"Hiểu rồi. Tâm lý tự tôn nhạy cảm của trẻ trong độ tuổi đi học mà..." Bạch Sa gật đầu.
Cô bé Tĩnh Di lập tức nổi đóa: "Đừng có dùng cái giọng người lớn đó để lên mặt dạy tớ! Cậu đang xem thường tớ đúng không? Có giỏi thì đấu tay đôi với tớ đi!"
"Cậu còn muốn đánh tớ sao..." Bạch Sa thở dài.
"Hiểu lầm, hiểu lầm thôi! Ở viện Từ Dục bọn tớ còn có cả khóa học võ cơ bản, do thầy Homan dạy đấy..." Anim cười gượng, nhanh chóng lên tiếng giải hòa.
Lần này đến lượt Bạch Sa kinh ngạc.
Đây rốt cuộc là kiểu viện Từ Dục gì mà còn dạy cả khóa học võ?
...
Buổi trưa, Bạch Sa làm xong việc phụ bếp như một cái bóng, rồi mang thêm một cái bánh đậu cho cậu bé Anim và cô bé Tĩnh Di.
"Đây, hai đứa chia nhau ăn nhé..." Bạch Sa nói.
Cậu bé Anim vui mừng nhận lấy lòng tốt của cô, trong khi cô bé Tĩnh Di vẫn còn đang dỗi.
Cô bé ngồi trên bậc thềm trong sân. Quần áo của viện Từ Dục được thiết kế đồng nhất, áo của bé trai và bé gái giống nhau, chỉ khác ở phần dưới: bé trai mặc quần đùi, còn bé gái là quần váy dài đến đầu gối, phần gấu váy hơi xòe nhẹ, trông vừa đơn giản vừa đẹp mắt.
Váy trắng của Tĩnh Di nhàu nhĩ, dính đầy những vệt xám. Thật ra từ sáng đến giờ cô bé đã mặc như vậy, nhưng bản thân không bận tâm, những người khác cũng coi như không thấy.
Tuy nhiên, Tĩnh Di lại rất để ý đến mái tóc của mình. Hễ tóc bị rối, cô bé sẽ tìm một góc khuất để nhanh chóng chỉnh lại. Cứ như thể chỉ cần mái tóc còn gọn gàng, cô bé vẫn giữ được vẻ đường hoàng.
Bạch Sa bước tới, phớt lờ ánh mắt sắc lẹm của cô bé, rồi ngồi xuống bên cạnh.
"Tớ lớn đến từng này, chưa bao giờ đánh nhau cả..." Bạch Sa buồn rầu nói.
"Giờ thì tớ không tin cậu nữa." Tĩnh Di khoanh tay trước ngực, làm động tác chữ X: "Chắc chắn cậu lại đang giấu nghề, để rồi trong giờ học võ sẽ đánh bại tớ một cách tàn nhẫn, đúng không?"
"Khoan nói đến việc tớ có biết đánh nhau hay không, tại sao chúng ta lại phải học võ?" Bạch Sa không hiểu.
"Ở tinh cầu Lancelot, chỉ có người mạnh mẽ mới có thể sống sót..." Tĩnh Di trả lời: "Dù làm thợ mỏ, lính tuần tra hay nhân viên an ninh tại công ty An Toàn Sinh Mệnh Khang Hằng, thì sức khỏe vượt trội vẫn luôn là điều kiện tiên quyết."
"Nghe những công việc này bạo lực ghê. Chúng ta không còn lựa chọn nào khác sao..." Bạch Sa nhíu mày.