Sau buổi luyện tập đầu tiên, tên của Hứa Mặc Vũ và Tô Dịch Hàn lại một lần nữa phủ sóng khắp các diễn đàn mạng xã hội. Những bức ảnh chụp họ trong hậu trường buổi luyện tập bị rò rỉ, kéo theo vô số tin đồn về mối quan hệ của hai Ảnh Đế nổi tiếng.
“Hứa Mặc Vũ và Tô Dịch Hàn? Hợp tác này đúng là đỉnh cao nhan sắc!”
“Không biết ngoài đời họ có thân nhau không nhỉ? Nhưng ánh mắt trong ảnh này trông thật thú vị!”
“Nhìn Hứa Ảnh Đế lạnh lùng thế, chắc chắn Tô Dịch Hàn phải cố gắng lắm mới bắt chuyện được.”
Tuy nhiên, thực tế thì khác hoàn toàn.
Tô Dịch Hàn đọc qua những tin nhắn từ người quản lý gửi tới, bao gồm cả các bài báo nói về cậu và Hứa Mặc Vũ. Cậu nhẹ nhàng đặt điện thoại xuống, nhấp một ngụm trà nóng.
“Người ta rảnh thật,” cậu thầm nghĩ. Những lời bàn tán trên mạng vốn không ảnh hưởng gì đến cậu, nhưng lần này, số lượng tin đồn nhiều đến mức khó mà làm ngơ.
“Dịch Hàn, em đọc mấy tin này chưa?” Trợ lý Lâm Nguyệt đặt chiếc laptop trước mặt cậu, chỉ vào bài báo mới nhất.
Tiêu đề lớn: “Cặp đôi Ảnh Đế mới của làng giải trí?”
Cậu nhìn qua, khóe môi cong lên một chút. “Chỉ là phim còn chưa quay xong mà đã ghép đôi rồi à?”
Lâm Nguyệt bật cười. “Em nghĩ chỉ vì cả hai người đều quá nổi tiếng thôi. Với lại, ánh mắt của Hứa Mặc Vũ trong mấy bức ảnh đúng là khiến người ta suy nghĩ lung tung.”
“Ánh mắt gì?” Cậu giả vờ không hiểu.
“Ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống ấy!”
Trong khi đó, ở một góc khác của thành phố, Hứa Mặc Vũ đang trò chuyện với người quản lý của mình.
“Anh định xử lý mấy tin này thế nào?” Người quản lý hỏi, ánh mắt lộ vẻ nghiêm túc.
“Không cần làm gì cả,” hắn đáp, giọng điệu thản nhiên như thường lệ.
“Nhưng mấy tin đồn này có thể ảnh hưởng đến hình tượng của anh.”
Hứa Mặc Vũ nhếch môi, đôi mắt đen sâu thẳm lóe lên tia lạnh lùng. “Tin đồn không phải lần đầu tiên xuất hiện. Cậu nghĩ tôi để ý những chuyện này?”
Người quản lý im lặng, nhưng trong lòng không khỏi ngạc nhiên. Rõ ràng, hắn chưa từng thấy Hứa Mặc Vũ quan tâm đến bất kỳ tin đồn nào liên quan đến người khác. Vậy mà lần này, thái độ của hắn lại có phần khác lạ, dù không thể nói rõ là ở đâu.
Hôm sau, buổi họp báo ra mắt bộ phim được tổ chức, thu hút đông đảo giới truyền thông và fan hâm mộ.
Tô Dịch Hàn và Hứa Mặc Vũ bước lên sân khấu, cùng các diễn viên khác tạo dáng trước ống kính. Ánh đèn flash liên tục lóe sáng, ghi lại từng biểu cảm và cử chỉ của hai người.
Khi đến phần phỏng vấn, một phóng viên không ngần ngại đặt câu hỏi:
“Hứa Ảnh Đế, anh nghĩ sao về Tô Dịch Hàn? Hai người hợp tác lần này có điều gì thú vị không?”
Hứa Mặc Vũ nghiêng đầu, ánh mắt lướt qua cậu bạn diễn đứng bên cạnh, rồi lạnh nhạt đáp: “Cậu ấy là một diễn viên giỏi. Nhưng tôi không dễ dàng đánh giá ai đó chỉ sau vài buổi tập.”
Phóng viên chưa kịp hỏi thêm thì một câu hỏi khác đã được hướng về phía Tô Dịch Hàn:
“Dịch Hàn, lần đầu hợp tác với một tiền bối như Hứa Ảnh Đế, cậu có cảm thấy áp lực không?”
Cậu mỉm cười, ánh mắt bình tĩnh đối diện với đám đông. “Hợp tác với một người có kinh nghiệm như Hứa Ảnh Đế là một cơ hội tốt để tôi học hỏi. Tôi nghĩ chỉ cần cố gắng, mọi áp lực đều sẽ trở thành động lực.”
Lời nói của cậu vừa lễ độ vừa khéo léo, khiến phóng viên không thể tìm được điểm gì để bắt bẻ.
Sau buổi họp báo, khi cả hai bước xuống sân khấu, Hứa Mặc Vũ bất ngờ nghiêng người, thấp giọng nói:
“Cậu giỏi thật, ngay cả khi bị hỏi khó cũng không hề bối rối.”
Tô Dịch Hàn ngẩng đầu nhìn hắn, nụ cười nhẹ thoáng qua trên môi. “Đây không phải điều mà mọi diễn viên đều phải học sao?”
Hắn nhìn cậu một lát, rồi gật đầu, không nói thêm gì nữa.
Bên ngoài, giới truyền thông và fan hâm mộ tiếp tục bàn tán. Nhưng trong ánh đèn sân khấu chói lòa, chỉ có hai người họ hiểu rõ những khoảng cách và ranh giới vẫn còn nguyên vẹn.
Có lẽ, đó chỉ là khởi đầu cho một mối quan hệ nhiều sắc thái mà ngay cả họ cũng chưa thể dự đoán.