Bé gái: “Đáng tiếc, ba ba không cho chúng em nuôi.”
Bé gái bổ sung: “Sau đó, anh trai lớn đến và nói anh ấy muốn nhận nuôi chú mèo nhỏ này. Anh trai thật tốt bụng!”
Nam sinh cấp ba lúc này mỉm cười phụ họa: “Từ nhỏ tôi đã rất thích các loài động vật nhỏ. Tuy nhiên, nhà tôi không thể nuôi nhiều, nên tôi thường giúp tìm người muốn nhận nuôi.”
Yến Dư nhắc lại: “Có thể cho tôi xem không?”
Nam sinh: “Được, được chứ.”
Nam sinh kéo khóa ba lô xuống, để lộ một chú mèo với đôi mắt xanh biếc tròn xoe nhìn thẳng vào Yến Dư.
Yến Dư khẽ hỏi: “Ngươi có muốn về nhà với ta không?”
Chú mèo đen phát ra tiếng gầm gừ nhỏ, rồi vùi đầu vào trong cặp sách.
Nam sinh: “Đúng là đồ tiểu súc sinh không biết điều...”
Nam sinh có chút bối rối, định đưa tay lôi chú mèo ra, nhưng Yến Dư ngăn lại.
Nhìn chiếc đuôi mèo không ngừng vẫy vẩy trong sự khó chịu, Yến Dư thở dài khe khẽ: “Nếu ngươi đã quyết định, ta cũng không ép buộc. Nhà ta ở số 21 Giang Nguyệt Uyển, nếu cần giúp đỡ, cứ đến tìm ta.”
Nói xong, Yến Dư phớt lờ nam sinh cấp ba, đưa hai đứa trẻ về cổng trường: “Tan học rồi đừng chạy lung tung, bố mẹ không thấy các em sẽ lo lắng đó.”
Hai bé reo lên: “Dạ, cảm ơn chị!”
Nam sinh bị làm ngơ phì cười chua chát, lẩm bẩm: “Nói chuyện với súc sinh, chắc không phải bị thần kinh chứ?”
Sau đó hắn lại nghĩ ngợi, bỗng cười gian: “Khoan đã, cô ta cố tình nói địa chỉ cho mình nghe, có khi nào thích mình nên muốn mình tìm đến không nhỉ? Chậc chậc! Nhìn có vẻ lạnh lùng cao quý, ai ngờ lại dễ dãi thế, không biết đã bị bao nhiêu người chơi qua...”
Chiều muộn, mọi vật dụng Yến Dư mua đã được giao đến. Việc đầu tiên cô làm là giải trừ trận pháp che giấu, sau đó nhờ sư phụ chuyên lắp đặt hỗ trợ cài đặt máy tính và thiết bị phát sóng trực tiếp.
Sau bữa tối, cô bắt đầu buổi phát sóng trực tiếp.
------
“Tới tới! Nhiệt tâm thị dân Yến Mỗ cuối cùng cũng lên sóng rồi!”
“Yến tiểu thư đổi thiết bị rồi sao? Trời ơi, gương mặt này càng đẹp hơn bình thường nha!”
“Người chơi Tiên Châu đến đây nào! Nhiệt tâm thị dân Yến Mỗ thật là mỹ nữ có tâm!”
Yến Dư đang định chào người xem thì dòng bình luận dày đặc khiến nụ cười trên môi cô khựng lại: "Nhiệt tâm thị dân Yến Mỗ?"
“Cười chết, biểu cảm của chủ bá này, ai đó chụp lại ngay đi!”
“Chủ bá vẫn chưa biết sao? Sáng nay chính phủ đăng thông báo về vụ Lý Đông Hưng, nói là: Cảm ơn “Nhiệt tâm thị dân Yến Mỗ” cung cấp manh mối. Ha ha ha!”
“Vụ lùm xùm lớn nhất Tiên Châu năm nay khiến cả công ty trò chơi bị ảnh hưởng. Gã tra nam lừa tiền, lừa tình đã bị chính phủ quyết định điều tra và giúp các nạn nhân thu thập chứng cứ kiện hắn.”
“Cảm ơn Yến tiểu thư - người hùng giúp làm sáng tỏ oan khuất! Tặng một ngôi sao nhỏ cho cô nè!”
“Cảm ơn Yến tiểu thư - người khiến kẻ xấu không thể nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật! Một ngôi sao lớn tặng cô đây!”
--------------
Dòng quà tặng liên tục xuất hiện, phần lớn là miễn phí, nhưng cũng có vài món quà trả phí.
Yến Dư cuối cùng cũng hiểu đã xảy ra chuyện gì. Những ngày qua cô bận rộn chuyện nhà cửa, chẳng để tâm gì đến internet.
Khi mở ứng dụng tin tức, hàng loạt thông báo tag tên cô xuất hiện. Đọc qua thông báo của cảnh sát, cô phát hiện vụ án đã cơ bản được định đoạt, chỉ còn vài chi tiết đang điều tra. Vụ việc của Lý Đông Hưng quá nghiêm trọng, đến mức trở thành tin tức nóng trên mạng xã hội.
Thu hồi điện thoại, Yến Dư nhẹ ho một tiếng, mỉm cười nói: “Cảm ơn mọi người đã ủng hộ. Đây đều là những việc mà một người bình thường nên làm thôi. Hôm nay tôi sẽ tính ba quẻ. Bây giờ, tôi sẽ phát tặng ngôi sao may mắn đầu tiên nhé.”
Rất nhanh, một người dùng có tên "Thu Thủy" đã giành được ngôi sao. Sau khi kết nối video, lập tức xuất hiện hình ảnh của hai người phụ nữ.