"Hôm nay các cậu ra ngoài gặp phải Nhậm Phong Vân à?" Giọng nói của Giản Thanh Y kéo suy nghĩ của Tô Niệm đang chạy xa trở về.
Tô Niệm nuốt trái cây: "Ừm, đúng vậy, tình cờ gặp, sao cậu biết?"
Giản Thanh Y đặt điện thoại lên bàn đẩy về phía cậu, phía trên là một bài đăng trên diễn đàn của một đàn em nào đó, có ba bức ảnh, đều có Tô Niệm xuất hiện, bức ảnh đầu tiên chính là cậu và Nhậm Phong Vân dựa rất gần cùng nhau chơi game.
Đàn em kèm theo dòng trạng thái: Cùng đại ca thân yêu hạnh phúc trải qua một ngày ~ Đại ca anh minh thần võ phong phạm đế vương, chơi game còn tiện thể thu luôn lão đại trường trung học tư thục làm đàn em /đắc ý.JPG, thống nhất trung học toàn quốc cũng chỉ là chuyện sớm muộn!
Ảnh chụp không có gì, chính là lời lẽ này trẻ trâu đến mức cậu suýt chút nữa bị quả việt quất trong miệng làm sặc chết.
Nghĩ đến nếu có không ít người nhìn thấy, thật là mất mặt.
Tô Niệm nhíu mày, cầm điện thoại lên oanh tạc chủ nhân của bài đăng này, bảo cậu ta xóa bài đăng.
Đàn em rất tủi thân.
【Tại sao vậy đại ca? Tôi chụp anh rất đẹp mà, trình độ chụp ảnh chuyên nghiệp!】
【Bạn bè trong danh bạ của tôi đều hâm mộ chết tôi rồi, muốn gia nhập hội của chúng ta, còn hỏi xin wechat của anh, nhưng đều bị tôi từ chối.】
【Hừ muốn làm chó của đại ca tôi, cửa ải rất cao.】
Tô Niệm chỉ có hai chữ "xóa đi", đàn em vẫn là không tình nguyện nghe lời làm theo.
"Cậu ta không bắt nạt cậu chứ?" Giản Thanh Y lại hỏi cậu.
Tô Niệm thu hồi sự chú ý, đặt điện thoại xuống, nghĩ nghĩ rồi lắc đầu.
Nhậm Phong Vân người này miệng lưỡi xấu xa thì xấu xa, nhưng làm người cũng tạm được, cuối cùng cũng không thu tiền đồ uống, nói là đàn em hiếu kính đại ca mới, còn tiễn bọn họ đến tận cổng lớn, bảo bọn họ lúc nào cũng có thể đến quán net chơi.
Giản Thanh Y nắm chặt đũa, ngữ khí trở nên có chút quái dị: "Cậu hình như rất hài lòng với cậu ta? Còn thu cậu ta làm đàn em, không nhìn ra nha, cậu ta thật sự là rất biết lấy lòng người khác."
"Không phải chuyện như vậy..."
Rất trùng hợp, Tô Niệm nói được một nửa điện thoại liên tục vang lên vài tiếng, trên màn hình không ngừng nhảy ra khung tin nhắn của Nhậm Phong Vân.
Tô Niệm theo bản năng liền mở ra xem.
【Nhậm Phong Vân: Đang làm gì vậy? Ngủ chưa?】
【Nhậm Phong Vân: Dậy đi, cho cậu xem chút đồ.】
【Nhậm Phong Vân: Đồ tốt.】
Tô Niệm có chút hiếu kỳ, trả lời cậu ta hỏi là cái gì.
"Ting ting" một tiếng, bên kia rất nhanh liền gửi đến một tấm ảnh.
Là chụp ảnh tự sướиɠ trước gương, bàn tay trái to lớn nắm chặt chiếc điện thoại đồ chơi đối diện với gương, tay phải thì vén vạt áo ba lỗ màu đen lên, lộ ra cơ bụng rắn chắc, rõ ràng từng múi, khuôn mặt lộ ra một nửa cong môi cười. Toàn bộ bức ảnh có ánh đèn tăng thêm không khí, làm nổi bật dáng người ưu việt gợi cảm quyến rũ.
Tô Niệm: "..." Thật bùng nổ.
Ảnh chụp rất giống ảnh trên mạng, nhưng Tô Niệm hôm nay mới gặp cậu ta, đương nhiên nhận ra được chính là bản thân Nhậm Phong Vân.
Có ý gì đây? Vòng vo một hồi là muốn đến khoe khoang với cậu, chế nhạo dáng người của cậu không bằng cậu ta có phải không?
Đúng là có chút ghen tị, Tô Niệm đem ảnh chụp phóng to, ý đồ tìm kiếm dấu vết chỉnh sửa, không cẩn thận phát hiện dưới cơ ngực hơi lộ ra của Nhậm Phong Vân còn có một nốt ruồi đen rất dễ thấy.
Hệ thống phát ra tiếng cười lạnh: [Tên chó này nữa đêm phát tình à.]
Tô Niệm chấn động: "Hệ thống cậu...?"
Hệ thống lại kẹp giọng: [A lời này không phải tôi muốn nói, là làm mẫu cho bé cưng! Cứ trả lời cậu ta như vậy~ Như vậy rất phù hợp với thiết lập nhân vật.]
"Ồ, được." Tô Niệm chậm rãi gõ chữ, bên cạnh có người dán sát vào.
"Cậu thích kiểu này à?"
Không biết từ lúc nào, Giản Thanh Y đã ném bát mì đang ăn dở dang kia, ngồi xuống bên cạnh cậu, thần sắc không rõ nhìn giao diện trò chuyện của cậu với Nhậm Phong Vân.