Từ sau khi Đạt thúc qua đời, cô chưa từng cảm thấy thoải mái và mong chờ như vậy.
Lần này, đồ ăn thừa vẫn chỉ bị động một chút, có vẻ nó ăn một ngụm rồi lại nhả ra.
Nhưng dâu tằm thì mất hai quả. Trước khi bỏ vào chén, Lâm Nhứ đã đếm kỹ, tổng cộng mười quả. Giờ chỉ còn lại tám.
Dâu tằm khá lớn, mỗi quả to cỡ trái cam nhỏ, mười quả đã đầy tràn một chén.
Cô cầm một quả dâu tằm lên và chà nhẹ, bất ngờ phát hiện lớp mật ong phủ trên bề mặt đã biến mất. Không phải thấm vào quả, mà như thể bị liếʍ sạch. Sờ vào thấy khô ráo, không hề dính.
Hình dung lại cảnh tượng đó, cô vội vã đặt quả dâu xuống và lau tay vào vạt áo.
Hóa ra khối cầu thích mật ong. Thật tình cờ, sở thích này giống hệt Đạt thúc.
Cô không nhịn được bật cười, mang hai chén đồ ăn trở về phòng.
Lần này, khi nấu ăn cô thử thay đổi nguyên liệu và cách thức, không còn dùng lại cơm thừa canh cặn mà làm một món khác – món sâu chiên giòn.
Hàng ngày, Lâm Nhứ đều ra ngoài tìm bắt các loại ấu trùng. Việc này không phải vì sở thích kỳ quặc nào mà đơn giản chỉ là một phần nguồn thu nhập phụ của cô.
Đạt thúc, một con mật lửng từng đồng hành cùng cô, có mối quan hệ cộng sinh đặc biệt với một loài chim dẫn đường chuyên tìm mật – vang mật điểu. Những con vang mật điểu đặc biệt yêu thích mật ong và ấu trùng ong mật nhưng vì thân hình nhỏ bé và thiếu sức mạnh, chúng không thể tự lấy được mật hay bắt ong. Vì vậy, chúng kết hợp với mật lửng như Đạt thúc, tạo thành một cặp đôi săn mật lý tưởng. Chim dẫn đường, lửng thực hiện.
Sau khi Đạt thúc qua đời, đàn vang mật điểu mất đi bạn đồng hành, dẫn đến không chỉ thiếu mật ong mà ngay cả ấu trùng ong cũng trở nên khan hiếm. Lâm Nhứ, hiểu được hoàn cảnh này, nghĩ ra cách thay thế bằng các loại ấu trùng khác.
Cô thường tìm những ấu trùng dễ kiếm hơn, chiên giòn chúng lên, sau đó rưới một lớp mật ong vàng óng lên trên. Vị ngọt nhẹ của mật hòa quyện với hương thơm bùi bùi, giòn tan của ấu trùng chiên tạo thành một món ăn vặt độc đáo. Đôi khi, cô còn sáng tạo thêm bằng cách trộn ấu trùng chiên với sốt anh đào tự làm, tăng hương vị mới lạ.
Đàn vang mật điểu yêu thích món này đến mức khen ngợi không ngớt. Đổi lại, chúng thường mang về cho cô một ít mật ong và những thứ thiết yếu khác, như lá khô làm tổ, cành cây hay đôi khi là những quả dại lạ.
Mỗi khi rảnh, Lâm Nhứ sẽ vào rừng sâu hoặc những nơi khuất nẻo để tìm ấu trùng. Số lượng cô thu được không nhiều, nên món này chỉ đủ làm đồ ăn vặt hoặc đôi lúc bán lại cho đàn chim. Dù không kiếm được nhiều, nhưng sự tương tác với bầy chim khiến cô thấy vui vẻ hơn.
Tối hôm đó, cô chiên một mâm ấu trùng, tưới một lớp mật ong óng ánh lên trên. Rồi thêm vào một góc đĩa chút tương anh đào ngọt dịu mà cô đã làm sẵn từ trước.
Cẩn thận bưng chiếc đĩa ra sân, Lâm Nhứ nhẹ nhàng đặt nó vào vị trí quen thuộc bên sườn núi, nơi cô hay để đồ ăn cho "khối cầu" bí ẩn kia. Sau đó, cô lặng lẽ lui vào trong phòng, tắt đèn chờ đợi màn đêm tĩnh lặng.
Cô hy vọng, sáng mai khi tỉnh dậy, sẽ thấy chiếc đĩa chỉ còn lại những vết mật óng ánh, dấu hiệu rằng khối cầu đã quay lại và nhận tấm lòng của cô.