Cặp vợ chồng kỳ quái ngoài kia chính là ba mẹ ruột của cô, là ba mẹ đã cười nói với cô trước khi đi ngủ tối qua, còn bàn tính hôm nay sẽ dẫn cô đi đâu để tổ chức sinh nhật!
Nếu họ thật sự biến thành những "quái vật" kỳ quái, cô có thể làm gì được đây?
Chẳng lẽ cô lại gϊếŧ họ chỉ vì để sống sót sao?
Điều này tuyệt đối không thể xảy ra! Tiết Mạn căn bản không cần phải thử, cô chắc chắn mình không thể làm được.
Tay cô run rẩy mạnh mẽ. Tiết Mạn từ từ hít thở sâu vài lần, những suy nghĩ hỗn loạn dần dần trở nên rõ ràng.
Trước tiên, hiện tại chắc chắn không phải là một giấc mơ.
Cô đã thử rồi, không chỉ cảm nhận được cơn đau dữ dội mà đầu óc cũng rất tỉnh táo, hoàn toàn không giống cảm giác khi nằm mơ như mọi lần.
Vậy thì... Điều cô cần làm bây giờ là xác nhận xem những người ngoài kia có phải là gia đình thật sự của cô hay không.
Nếu không phải thì mọi chuyện sẽ dễ dàng hơn.
Nếu là thật… Vậy tính sau.
Mọi chuyện đã đến mức này thì chỉ có thể đi bước nào tính bước đó.
Tiết Mạn liếʍ đôi môi khô ráp, siết chặt nắm đấm, ánh mắt kiên định nhìn về phía hai người trong phòng khách, rồi bước ra ngoài.
Cả ngôi nhà yên tĩnh đến mức tiếng bước chân của cô lập tức thu hút sự chú ý của họ.
Mẹ quay lại, mỉm cười với Tiết Mạn, giọng điệu vui vẻ nói: “Mạn Mạn tỉnh dậy rồi à? Chúc mừng sinh nhật con nhé!”
Nói xong, bà đứng dậy và chỉ vào bếp: “Sắp đến 11 giờ rồi, trong nồi đang hầm canh, trưa nay chúng ta ăn ở nhà, đến tối sẽ dẫn con ra ngoài ăn ngon!”
Ba cũng quay lại, cười nói: “Không phải tối qua con nói muốn ăn lẩu sao? Ba đã đặt chỗ rồi, là quán con từng nói rất ngon đó.”
Quá bình thường rồi.
Nếu không phải trong phòng quá tối, không phải màn hình TV liên tục nhấp nháy những bông tuyết, Tiết Mạn sẽ không cảm thấy bố mẹ mình lúc này có gì đó bất thường.
Ngón tay đang buông thõng bên người cô co rụt lại, cô mở miệng hỏi: “Tiết Châu đâu rồi ạ?”
Mẹ cười một tiếng: “Nó nói là chuẩn bị quà sinh nhật cho chị nó nên sáng sớm đã chạy ra ngoài rồi. Không biết thằng bé định tặng gì cho con nữa, thần bí lắm, đến cả tiền trong ống heo cũng mang đi rồi.”
Ba thở dài cảm thán: “Thấy hai chị em các con tình cảm tốt như vậy, người làm ba mẹ như chúng ta rất vui.”
Tiết Mạn im lặng, cô đứng đó một lúc lâu không biết phải làm sao.
Cảm giác tồn tại của di ảnh trong phòng khách và hai người giấy vô cùng mạnh mẽ, đặc biệt là người giấy, như thể chúng luôn nhìn chằm chằm cô từng phút từng giây.
Nhưng cô không dám hỏi bất kỳ điều gì liên quan đến chúng, thậm chí cũng không dám nhìn thẳng vào những thứ đó.
Ba mẹ trông có vẻ quá “bình thường”, bình thường đến mức khiến cô phải càng cẩn thận hơn, sợ rằng chỉ cần nói sai một câu, làm sai một cử chỉ thì sẽ dẫn đến thảm họa khủng khϊếp.
Ánh mắt cô rơi vào túi rác ở cửa chính.
Trong lòng chợt động, Tiết Mạn nhanh chóng bước qua đó, mở miệng nói: “Ba mẹ, con vừa mới thức dậy còn hơi mơ màng, định ra ngoài hít thở không khí một chút, tiện thể vứt rác luôn.”
Nói xong, cô đã chuẩn bị tâm lý bị từ chối nhưng bất ngờ là họ lại đồng ý.
Mẹ nói: “Được, con đừng chơi lâu quá nhé, canh sắp hầm xong rồi, chúng ta sẽ ăn trưa ngay đó.”
“Dạ, con biết rồi.”
Tiết Mạn cố gắng đáp lại bằng giọng điệu nhẹ nhàng, cô cầm lấy túi rác ở cửa, vội vàng mở cổng rồi bước ra ngoài.
Vừa mới bước ra ngoài, cô lập tức cứng người lại, đứng sững tại chỗ...
Bầu trời đen kịt, xung quanh là một lớp sương mù đen mỏng, bao phủ tất cả mọi thứ xung quanh, chỉ còn lại những hình dáng mờ ảo không thể nhìn rõ.
Chỉ có con đường mòn gập ghềnh phía trước lại đặc biệt rõ ràng như thể được chiếu sáng.
Mặc dù nhà Tiết Mạn ở nông thôn nhưng nơi đây không hề hẻo lánh hay lạc hậu, trước nhà đã được xây dựng con đường bê tông từ lâu, sao có thể biến thành một con đường mòn gập ghềnh như thế này được?
Bên ngoài ngôi nhà còn kỳ lạ hơn cả bên trong.
Lúc này cô chỉ muốn quay lại ngôi nhà kỳ quái đó ngay lập tức.
“Sao con lại đứng ở cửa thế?” Câu hỏi của ba vang lên từ phía sau.
Có lẽ vì tình hình hiện tại quá kỳ quái, Tiết Mạn cũng nghe ra trong câu nói đó có sự nguy hiểm không lành, vì vậy cô chỉ có thể cắn răng, cầm túi rác bước nhanh ra ngoài cửa.
Khu vườn phía trước được mẹ Tiết Mạn trồng rất nhiều hoa hồng nguyệt quý, bình thường hoa nở rất đẹp, nhưng giờ tất cả đã chuyển thành màu đen.