Dù nhìn bao nhiêu lần, cô vẫn luôn tìm thấy sự kinh diễm mới mẻ nơi Cố Quân Uyển.
Nữ đế ngồi trước bàn đàm phán toát lên tự tin và uy nghi mà cô chưa từng chứng kiến.
Cảm giác ấy như thể dù nghìn quân vạn mã đứng ngoài thành cũng không thể khiến cô ấy dao động hay hoảng loạn.
Hương thơm mai lạnh lan tỏa qua đám đông, lẩn quẩn trong mũi Thẩm Hàn.
Hương đặc trưng của Cố Quân Uyển len lỏi vào dưới lớp quân phục, kí©ɧ ŧɧí©ɧ dòng máu trong cơ thể cô chảy nhanh hơn.
Đứng yên một lúc, Thẩm Hàn bỗng cảm thấy đầu óc quay cuồng.
Ngực cô như bị đè nén, tựa hồ một hồ nước đầy năng lượng đang tràn bờ, khao khát được giải phóng.
Cô nhắm mắt lại, dựa trọng lượng cơ thể vào tường để giữ bình tĩnh, cố không để ai xung quanh nhận ra điều khác thường.
Cố Quân Uyển đang chuẩn bị phản bác một ý kiến của đại biểu đối diện.
Đột nhiên, cô ấy nhận thấy Thẩm Hàn không ổn.
Dù nhìn bên ngoài, đối phương trông chỉ như đang nhắm mắt lắng nghe.
Nhưng nhịp hương tuyết tùng rối loạn đã tố cáo trạng thái thực sự của cô.
Nữ đế giơ tay ngắt lời người đang thao thao bất tuyệt, đứng dậy, đi thẳng về phía cửa ra vào của phòng họp.
"Hôm nay không cần bàn tiếp nữa, các vị hãy tự điều chỉnh cảm xúc cho ổn thỏa rồi hẵng bàn chuyện chính sự!"
Khi dứt lời, cô ấy vừa vặn đi đến bên Thẩm Hàn.
"Theo tôi về."
Thẩm Hàn vẫn đang đấu tranh với cơn khó chịu đột ngột trong cơ thể.
Giữa lúc đó, giọng nói của Cố Quân Uyển vang lên, hương mai lạnh đầy mê hoặc cũng tràn ngập quanh cô.
Dưới lớp quân phục, những mạch máu trên cánh tay cô nổi rõ, như những con quỷ xanh đang uốn lượn.
Cô bước đi vững vàng, theo sát sau lưng Nữ đế Omega, dù trên lưng đã rịn một lớp mồ hôi mỏng.
Cả hai như những kẻ lữ hành cô độc vừa rời khỏi bàn đàm phán trong cơn phẫn nộ.
Chịu đựng ánh mắt chế giễu lẫn mỉa mai của mọi người, họ quay trở lại căn phòng trên tầng thượng của khách sạn.
Khi cánh cửa phòng khép lại, Thẩm Hàn liền "bịch" một tiếng, tựa mạnh vào bức tường bên cạnh.
Đèn cảm ứng ở lối vào sáng lên, chiếu rọi vẻ yếu đuối của cô vào khoảnh khắc này.
"Có lẽ tôi bị cảm, không sao đâu."
Giọng nói hơi khàn của cô làm Cố Quân Uyển lập tức lo lắng.
Nâng đỡ người Alpha ngốc nghếch bên cạnh, cô ấy nhanh chóng dìu vào phòng khách: "Đây không phải là cảm, mà là vì kỳ mẫn cảm của cô đã đến."
"Kỳ mẫn cảm?" Thẩm Hàn ngồi xuống ghế sofa, cố gắng nhớ lại kiến thức xa lạ với mình này.
Cố Quân Uyển không dám chậm trễ, dặn cô ngồi yên ở đó rồi quay người đi đến tủ thuốc.
Trong tủ thuốc, các loại thuốc ức chế và kim tiêm đã được chuẩn bị đầy đủ.
Chỉ cần kịp thời tiêm cho Thẩm Hàn một mũi, mọi chuyện sẽ lại bình thường.
Động tác của Cố Quân Uyển rất thuần thục.
Đứng thẳng trước tủ thuốc, cô ấy đẩy thuốc ra khỏi ống tiêm, từ từ loại bỏ không khí bên trong.
Nhưng đúng lúc này, một đôi tay bất ngờ từ phía sau ôm lấy cô ấy.
Cơ thể nóng bỏng của người kia áp vào lưng cô ấy, đẩy cô ấy dựa vào mặt tủ thuốc.
Hương tuyết tùng ngập tràn, như mây mù bao phủ, nhanh chóng nhấn chìm cô ấy.
Alpha đang trong kỳ mẫn cảm vùi mặt vào mái tóc cô ấy, thì thào: "Quân Uyển, tôi khó chịu quá."
Tiếng "Quân Uyển" nhẹ nhàng ấy như ma âm từ địa ngục, mang theo sự quyến rũ mê hoặc, vang dội trong tâm trí Cố Quân Uyển!
Nữ đế Omega không kiềm chế được mà khẽ run, hương tuyết tùng dịu dàng nhưng đầy bá đạo phía sau dễ dàng khơi dậy bản năng nguyên thủy nhất trong cô ấy.
Khiến cô ấy muốn dựa vào, muốn đắm chìm.
Đầu óc Thẩm Hàn mơ màng, toàn thân toát mồ hôi lạnh.
Cảm giác của cô như được phóng đại gấp bội, rõ ràng đến mức đáng sợ.
Tuyến thể sau cổ giống như trái tim đang đập, phát ra sự bứt rứt không thể kiểm soát.
Răng nanh trồi ra, giống như một bá tước ma cà rồng chuẩn bị săn mồi trong đêm trăng tròn.
Hương lạnh lẽo của hoa mai tỏa ra từ người Cố Quân Uyển trở thành mồi lửa kích nổ tuyết tùng trong cô.
Thẩm Hàn siết chặt Omega trước mặt, như muốn hòa tan cô ấy vào máu thịt của mình.
Cô dùng môi dò đường, gạt đi mái tóc mềm mại của người kia, nhẹ nhàng cắn lấy góc miếng dán chắn.
Pheromone của Alpha bùng nổ ngay khoảnh khắc đó.
Một cách bá đạo, nó quét qua thần kinh yếu ớt của Omega, khiến cơ thể cô ấy mềm mại như lụa, không còn sức lực.
Hàng phòng thủ ở sau gáy bị xé rách.
Những nụ hôn dày đặc rơi xuống cổ Omega, hương tuyết tùng bá đạo lan tỏa, chuẩn bị công chiếm hoàn toàn.