Diêu Gia nhận được tin nhắn triệu hoán của Băng Di, cô phát hiện mất liên lạc với Tạ Chu Dao, ý thức được phỏng chừng đã xảy ra chuyện.
Diêu Gia rất áy náy, không được Băng Di trách cứ, đã bắt đầu khom người xin lỗi.
“Đại nhân, Tiền Xảo Xảo là do chúng tôi để sót, lúc không liên lạc với Chu Dao, chúng tôi lập tức tiến hành điều tra, phát hiện Tiền Xảo Xảo xảy ra chuyện trong yến tiệc, quan trọng là cô ta dưỡng tà vật, còn có mục đích không thuần với Chu Dao, Chu Dao cũng chỗ hẹn, mà tôi không thể nhắc nhở cậu ấy trước, tôi thân là người đại diện, thất trách rồi! Dao Cầm thân là công ty quản lý, không thể thu thập thông tin, cũng thất trách rồi!”
“Ngươi biết là được rồi.” Ánh mắt Băng Di rất trầm, “Ngươi đối tốt với em ấy, ta có thể nhìn thấy được, em ấy tình huống đặc thù, ngươi cần phải để tâm tới, hôm nay thiếu chút nữa đã......nếu như có lần sau, ngươi biết nên thứ thế nào đến gặp ta.”
Diêu Gia chỉ cảm thấy sức mạnh che trời lấp đất như muốn nghiền nát cô, thẳng đến khi Băng Di nói xong, cô mới có thể đứng thẳng lên, đầu cũng không dám ngẩng lên, nhưng còn về Tạ Chu Dao, nên hỏi vẫn phải hỏi: “Đại nhân, Chu Dao hiện tại......”
“Đẩy lùi công việc trong thời gian ngắn của em ấy, có bất cứ chuyện gì, trực tiếp đến tìm tôi.” Băng Di khẽ mở bàn tay ra, cho Diêu Gia nhìn một cái, “Em ấy, ta tiếp quản.”
Diêu Gia nhìn tiểu gia hỏa trước mắt còn dày hơn bánh nếp dày một vòng, không dám tin mà gật gật đầu.
Bên kia, ở khu biệt thự ngoại ô nào đó của Kinh thị, Tiền Xảo Xảo được bạn đưa về, cô ta vừa về nhà, sắc mặt trắng bệch đi lên tầng 2.
Nơi sâu nhất ở hành lang, phòng nhỏ hằng năm bị khóa lại.
Tiền Xảo Xảo tay run run mở khóa, lại có thể nào cũng không mở được, cô ta cố ý gọi “Con à”, cũng không có tiếng đáp lại.
“Sao lại về rồi, không phải nói hôm nay hẹn người khác ăn cơm sao?” Phía sau truyền tới giọng nam khàn khàn.
“Tan, tan cuộc sớm......” Tiền Xảo Xảo chưa bao giờ mở căn phòng nhỏ trước mặt chồng, lúc này không dám có động tác, chỉ có thể quay người trả lời.
3 năm trước, cô ta dựa vào “hài tử” giúp đỡ, mới câu được phú thương ngốc nhiều tiền này, thương nhân có nhiều kiêng kị, căn phòng nhỏ lại lại bố trí cái đó, không thể để anh ta nhìn thấy.
“Em có chuyện gì vậy, hôm nay cứ hoang mang rối loạn.” Đáy mắt người đàn ông trung niên hiện lên một vòng xanh đen, dựa vào tường dáng vẻ như đứng không vững.
Tiền Xảo Xảo cũng không thể nói mình vội vàng quay về xác định tình hình, nghĩ lung tung bịa ra một lý do, khi cô ta cứng họng, phòng nhỏ phía sau phang vang lên tiếng vang lớn, cửa khóa phát ra tiếng mở khóa.
Cửa tự mình mở ra.
Phú thương nhìn một phòng đều là đồ chơi quần áo trẻ con, thậm chí còn có đồ ăn, và cả bàn gỗ bài tí quỷ dị khó lường, sợ hãi mà lùi lại vài bước, lảo đảo, cất bước liền chạy xuống tầng.
Tiền Xảo Xảo không giữ chồng lại, cô ta mơ hồ nghe được âm thanh tiểu hài tử, nói cô ta chơi với nó, đồng tử cô ta mở to, đi về phía căn phòng nhỏ, miệng lẩm bẩm cái gì đó, thực sự đã mất đi lí trí.
Giới giải trí luôn vô cùng chú ý tới hành vi dị thường của nghệ dĩ, lớn thì là các loại đam mê bệnh tật, nhỏ thì là ăn cái gì đó bị tiêu chảy, Tiền Xảo Xảo có biểu hiện khác thường trên bữa tiệc, tin tức này lập tức bị các khách mời truyền ra, truyền thông nghe tiếng gió ngồi canh ở ngoài khu biệt thực, chỉ hy vọng có thể lấy được tin tức mới của Tiền Xảo Xảo đến tay.
“Mọi người nói xem Tiền Xảo Xảo có phải là hít cái kia không?”
“Tin tức bọn tôi nghe được là Tiền Xảo Xảo đột nhiên kêu gào ở trong bữa tiệc.”
“Có người nói cô ta như phát điên.”
“Đừng nói là có bệnh gì đó đi, tin tức giấu thật tốt.”
Các phóng viên trò chuyện, dư quang liếc mắt thấy một chiếc xe thể thao lái ra ngoài, tốc độ cực nhanh, biểu tình người trên xe còn mang theo sợ hãi, chỉ lo lái ra ra ngoài, đến mui xe cũng quên không kéo lên, càng không chú ý tới phóng viên ở xung quanh.
“Tiền Xảo Xảo đừng lái chiếc xe này! Người trên xe là ai?”
“Chồng cô ta, là chồng cô ta!”
“Tôi chụp được rồi!”
Xe thể thao hòa vào dòng xe cộ, nháy mắt đã không còn thấy tăm hơi, đám phóng viên hai mặt nhìn nhau, không biết đã xảy ra chuyện gì, bọn họ tiếp tục ngồi chờ, chờ được xe cấp cứu và xe cảnh sát tới.
“Quản lý bất động sản báo cảnh sát, có một nữ chủ nhà không ngừng thét chói tai trong nhà, cử chỉ quái lạ, còn bò lên sân phơi tầng 2, dường như muốn nhảy lầu.” Phóng viên có nhân mạch linh thông nhất có được tin tức mới.
Không đến nửa giờ, nữ tử đầu tóc rối loạn ôm vài cây nến đỏ hương dây, bị cảnh sát mạnh mẽ lôi ra khỏi khu biệt thự.
10 phút sau, các trang giải trí lớn trên mạng đều cho ra tin tức mới nhất.
“Tiền Xảo Xảo nghi ngờ mất lý trí, quấy nhiễu dân chúng bị cảnh sát dẫn đi!”
“Giám khảo giải thưởng Hoa Mẫu Đơn nhảy lầu, chồng vứt bỏ lái xe rời đi không thèm quay lại nhìn!”
“Vật bái tế ôm không buông tay, diễn viên thực lực trước đây về đến nhà đã làm cái gì?”
“Nữ minh tinh chưa sinh con đã có đồ dùng của trẻ con đầy nhà là vì sao! Chân tướng làm người ta tê dại da đầu!”
Fans weibo của Tiền Xảo Xảo không nhiều, không tính là lưu lượng, chủ yếu là trước đó có quay chụp phim IP lớn khiến người ta ấn tượng, nữ minh tinh quay chụp tác phẩm chủ đề chủ nghĩa tả thực, nhưng ở trong nhà lại thờ tà thuật, tin tức này vừa truyền ra, chấn kinh toàn mạng.
Phía trên thái độ rất kiên quyết, một đám truyền thông trực thuộc quản lý của chính phủ đều đăng weibo, chống lại nhân vật công chúng tuyên dương tà môn ngoại đạo.
Bản thân Tiền Xảo Xảo không liên lạc được, công ty quản lý làm rùa rụt đầu không lộ diện, giả thưởng Mẫu Đơn Đỏ đứng mũi chịu sào, vô số cư dân mạng nhấn vào official của giải thưởng này, chất vấn vì sao một giải thưởng quan trọng như vậy, lại mời diễn viên không đáng tin cậy làm giám khảo.
Tiền Xảo Xảo ở sau lưng làm chuyện dơ bẩn ban tổ chức giải Mẫu Đơn Đỏ không hề hay biết, có khổ mà không nói ra được.
Trong tiểu khu đỉnh cấp, Băng Di về nhà mở cửa, phát hiện Tạ Chu Dao còn chưa tỉnh lại.
Hắn tìm cái đệm mềm, đặt tiểu đoàn tử lên, an trí cho Tiểu lam điểu, nhẹ nhàng sửa sáng lại đuôi lông còn dài gấp ba lần thân mình của Tiểu lam điểu, đứng lên đi rửa mặt.
Lúc Tạ Chu Dao tỉnh lại, đầu còn có chút choáng váng, cậu mơ thấy mình bị lửa thiêu đốt, còn là loại lửa màu xanh như bếp ga thiêu đốt.
Cậu mơ màng mở mắt ra, sau đó phát hiện góc nhìn của mình rất kỳ quái.
Sô pha bàn tra đèn trần, giống hệt như trang hoàng trong căn hộ, mỗi gia cụ trong nhà đều vô cùng lớn, giống như là nhà của người khổng lồ.
“Chϊếp chϊếp!” âm thanh thanh thúy vang lên, Tạ Chu Dao há miệng liền nghẹn lại, cậu ngơ ngác hắng hắng giọng, muốn gọi người giúp đỡ: “.....Chϊếp?”
Âm điệu là thay đổi, nhưng Nhân loại bình thường không thể phát ra âm thanh như vậy.
Tiểu lam điểu trên đệm mềm giãy giụa loạn xạ, cánh hướng lên, một cái chân giẫm lên đuôi, cả người lăn xuống rìa đệm.
“.....Chϊếp......chϊếp...... chϊếp chϊếp!”
Tầm nhìn của Tạ Chu Dao quay cuồng, còn chưa hiểu mình tại sao lại thế này, tiếp tục kêu loạn, trực tiếp phá âm.
Chính vào lúc cậu sắp rơi xuống đất, được đôi tay khép lại đón lấy, vớt cậu lên.
Người đàn ông còn quấn khắn tắm nửa ngồi nửa quỳ, tóc còn nhỏ nước, nửa người trên không mặc gì, lộ ra dường cong cơ bắp tinh tế, tiểu đoàn tử trong tay anh dáng vẻ ngốc ngốc, không nhịn được mà trêu chọc, “Rốt cuộc cũng tỉnh rồi?”
Tạ Chu Dao khó khăn ổn định thân mình, mờ mịt ngẩng đầu lên, đối diện với đôi mắt mang ý cười của người đàn ông.
Ngũ quan sắc bén của đối phương gần trong tấc, cổ thon dài vai rộng, dáng người tam giác tiêu chuẩn, cơ ngực phá lệ rõ ràng, tóc rũ trước trán, bớt đi vào phần xa cách, dưới cằm còn nhỏ nước, từng giọt từng giọt nhỏ xuống, làm ướt khăn tắm quấn nửa người dưới.
Chỗ quấn khăn lông, từ góc nhìn của Tạ Chu Dao, ẩn ẩn có thể nhìn thấy cơ đùi đường cong rắn chắn, cùng với......
“Chϊếp chϊếp chϊếp! Chϊếp chϊếp chϊếp! Chϊếp chϊếp chϊếp!” Tiểu lam điểu không nhịn được mà kêu, hoảng loạn không biết tìm nơi nào mà né tránh tầm mắt, cậu ngửa người ra sau, đặt mông ngồi lên tay Băng Di.
“......Chϊếp? Chϊếp? Chϊếp?” Băng Di vừa nghe đã hiểu ngay, tiểu Thanh Loan này không có tiền bối dạy dỗ, tiếng phát ra, là âm thanh vỡ lòng.
Tạ Chu Dao giơ tay, nhìn cái cánh màu xanh trước mắt mà sửng sốt, cậu nhìn về phía Băng Di, hai mắt tràn ngập mờ mịt hoài nghi nhân sinh.
“Đợi tôi một chút, tôi tắm rửa xong cái đã.” Băng Di muốn đặt Tạ Chu Dao lên sô pha, nhưng tay muốn vươn được một nửa đã khựng lại.
“Chϊếp?” Tạ Chu Dao theo bản năng dùng hai cánh ôm chặt lấy đầu ngón tay Băng Di, cảm thấy trơn trượt không ôm được, đem hơn phân nửa người dán lên để ổn định thân mình.
“Tôi tắm rửa cho cậu nhé, hiện giờ như vậy, tự cậu là cũng không tiện.” Thần vậy không tồn lại dơ bẩn, nhưng lúc này Băng Di không chuẩn bị nói cho Tạ Chu Dao, “Cậu ngã ở hành lang khách sạn, không nhớ sao?”
Tạ Chu Dao không tránh khỏi tay Băng Di, cứ như vậy không cự tuyệt nổi mà bị mang vào phòng tắm, cửa kính mờ sương được lau sạch, cậu nhìn thấy dáng vẻ của chính mình.
Lòng bàn tay bị một đôi chân nhỏ giẫm qua giẫm lại, mềm nhẹ ngứa ngứa làm cho hô hấp Băng Di trở nên đồn dập, hắn mặc cho Tạ Chu Dao xoay vòng vòng trên tay anh, nâng cánh xong lại vẫy vẫy đuôi.
Tiểu lam điểu lại bắt đầu chϊếp chϊếp chϊếp mà kêu lên, còn rất có thiên phú mà phát ra âm thanh khác nhau.
“Chϊếp chϊếp chϊếp là âm thanh của chính cậu, Phượng tộc có thể học hót vang của trăm điểu, cậu cũng không ngoại lệ.” Băng Di bắt đầu mở vòi nước, dùng ngón tay dính nước, chậm rãi chải lông cho Tiểu Thanh Loan, ung đung chậm rãi dỗ cậu, “Không tự giới thiệu một chút sao tiểu gia hỏa.”
Tạ Chu Dao còn chưa tiếp thu nổi hiện trạng, nghe Băng Di nói như vậy, quẫn bách đến mức thở hổn hển, l*иg ngực phập phồng.
-----Tự giới thiệu? Cậu hiện tại còn không biết mình là cái thứ gì, cậu không phải là Nhân loại à, sao lại biến thành một con chim?
“Chuyện xảy ra ở khách sạn, có nhớ được không?” Băng Di thật sự nghe không hiểu “chϊếp chϊếp chϊếp chϊếp” của Tạ Chu Dao là có ý gì, “Nhớ thì cậu giơ tay trái, không nhớ rõ thì giơ tay phải.”
Tiểu lam điểu khựng lại một chút, vẻ mặt sống không còn luyến tiếc gì mà giơ tay trái, sợ Băng Di nhìn không rõ, còn cố ý lắc lắc.
Băng Di cong khóe miệng, nhân cơ hội đem cánh trái của cậu cũng chải một lượt.
“Nữ minh tinh kia nuôi tà vật, lúc đó cậu hẳn là cảm nhận được.” Băng Di nói, ngón tay xoa xoa ngực Tiểu Thanh Loan.
Tạ Chu Dao không quen nên né tránh, nhưng ghi nhớ yêu cầu của Băng Di, không có thả cánh trái xuống.
“Cậu không phải là Nhân loại, cậu là Thanh Loan, cùng giống như tôi, là trời sinh ghét tà linh, người phụ nữ kia quyển dưỡng tà linh, va chạm với cậu, sức mạnh cậu không ổn định, mới kí©ɧ ŧɧí©ɧ ứng biến biến trở về nguyên hình.” Băng Di đơn giản giải thích, “Có vấn đề thì mới giơ tay phải.”
Tiểu lam điểu xoạt một cái giơ tay cánh phải lên, dùng dức múa may.
Băng Di thuận thế chải cánh phải cho Tạ Chu Dao, rất vừa ý với phối hợp của cậu, “Thật ngoan.”
Hắn ấn lêи đỉиɦ đầu ấu tể Thanh Loan, ấu tể hơi co rụt cổ lại, bướng bỉnh mà lắc lắc cánh, mắt trong mong mà chờ Băng Di giải thích.
“Trước tiên chờ tôi sắp xếp xong cho cậu.” Băng Di cầm đuôi Tạ Chu Dao đặt dưới vòi nước, lại lấy khăn ở ngăn tủ âm, “Rung một chút.”
“Chϊếp?” ....rung cái gì?
Tạ Chu Dao ngây người trong chốc lát, phản ứng lại, bắt đầu rung rung thân mình.
Tiểu đoàn tử rung cả người lên, hất ra nhất nhiều nước, sau đó được khăn lông bọc lấy, bị lau tới mức không đứng vững.
Đợi lúc Băng Di lấy khăn lông đi, lông tiểu Thanh Loan trên tay cũng xù cả lên.
“Phụt.” Băng Di không nhịn được, cười nhẹ ra tiếng, hắn đem Tạ Chu Dao đưa về sô pha, cố ý bóc một bao quả hạch, chọn ra một quả không to vừa vặn, đặt vào lòng Tạ Chu Dao, nói: “Chờ tôi.”
Tạ Chu Dao cầm quả hạch đối với cậu mà nói là vô cùng to, ánh mắt nhìn theo Băng Di rời đi.
Cậu thử căn một miếng, cho dù dùng hết toàn lực, cũng chỉ cắn rớt một miếng nhỏ của quả hạch.
“Pi” Haizzz......
==================================================================================================
Cục quản lý Yêu giới: Yêu giới xuất hiện hai hộ đặc biệt thoát kiếp FA.
Băng Di:........
Tạ Chu Dao: Chϊếp chϊếp chϊếp chϊếp chϊếp pi pi!
p/s: Tui không biết Thần điểu Thanh Loan kêu thế nào nên chỉ để là chϊếp chϊếp pi như chim non kêu =)))