Omega Tung Hoành Trong Thế Giới Vô Hạn

Chương 30: Quê hương của Venus (30)

EDIT: HẠ

Diana thua!

Thánh nữ được Venus bồi dưỡng từ nhỏ thế mà lại thua!

Hơn nữa còn thua bởi một người xứ khác!

Phản ứng đầu tiên của khán giả dưới khán đài là liên tục phủ nhận:

“Sao có thể?!”

“Chuyện này không phải sự thật đúng không?!”

“Chuyện này sao có thể xảy ra được?”

“Diana là người có huyết mạch thần minh nồng đậm nhất trong mấy chục năm qua, còn tên người xứ khác này chẳng là gì cả, sao hắn có thể thắng được?”

Những du khách đến Venus du lịch vì hứng thú nhất thời nghe vậy lập tức phản bác: “Cuộc thi diễn ra ngay trước mắt các người, còn có thể giả sao?”

Hắn đến thị trấn nhỏ này đơn giản chỉ vì muốn tận mắt nhìn thấy quê hương của thần tượng mình, nhưng không ngờ ở đây, người dân há mồm ngậm miệng đều là thần linh, ngày thường hắn cũng không ít lần bị dân chúng ở nơi này xa lánh bài xích.

“Những năm qua, người chiến thắng luôn là người của Venus! Đám khách ngoại lai các người chỉ là vật trang trí thêm vào cho đủ số, chẳng lẽ các người không biết?”

Du khách kia lập tức tức giận, hắn bày ra sự thật: “Nhưng ‘Tiểu nữ thần’ của các người cũng đã thừa nhận thua cuộc đó thôi!”

Dùng sự thật tát thẳng vào mặt đối phương, khiến đối phương á khẩu không trả lời được. Nhưng dù vậy, người dân Venus kia vẫn không muốn thừa nhận, dáng vẻ của hắn có chút cuồng loạn.

Tiếng ồn ào trong sân thi đấu gần như muốn lật tung nóc nhà, rút kinh nghiệm từ lần giám khảo bị khán giả quá khích kéo xuống trước đó, lần này ban tổ chức đã điều động thêm nhiều bảo vệ hơn, khó khăn lắm mới ngăn được những người cực đoan lao lên sân khấu.

Kiều Lạc rời khỏi sân khấu, để lại tiếng huyên náo và hỗn loạn ở phía sau.

Lúc này trong phòng phát sóng trực tiếp, mưu kế mà Đỗ Thanh hao hết tâm huyết bày ra cũng đã dần sụp đổ.

Chỉ vì trận đấu này sao?! —— Đỗ Thanh trừng mắt nhìn bình luận trong phòng phát sóng trực tiếp, hai mắt đỏ ngầu tràn đầy tơ máu.

Hắn có linh cảm chẳng lành, lập tức đăng nhập vào tài khoản ẩn danh của chính mình.

[Người dùng ẩn danh: Đáng tiếc đáng tiếc, có vẻ streamer có trí nhớ rất tốt, nhưng với thể chất của cậu ta, nếu gặp nguy hiểm thì chạy cũng không chạy kịp.]

Gõ xong, hắn nhanh chóng gửi đi, liên tục gửi mấy tin.

Nhìn thấy có một số người xem đã “bừng tỉnh” hưởng ứng hắn, trên môi Đỗ Thanh mới hé ra một nụ cười.

[Người dùng ẩn danh: Đúng vậy, trí nhớ tốt có lợi ích gì? Phó bản quan trọng nhất là tố chất tổng hợp, đến thể lực cơ bản của một người bình thường cậu ta cũng không có.]

[Người dùng ẩn danh: Yếu gà thì vẫn là yếu gà thôi, nhưng tôi vẫn rất nể trí nhớ của streamer.]

[Người dùng ẩn danh: Có phải các người đã quên mất chỉ số may mắn của streamer chỉ có 1 không…]



Nhiệt độ trong phòng phát sóng trực tiếp của Kiều Lạc liên tục giảm xuống, nhưng vẫn ổn định ở một giá trị nhất định, lúc này, phòng phát sóng của cậu đang treo ở cuối bảng xếp hạng tân binh.

Đỗ Thanh không cam lòng, lại không thể làm gì, hắn chỉ có thể chờ đợi cơ hội tiếp theo, lại không ngờ tới cái “Tiếp theo” này lại không có cơ hội xuất hiện.

Sau khi xuống sân khấu, Kiều Lạc bị một người đàn ông vội vàng chặn lại.

“Chờ… Chờ một chút.” Người đàn ông vội chạy đến trước mặt cậu, hơi thở dồn dập.

Hắn kích động tóm lấy tay trái Kiều Lạc, ánh mắt lập lòe: “Xin hỏi, cậu có muốn phát hành đĩa nhạc không?”

“A!” Dường như chợt nhận ra cái gì, hắn bắt đầu tự giới thiệu: “Chào cậu, tôi là người đại diện thuộc công ty Quý Duyệt.”

Nói xong hắn lấy danh thϊếp ra đưa cho Kiều Lạc. “Tôi được công ty phái đến Venus để tìm kiếm những viên ngọc thô chưa được mài giũa! Cậu biết Phils đang rất hot gần đây không? Cô ấy chính là nghệ sĩ được công ty chúng tôi khai quật từ Venus!”

“Tất nhiên, ngoài cô ấy ra, công ty chúng tôi còn có rất nhiều người khác…” Người đàn ông không ngừng lải nhải.

Kiều Lạc giơ tay nhận tấm danh thϊếp, “Anh là người xứ khác?”

“Đúng vậy!”

Lúc Kiều Lạc đang bị người đại diện này quấn lấy, Hoa Tu Minh đã tra xong tài liệu, lúc này đang lén lút rời khỏi căn phòng kín, siết chặt tài liệu đã được copy trong tay, cậu ta hối hả chạy về phía sân khấu.

Nghe thấy âm thanh ồn ào truyền đến từ phía khán đài, trong lòng cậu ta tràn đầy lo lắng.

Anh Kiều nói sẽ lên sân khấu thi đấu để tranh thủ thời gian cho mình, không biết anh ấy có xảy ra chuyện gì không?

Chạy đến sau cánh gà, cuối cùng cậu ta cũng thấy bóng dáng Kiều Lạc, dường như đang bị ai lôi kéo, Hoa Tu Minh lập tức tăng tốc, đâm sầm vào người đang lôi kéo Kiều Lạc.

“Á!” Hai tiếng kêu kinh hãi vang lên cùng lúc.

Hoa Tu Minh nhanh chóng bò lên, cảnh giác nhìn người đàn ông đã bị mình đυ.ng phải: “Anh là ai? Anh đang làm gì?”

Kiều Lạc đè bả vai Hoa Tu Minh, giải thích rõ tình huống.

Hoa Tu Minh lập tức bình tĩnh lại, ngạc nhiên hỏi: “Cái gì? Anh ta muốn mời anh phát hành ca khúc?”

Cậu ta lập tức hít hà một hơi, vội kéo người đàn ông bị mình đυ.ng phải đến giờ vẫn chưa bò dậy được lên: “Chào anh chào anh, thất kính thất kính.”

Người đàn ông đứng dậy, phớt lờ Hoa Tu Minh, ánh mắt sáng lấp lánh vẫn nhìn về phía Kiều Lạc: “Chúng ta nhanh chóng ký hợp đồng đi, cậu muốn ký ngày nào? Tôi bảo đảm sau khi cuộc thi kết thúc, bài hát của cậu sẽ nổi tiếng khắp thế giới.”

“Cậu thật sự không muốn cân nhắc việc ký hợp đồng với chúng tôi sao?”

Chỉ riêng việc đánh bại “Thánh nữ Venus” đã đủ để tạo ra một chủ đề thảo luận, hơn nữa bề ngoài và thiên phú của cậu đều vô cùng tốt, nổi tiếng cũng chỉ là vấn đề thời gian.

“Cảm ơn, trước mắt tôi chưa có ý định này.”

Người đàn ông còn định đi lên phía trước muốn khuyên bảo thanh niên tóc vàng có tiềm lực vô hạn này thêm mấy câu, lại bị Hoa Tu Minh dùng tư thế gà mẹ bảo hộ gà con ngăn lại, “Không được tới gần, đã nói không ký là không ký.”

Sau khi thoát khỏi gã đàn ông tự xưng là “Người tìm kiếm tài năng” kia, Hoa Tu Minh nhìn trái ngó phải, thấy không có ai, cậu ta mới dán sát vào Kiều Lạc, không giấu được sự phấn khích khi vừa làm chuyện xấu: “Tôi thành công rồi!”

Loại nhiệm vụ trộm cắp tài liệu này khiến cậu ta cảm giác như chính mình đang cầm trong tay kịch bản của một bộ phim, cảm giác giống như đang chơi một trò chơi trinh thám!

Kiều Lạc khen ngợi cậu ta, khiến Hoa Tu Minh càng cảm thấy lâng lâng.

“Tôi có thể dùng khả năng đoán bừa cũng đạt được 120 điểm bài thi tiếng Anh ra đảm bảo, tôi không bị bất kỳ người nào nhìn thấy.”

Trận thi đấu này một phương diện là để thăm dò, nhưng quan trọng hơn chính là, cậu muốn lợi dụng cuộc thi này để buộc ban tổ chức phải điều động dữ liệu trong nhiều năm qua, từ đó giúp cậu có cơ hội thừa nước đυ.c thả câu.

Trong phòng, Kiều Lạc cầm đầu cuối kết nối với thiết bị, ngay sau đó, vô số cái tên đã xuất hiện trên màn hình.

Đây là danh sách tư liệu về những bức tượng điêu khắc ở Venus. Kiều Lạc trực tiếp lướt xuống, tìm kiếm một cái tên trong ký ức.

“Rebecca Jane…”

“Đây là cái gì?” Hoa Tu Minh thắc mắc, không hiểu vì sao Kiều Lạc lại đặc biệt tìm cái tê này.

“Đây là cái tên tôi nhìn thấy trên một bức tượng sáp được đặt trong Thần Điện.”

Kiều Lạc nhẹ gõ ngón tay, thông tin thân phận của những cái tên trên danh sách dần xuất hiện.

Rebecca Jane, quán quân cuộc thi Venus mùa thứ 8, sinh năm 1978, ký hợp đồng với…

Jesse Monlisa, quán quân cuộc thi tuyển chọn mỹ nhân Venus mùa thứ 7, sinh năm 1974, tham gia diễn xuất trong…



Danh sách này bao gồm cả nam lẫn nữ, độ lệch tuổi tác rất lớn, điểm giống nhau duy nhất chính là tất cả bọn họ đều là quán quân cuộc thi tuyển chọn mỹ nhân của Venus qua các năm.

“Tượng sáp trong Thần Điện?” Hoa Tu Minh không hiểu hỏi lại.