Nữ quỷ còn chưa nói xong, thì cảm thấy tất cả âm sát khí trên người đều bị cô gái nhỏ trước mắt hút đi.
Mấy giây sau, làn da quỷ kia không còn chút sức sống nào nữa.
Sát khí vào cơ thể, Hạ Sênh có chút bất mãn nhíu mày.
Chút sát khí ấy, còn chưa đủ cho cô nhét kẽ răng.
Lén hút một hơi bên cạnh Thẩm Nghiên Trần, hiệu quả chắc bụng còn mạnh hơn hút sát khí này.
Hạ Sênh chưa ăn no, tâm trạng không tốt lắm.
Nhẹ tay bóp một cái, da quỷ kia lập tức hóa thành bột mịn, rơi hết vào trong bình sứ nhỏ trong tay cô.
Mà Mặc Duy bị lột một lớp da cũng đã mềm nhũn ngã xuống đất, gương mặt vốn trắng nõn xinh đẹp sau khi da quỷ tróc ra, khôi phục thành dáng vẻ bình thường, trên mặt thậm chí sinh ra từng dấu vết hư thối.
Mặc phu nhân thấy con gái biến thành như vậy, lại nghĩ tới chồng mình nhất thời trái tim như bị dao cứa, nước mắt không nhịn được chảy ra.
Vẻ mặt Hạ Sênh không vui không buồn, liếc mắt nhìn bà ta một cái, cởi bỏ lá bùa trên người bà ta.
Mặc phu nhân khôi phục tự do, lập tức nhào qua ôm lấy con gái.
“Duy Duy, con tỉnh lại đi, nhìn mẹ đi…”
Trong lòng Mặc phu nhân cũng hận con gái hại chồng mình thành như vậy, nhưng lúc này con gái biến thành như thế, bà ta chỉ có thể đau lòng và vô cùng bi ai, chẳng quan tâm oán hận trách cứ.
Đều tại bà ta, nếu không phải bà ta quá cưng chiều đứa bé, ngay từ đầu phát hiện khi con gái nuôi quỷ nên ngăn con gái lại, chuyện này đã không phát triển thành ra như thế!
Mặc phu nhân chảy nước mắt như mưa, trong lòng tràn ngập hối hận.
Hạ Sênh nói: “Đừng khóc, người chưa chết, lát nữa sẽ tỉnh lại.”
Cô nói xong thì đi tới bên giường bệnh, tiện tay ném một lá bùa lên người Mặc tiên sinh đang hấp hối, tay kết ấn đánh ra pháp quyết.
Mặc phu nhân quay đầu lại nhìn, khó có thể tin trợn to mắt, nhất thời quên cả việc khóc.
Cô gái nhỏ này, vậy mà còn có bản lĩnh cứu người chết, mọc ra thịt và xương trắng.
Trên bụng vốn trống rỗng của chồng bà ta, không ngờ lại sinh ra thịt mới!
“Đại sư, đại sư, nếu cô có thể cứu chồng tôi, có thể chữa khỏi vết thương trên người con gái tôi hay không? Chỉ cần cô giúp con gái tôi, cô muốn gì tôi đều có thể đồng ý với cô!”
Con gái bà ta để ý gương mặt nhất, hiện giờ biến thành dáng vẻ người không ra người quỷ không ra quỷ, sao con gái bà ta có dũng khí sống sót?
Hạ Sênh không đáp lại, mà nhìn về phía Thẩm Trạch.
Cô không quan tâm Mặc Duy biến thành dạng gì, mà Thẩm Trạch là người bị hại, có cứu Mặc Duy hay không nên do anh ta quyết định.
Thẩm Trạch nhìn ra được ý của Hạ Sênh, do dự một lát nói: “Tiểu thiên sư, cô giúp bọn họ đi.”
Dù sao cũng là em họ mình, Thẩm Trạch vẫn không thể nhẫn tâm được.
Hạ Sênh gật đầu nói với Mặc phu nhân: “Một ngàn vạn, ngày mai bà có thể bảo người tới lấy thuốc.”
Mặc gia không phải là danh môn nhà giàu gì, một ngàn vạn đã là khoản tiền lớn đối với Mặc gia.