EDIT: HẠ
Những bình luận khen ngợi liên tục xuất hiện, khiến những bình luận nghi ngờ Kiều Lạc đã chuẩn bị từ trước nhanh chóng bị dìm xuống.
Người trong thế giới Luân Hồi chỉ quan tâm đến thứ bản thân mình tận mắt chứng kiến.
Đúng vào lúc này, một câu hỏi dạng âm thanh đột nhiên xuất hiện.
Giai điệu với cách phối âm kỳ quái và ngôn ngữ quỷ dị, đây là khúc hát người dân trấn Venus đã hát trong lúc hành hương.
[Người dùng ẩn danh: Cái mẹ gì thế, thi đấu không công bằng! Bắt nạt người ta không hiểu ngôn ngữ đúng không?]
[Người dùng ẩn danh: Nếu streamer có đạo cụ có thể chuyển ngữ thì tốt rồi, đáng tiếc cậu ta chỉ là một người mới…]
Kiều Lạc hơi khựng lại, sau đó bỏ qua câu hỏi này.
Ánh mắt Diana lập tức sáng ngời, cô ta nhanh chóng điền đáp án: “《Thánh ca Venus 1948》, câu thứ 16”.
Cách biệt một điểm đã bị san bằng chỉ trong khoảnh khắc tạm dừng này.
“Vòng đầu tiên đã kết thúc!” Nam MC trầm giọng tuyên bố.
Nữ MC khoa trương lau mồ hôi trên trán, hô to một tiếng, “Trời ạ, tôi vừa xem vừa nín thở luôn.”
“Hai tuyển thủ của chúng ta đều vô cùng xuất sắc! Ngay từ đầu hai tuyển thủ đã ngang tài ngang sức, sau đó khoảng cách điểm số dần dần được kéo giãn một chút, cho đến cuối cùng tuyển thủ Kiều Lạc mắc phải một sai lầm, khiến chênh lệch điểm số giữa hai bên biến mất…”
Hai MC lần lượt phân tích màn biểu hiện của hai người, cuối cùng tổng kết lại: “Điểm số hiện tại là 119 – 119! Ngay sau đây, chúng ta sẽ bức vào vòng đấu thứ hai!”
Dưới sân khấu, tiếng vỗ tay vang lên như sóng biển.
Lúc này khu vực hậu trường đã trở nên vắng vẻ, phần lớn tuyển thủ đều đã đi lên phía trước để xem trận thi đấu, chỉ có một mình Hoa Tu Minh là đang đứng một mình một góc, cậu ta nhìn chằm chằm cửa phòng đang đóng chặt, căng thẳng nuốt một ngụm nước bọt.
“Ở vòng đấu này, hai tuyển thủ sẽ lần lượt ra đề cho đối phương dựa trên trí nhớ của mình về những bức tượng. Mỗi câu đúng sẽ được tính một điểm, để đảm bảo độ chính xác, ban tổ chức sẽ để máy tính kiểm tra đề bài và câu trả lời ngay tại chỗ.”
Nữ MC nói xong liền nở nụ cười rạng rỡ nhìn hai tuyển thủ: “Hiện tại, ai sẽ là người ra đề trước đây? Mỗi người sẽ có năm lần đặt câu hỏi.”
“Tôi trước đi!” Diana lên tiếng trước.
Kiều Lạc gật đầu: “Mời.”
Diana nhanh chóng đọc ra một tràng những từ ngữ khó hiểu, lại là lời bài hát được viết bằng loại ngôn ngữ kỳ lạ kia. Trên mặt cô ta mang theo vẻ đắc ý không hề che giấu, thông qua vòng thi đấu trước đó, cô ta cho rằng mình đã thăm dò được lỗ hổng ký ức của đối phương. Là một người xứ khác, Kiều Lạc tất nhiên sẽ không thể hiểu được thánh ca của nữ thần bọn họ, mà cô ta, đã hát nó từ nhỏ tới lớn.
Kiều Lạc dừng một chút mới nói: “《Thánh ca Venus 1948》, câu thứ 17.”
Diana khϊếp sợ trợn tròn mắt: “Chờ… Chờ đã! Sao cậu biết được? Cậu nhìn đáp án của tôi sao? Nhưng rõ ràng chúng nó không hề giống nhau…”
Nói đến một nửa, dường như cô ta đã hiểu ra cái gì.
Kiều Lạc vẫn bình tĩnh như trước, dường như không hề cảm thấy việc mình có thể trả lời câu hỏi này là chuyện gì quá to tát: “Lúc đó bên cạnh tôi đúng lúc cũng có một người đang hát bài hát này.”
Diana không thể tin được, cô ta nhìn chăm chăm vào gương mặt ôn hòa của thanh niên tóc vàng, thì ra ở vòng đầu tiên, không phải cậu không nhớ câu hát kia, chẳng qua cậu chỉ không biết tên bài hát là gì mà thôi.
Cậu đã ghi nhớ trọn vẹn những gì mình đã nghe thấy, chỉ thiếu một điểm mốc để có thể “định vị” nó, và câu trả lời của Diana trong vòng trước đã cung cấp cho cậu mảnh ghép còn thiếu.
Diana không khϊếp sợ quá lâu, cô ta nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, sau đó hừ nhẹ nói: “Venus không chỉ có một bài hát này.”
Vẻ mặt Kiều Lạc vẫn ôn hòa như trước: “Đến lượt tôi.”
Cậu nghiêng đầu như đang suy nghĩ gì đó, cuối cùng báo ra một cái tên: “Rebecca Jane.”
Diana ngơ ngẩn, không lập tức phản ứng lại. Cô ta cố gắng tìm kiếm tất cả những cái tên mình biết trong trí nhớ, nhưng lại không tìm ra được kết quả.
Cô ta nhăn mày, nghi ngờ nhìn về phía Kiều Lạc: “Thật sự có người này sao?”
Kiều Lạc vẫn rất bình thản. Sau khi kiểm tra trên hệ thống, ban tổ chức lập tức đưa ra phản hồi —— Đèn xanh, câu hỏi hợp lệ.
Bức tượng hình người sở hữu cái tên này thật sự tồn tại ở Venus.
Nữ MC ôn hòa nhắc nhở: “Tiểu nữ thần của tôi, cô còn một phút để suy nghĩ, đừng gấp gáp.”
Diana cúi đầu, đỡ trán suy nghĩ, cô ta không ngừng tìm tòi trong ký ức, góc đường phố, trong nhà của người dân…
Không có, hoàn toàn không có.
Cô ta không nhịn được ngẩng đầu lên nhìn thanh niên tóc vàng, đôi mắt xanh thẳm ấy đang yên lặng nhìn cô, kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời.
Diana cảm thấy sốt ruột.
Mọi người chỉ cho rằng là do cô đã bỏ sót hoặc đã quên mất. Chỉ có đám quý tộc Venus đang ngồi trong khu vực VIP khi nghe thấy cái tên đó mới vô tình đánh đổ ly rượu vang trong tay.
Thời gian kết thúc.
Cuối cùng Diana không thể đưa ra được câu trả lời.
Bốn câu hỏi tiếp theo, Kiều Lạc vẫn tiếp tục báo ra những cái tên mà cô ta hoàn toàn không biết, còn Diana thì liều mạng tìm kiếm tên những bức tượng chỉ tồn tại trong lời bài hát mà không hề xuất hiện trong thế giới thực.
Nhưng, khoảng cách một điểm đã không thể xoay chuyển nữa.
MC cao giọng tuyên bố: “Trận đấu này, Kiều Lạc chiến thắng!”
“Cảm ơn hai tuyển thủ đã mang đến cho chúng ta một màn trình diễn vô cùng tuyệt vời!”
Trong khu vực VIP, một người đàn ông trung niên vội vàng gọi cấp dưới của mình tới, “Điều tra cho tôi! Điều tra xem cậu ta biết những cái tên này bằng cách nào?!”
Diana không cam lòng siết chặt nắm tay, nhưng đã đánh cuộc thì phải chịu thua, cô ta thừa nhận nhưng không muốn cúi đầu: “Tôi thua.”
Dưới sân khấu, đám người xôn xao.
Ở hậu trường, trong một căn phòng tối tăm, Hoa Tu Minh đang lén lút tìm kiếm thông tin trên một chiếc máy tính, nghe thấy tiếng xôn xao bên ngoài, cậu ta lập tức giật mình sợ hãi.
Cậu ta dừng động tác, lo lắng lẩm bẩm: “Chẳng lẽ anh Kiều đã gặp chuyện gì rồi sao?”
“… Thôi kệ.” Cậu ta hạ giọng lẩm bẩm, tiếp tục thao tác trên màn hình.
Vẫn nên nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ anh Kiều giao cho trước đã.
Một giọt mồ hôi nhỏ xuống chỗ thái dương, Hoa Tu Minh không ngừng lẩm bẩm những bước Kiều Lạc đã dạy mình, sau đó vội vàng tìm kiếm tài liệu trên hệ thống.
Cuối cùng, nhờ vào may mắn từng giúp cậu ta trả lời đúng 120 câu hỏi tiếng Anh, cậu ta đã tìm thấy thứ mình cần.