Có ý gì đây? Sao nghe câu đó lại cứ bình thản đến thế? Chẳng phải đó là cha mẹ ruột của cô sao?
Lưu Thần Dật cẩn thận quan sát biểu cảm của Mâu Âm. Trước mắt vẫn là gương mặt yếu đuối như bạch liên hoa, không nơi nương tựa, vẻ tiều tụy rõ ràng, trông không giống đang giả vờ.
Một người như vậy, sao có thể dửng dưng trước cái chết của người thân? Nhất định là cô đang cố gắng tỏ ra mạnh mẽ!
Cũng phải thôi, Mâu Âm vừa trải qua một trận hỏa hoạn cận kề cái chết, có chút khác thường cũng là bình thường. Câu nói vừa rồi chắc không phải cô không quan tâm, mà là vì đau lòng quá nên không muốn nhắc tới.
Nghĩ vậy, Lưu Thần Dật dịu giọng lại:
“Được rồi, không nhắc thì không nhắc. Anh biết em vẫn chưa nguôi ngoai, nhưng người mất thì cũng đã đi rồi, mình cũng nên tiếp tục sống chứ? Hôn ước là do ba mẹ hai bên định sẵn, tuy bây giờ chú và dì đã... nhưng đó là tâm nguyện cuối cùng của họ. Mâu Âm, em... sẽ không trái lời họ chứ?”
Mâu Âm bật cười, đưa tay che mặt, xoay người đi vài bước, dáng vẻ như đang rất khó xử.
“Lưu Thần Dật, nói cho cùng thì chúng ta mới chỉ gặp nhau lần thứ hai, anh lại vội vàng đòi cưới tôi, là vì để mắt đến tài sản nhà tôi phải không?”
“Sao có thể!” Lưu Thần Dật lập tức phản bác theo bản năng.
Nhớ tới lời cha mẹ từng dặn dò, phải nhanh chóng đăng ký kết hôn với Mâu Âm để nắm được một nửa tài sản nhà họ Lãnh. Sau đó chỉ cần khéo léo điều khiển, tài sản còn lại sớm muộn cũng sẽ về tay họ. Có được công ty và tài sản đó, từ nay về sau Kính Châu chính là thiên hạ của nhà họ Lưu.
Lưu Thần Dật nở một nụ cười mà hắn nghĩ là rất quyến rũ – chiêu này trước giờ chưa bao giờ thất bại với phụ nữ.
“Mâu Âm, em nói vậy anh thấy buồn đấy. Anh với em là nhất kiến chung tình mà! Từ lần đầu tiên nhìn thấy em, anh đã không thể quên được rồi. Mỗi đêm đều nhớ em, cả đời này, anh sẽ không vì ai khác mà rung động đâu!”
“Vậy à?”
“Dĩ nhiên!”
“Vậy thì chứng minh đi. Nói suông thì ai chẳng làm được.”
“Em cứ nói đi, dù là chuyện gì, anh cũng đánh cược cả mạng này để làm cho em!”
Giọng Lưu Thần Dật đầy kiên quyết.
Mâu Âm chớp mắt, nói với vẻ ngây thơ dịu dàng:
“Nghe nói ở Kính Châu có hai nhà hàng nổi tiếng nhất, đầu bếp đều đạt đẳng cấp quốc tế, món ăn sánh ngang chuẩn Michelin. Lưu Thần Dật, nếu trong vòng một tháng, anh có thể khiến hai nhà hàng đó mỗi nơi làm cho tôi năm trăm phần cơm, tổng cộng một ngàn phần, mỗi phần đều phải đủ toàn bộ món trong thực đơn... tôi sẽ tin anh thật lòng.”
“Hôn ước vẫn giữ nguyên.”
Giọng cô nhẹ nhàng như đang thử thách bạn trai, nhưng ánh mắt lại bình thản đến lạnh lùng, rõ ràng chỉ đang chờ xem hắn xấu mặt.
Lưu Thần Dật sững sờ.
Hai nhà hàng đứng đầu Kính Châu – Túy Tiên Các và Phù Vân Lâu – đều là nơi cao cấp, các món ăn tinh xảo, phục vụ khách VIP, người thường muốn vào cửa còn khó. Không có quan hệ hay địa vị thì khỏi nghĩ tới chuyện đặt bàn, chứ đừng nói là gọi món đủ nguyên thực đơn.
Hắn tuy có chút thân phận, có thể ra vào, nhưng muốn đặt một ngàn phần cơm trong một tháng?! Gần như là không thể! Bị đuổi thẳng ra ngoài là cái chắc.
“Mâu Âm… chuyện đó… một ngàn phần… cũng đâu ăn hết được, làm vậy chẳng phải lãng phí sao…”
Giọng hắn bắt đầu lắp bắp.
Mâu Âm lập tức đổi sắc mặt: “Sao đấy? Vừa nãy còn nói vì tôi mà dám đánh đổi cả mạng sống, giờ đến chuyện đặt cơm cũng thấy khó khăn? Chuyện nhỏ thế này mà anh còn không làm nổi, anh bảo là thật lòng? Hôn ước ấy à, thôi bỏ đi. Với giá trị hiện tại của tôi, muốn gả cho ai chẳng được, việc gì phải là anh?”
Lưu Thần Dật nghe xong thì luống cuống: “Đừng mà! Anh nói nhảm đấy! Làm sao có chuyện không làm được – em chờ đấy, ngày mai anh cho người mang đến tận cửa!”
Hắn nghiến răng: “Một ngàn phần thì một ngàn phần!”
“Được ,vậy tôi chờ.” Mâu Âm gật đầu.
Thế là Lưu Thần Dật đến trong vội vàng, cũng rút lui trong vội vàng.
Mâu Âm chẳng buồn quan tâm hắn phải trả giá bao nhiêu để lo liệu chuyện này. Vừa thấy hắn đi, cô liền ngã người lên chiếc giường lớn mềm mại.
Hiện tại những thứ cơ bản để ăn dùng đều đã chuẩn bị kha khá, cô cũng tạm thời thả lỏng. Hôm sau ngủ dậy, người không còn sốt, tinh thần cũng tốt hơn. Cô ra ngoài mua vài cái iPad và điện thoại, bắt đầu đặt hàng online.
Trước kia bị nhốt trong nhà, dù biết đến mua sắm online cũng chẳng có cơ hội dùng thử. Nhưng trong tận thế, tri thức và dữ liệu dự trữ chính là vũ khí sinh tồn.
Cô mở một loạt app mua sắm, mua sách, máy trồng rau, thiết bị sinh tồn dã ngoại, các bản đồ, tiểu thuyết và phim ảnh.
Nhân tiện cô cũng chọn vài món ăn vặt mới lạ, quần áo đẹp, trang sức dễ thương, các thiết bị gia dụng có tính năng thanh lọc, và cả thức ăn cho rắn và ếch theo yêu cầu của Bạch Nương Tử.
Chờ đến lúc hoàn tất mua sắm, giỏ hàng của cô đã có đến vài trăm kiện hàng, tất cả sẽ được giao về trang viên trong thời gian tới.