Đỡ Eo Vai Ác Không Rảnh Hủy Diệt Thế Giới

Chương 3: Trị Liệu Lần Đầu

Phòng vệ phút chốc bị đánh tan.

Không nghĩ tới hai người các cô lại phù hợp đến mức như vậy?!

Theo sự tiến bộ của xã hội, đất nước không còn những hủ tục như những cuộc hôn nhân bị ép buộc, hiện tại mọi người đều có thể tự do yêu đương, nhưng cũng bởi vì như vậy, tình trạng hỗn loạn tinh thần lực cũng không ít, dẫn tới nghề nghiệp bác sĩ điều trị tinh thần lực càng trở nên thiết yếu và được săn đón.

Ngành nghề này không dễ thi vào, tuy không hạn chế là Omega hay Alpha, nhưng tùy thuộc vào từng cấp độ, rốt cuộc thứ gọi là khai thông tinh thần lực, cũng chính là dùng tinh thần lực của chính mình xâm nhập vào thức hải của đối phương, sau đó mới đem tinh thần lực bị rối loạn đó chải vuốt, trấn an.

Việc này nghe qua có vẻ đơn giản, nhưng thực tế nào có dễ dàng như vậy?

Chưa từng trải qua đánh dấu Alpha và Omega, mặc dù hai người đều cố gắng thả lỏng, vô cùng phối hợp, cũng sẽ không thể nào ngăn cản sự bài xích theo bản năng.

Lúc này, nếu cấp bậc của người hành nghề càng cao, tinh thần lực càng mạnh, mới có thể áp chế người bệnh tốt nhất, lấy vị thế của người thắng giúp người còn lại điều trị, tiến hành khai thông.

Nhưng mà Hề Chu Luật và Lạc Nguyệt Khanh đều là cấp S, đương nhiên sẽ không thể nào dùng đến loại phương pháp trên, cho nên liệu pháp được đưa ra là điều trị từng chút một, trải qua nhiều lần trao đổi cùng tiến hành khai thông.

Không nghĩ tới mọi việc lại một lần nữa vượt ngoài ý muốn, hai người các cô cũng không thuộc vào phạm vi của liệu pháp được đưa ra.

Trong điều trị còn có một phương pháp tương đối khá nhẹ nhàng cho cả người điều trị và bệnh nhân- đó chính là mức độ xứng đôi của Alpha và Omega càng cao, độ bài xích sẽ càng ít và ngược lại.

Tuy nhiên vì để bảo vệ cho Omega, phòng ngừa việc muốn tìm kiếm bạn đời mà dùng đến đường ngang ngõ tắt, nên làm kiểm tra mức độ xứng đôi của Omega và Alpha đã bị cấm từ lâu. Đây cũng là một biện pháp khác để giữ gìn cho chủ trương tự do yêu đương và chọn bạn đời.

Vì đứng trước mức độ xứng đôi càng cao, thì Omega càng khó chống cự trước sự tấn công của Alpha, thậm chí là bị đánh dấu vĩnh viễn.

Cho nên trừ bỏ những tình huống đặc biệt, pheromone của từng người và mức độ xứng đôi như thế nào đều được bảo mật nghiêm cẩn.

Đương nhiên, Hề Chu Luật cũng không nghĩ tới tình huống này, lại vô lực phản kháng.

Không ai có thể ngăn cản hai dòng suối nhỏ mát lành hòa lại với nhau thành một con sông lớn, giống như từ khi sinh ra trời đã định sẵn vốn là một dòng, nhưng vì một lý do bất đắc dĩ nào đó nên mới tạm thời bị tách ra, hiện tại đã không còn chút ngăn trở mà tìm về bên nhau.

Gương mặt căng chặt không khỏi thả lỏng một ít, những thống khổ chịu đựng trong suốt những năm qua rốt cuộc cũng tạm thời ngừng nghỉ.

Ngay cả người lần đầu tiến hành khai thông-Lạc Nguyệt Khanh đều cảm thấy vô cùng nhẹ nhàng.

Nhưng giây tiếp theo, biến cố đột nhiên xảy ra.

Chỉ thấy thân thể mềm mại của Omega đang dựa vào lưng ghế bỗng trở nên căng cứng, nhíu chặt mày, bàn tay khép hờ trong tay áo cũng trở nên nắm chặt, gân xanh nổi lên dưới làn da trắng muốt trở nên vô cùng rõ ràng.

Tình huống phản kháng quá nhanh, khiến cho Lạc Nguyệt Khanh đang đứng đối diện cũng trở nên khó chịu, ý cười trên khóe môi cũng ít đi, thậm chí mồ hôi lạnh không ngừng từ trán rơi xuống.

Trong không khí tràn ngập hương vị gỗ bị thiêu đốt, đem hương vị hoa hồng thơm ngọt bao vây chặt chẽ.

Lò đốt âm tường bỗng trở nên bùng cháy như muốn nổ tung, tràn tro không ngừng bắn ra trên thảm lông.

Tinh thần lực của Lạc Nguyệt Khanh bị mạnh mẽ đẩy trở lại, vừa hoàn hồn, đã cảm nhận được một vật vô cùng bén nhọn từ gậy gỗ đang để ngay yết hầu của chính mình.

Người nọ không lưu nửa phần tình cảm, trên chiếc gậy gỗ là da thịt non mịn cùng ngón cái mạnh mẽ áp vào nút ấn hình trụ đang lõm vào. Thật giống như chỉ cần dùng thêm một chút sức lực là có thể khiến mũi dao bén nhọn chọc thẳng vào yết hầu mỏng manh, khiến cho Alpha không chút chừng mực trước mặt bỏ mạng ngay lập tức.

Lạc Nguyệt Khanh đành phải mở mắt ra, nhìn về phía đối diện.

Cô có một đôi mắt vô cùng đẹp, như bầu trời chiều ráng hồng, lại mang theo chút thần sắc của rượu vang hoa hồng đỏ Ecuador kiều quý, chỉ có thể quan sát thật kỹ mới có thể nhìn ra được sự diễm lệ, dưới ánh lửa bập bùng, so với đá quý càng trở nên mê người.

Đáng tiếc, người đối diện cô không phải là người thích thưởng thức nét đẹp câu hồn đó!

Vẻ mặt nặng nề tràn ngập tức giận, thậm chí bởi vì vậy mà quên đi mũi giày vẫn còn đặt ở cẳng chân của cô ta.

“Bác sĩ Lạc, tôi hy vọng không có lần sau!" Giọng điệu lạnh lùng, tràn ngập cảnh cáo.

Thật sự có rất ít người có thể làm được như thế, cưỡng ép bản thân thoát khỏi sự khống chế của bản năng, xem nhẹ khát vọng của tinh thần lực đang điên cuồng, mạnh mẽ đẩy tinh thần lực có độ xứng đôi cực cao đẩy ra khỏi thức hải, thậm chí còn lập tức nắm quyền chủ động uy hϊếp tính mạng của kẻ đầu sỏ gây ra hỗn loạn.

Nếu là người khác, cho dù có thể tránh thoát, nhưng cũng sẽ nhịn không được mà có một chút ấn tượng tốt đối với Alpha có độ xứng đôi cao như thế, vì dù sao cũng là dấu vết của sự kết hợp từ sâu trong linh hồn.

Nhưng Hề Chu Luật gắt gao nhìn chằm chằm đối phương, giống như muốn xử tử Lạc Nguyệt Khanh ngay lập tức.

Lạc Nguyệt Khanh chuyển tầm mắt, dừng ở đôi môi đang mím chặt trở nên trắng bệch,...Không thèm quan tâm tới thân thể chỉ vì muốn đẩy cô ra khỏi?

Lạc Nguyệt Khanh thở dài, ánh mắt cũng trở nên dịu dàng hơn một ít, giống như đang đối mặt với một đứa trẻ con cứng đầu đang cãi bướng, vô cùng bất đắc dĩ: "Đây mới chỉ là lần trị liệu đầu tiên!"

“Hề tiểu thư quá căng thẳng!”

Câu cuối bị cô cố tình nhấn mạnh, như đang nhắc nhở đối phương rằng cô chỉ đang làm nhiệm vụ, nhưng rõ ràng mũi giày cao gót vẫn như cũ không có rời đi.

-----Hết Chương-----