuất thần.

Kết cấu trong nhà của tiểu khu đều có tương đồng, Băng Di rất nhanh tìm được thư phòng của Tạ Chu Dao, hắn bước vào, thực nhanh đã nhìn thấy cuốn sách còn được mở ở trên bàn.

Băng Di dùng ngón tay đặt lên vị trí trang sách, lật bìa sách lại xem, ba chữ Sơn Hải Kinh đập vào mắt.

Băng Di cố gắng hồi tưởng lại, phát hiện chính mình có ấn tượng với cái tên này, hắn rất nhiều năm trước từng thấy ở Côn Luân, nghe Nhân loại nhắc quả từ này, mà mơ hồ có nghe nói, cuốn sách này có nhắc tới hắn.

Hắn bắt đầu lật xem, ngôn ngữ văn cổ đại không có gì trở ngại với hắn, bởi vậy xem rất nhanh.

Một cuốn được lật xem, cuối cùng dừng ở phần [Hải Nội Bắc Kinh], Băng Di cúi đầu, nhanh chóng tìm được phần miêu tả liên quan tới chính mình.

Ở trong vực thẳm sông băng mà không di chuyển, loại miêu tả này không có gì sai, có người có gương mặt, đây là chuyện có thể làm được, nhưng “cưỡi hai con rồng” là miêu tả gì thế? Sao chính hắn còn không biết?

Người đàn ông nhìn chăm chú vào sách, im lặng không nói gì.

==================================================================================================

Băng Di bản Di: [Rơi vào trầm tư].