Đúng lúc này, bảy chiếc Land Rover màu đen đến đón Kim Sở Du đã đồng loạt dừng lại bên cạnh cô.
Trợ lý của Kim Sở Du từ chiếc xe ở giữa bước xuống, đi đến bên cạnh Kim Sở Du nói: "Tiểu thư, chúng ta nên đi thôi!"
"Thật sự xin lỗi." Kim Sở Du lần nữa lên tiếng xin lỗi.
Lúc này, Chung Đình Ngọc đang cúi đầu nhìn đôi giày da thủ công bị giẫm bẩn của mình, dường như giây tiếp theo cơn giận sẽ bùng nổ.
"Tiểu thư, không còn kịp nữa rồi." Trợ lý thúc giục.
Kim Sở Du cũng biết không còn kịp nữa, cho nên không đợi Chung Đình Ngọc ngẩng đầu đã lên xe.
"Tôi nói..." Chung Đình Ngọc một tay đút túi quần, một tay giữ chặt cánh cửa xe mà trợ lý của Kim Sở Du còn chưa kịp đóng lại, khí thế bức người.
Lập tức, nhân viên bảo vệ trên sáu chiếc xe còn lại đến đón Kim Sở Du đồng loạt xông tới, muốn khống chế Chung Đình Ngọc, nhưng còn chưa kịp chạm vào người hắn, các trợ lý vệ sĩ đi theo sau Chung Đình Ngọc cũng tiến lên vài bước, bầu không khí căng thẳng như dây cung.
Nhân viên sân bay của cả hai bên đều cảm thấy khó xử.
...
...
"Kia... Chung đại thiếu, Kim tiểu thư..."
Chung Đình Ngọc bị chọc cười, giơ tay ra hiệu cho người của mình lui xuống trước.
Kim Sở Du cũng bảo người của mình lui lại, cô nghe thấy nhân viên sân bay vừa gọi Chung Đình Ngọc là Chung đại thiếu, liền nói: "Chung đại thiếu, hôm nay là tang lễ của anh trai tôi, người chết là lớn nhất, mong Chung đại thiếu cho qua, nếu Chung đại thiếu thật sự muốn truy cứu chuyện vừa rồi, xin hãy đến Kim gia sau tang lễ của anh trai tôi cũng không muộn."
Giọng của Kim Sở Du rất trong trẻo, nhưng lại mang theo vẻ lạnh nhạt không phù hợp với tuổi.
Kim Sở Du rất thông minh, Kim gia ở phương Bắc có thể nói là một gia tộc danh giá hiển hách, nhắc đến Kim gia, Kim Sở Du luôn cảm thấy bất kỳ ai cũng nên nể mặt vài phần, huống chi... tang lễ của đại thiếu gia Kim gia trong nước cũng là một chuyện gây chấn động, Kim Sở Du nói như vậy... đã nói rất rõ thân phận của mình.
"Mục Hân..." Kim Sở Du gọi tên trợ lý của mình.
Mục Hân lập tức rất biết ý đưa danh thϊếp, Kim Sở Du tự tay nhận lấy đưa cho Chung Đình Ngọc: "Trên này có số điện thoại của tôi."
Chung Đình Ngọc nhận lấy tấm danh thϊếp màu đen kia, toàn bộ danh thϊếp đều là màu đen tuyền, nhìn kỹ... ở các góc còn có hoa văn nổi, trên đó chỉ dùng chữ màu bạc viết tay tên tiếng Anh và số điện thoại của Kim Sở Du, chữ viết rất đẹp... hơn nữa rất độc đáo và có phong cách.
Thấy Chung Đình Ngọc chăm chú nhìn tấm danh thϊếp, trợ lý của Kim Sở Du nói: "Danh thϊếp của tiểu thư nhà chúng tôi đều tự tay viết, không dễ dàng đưa cho người khác đâu."
Lúc này Chung Đình Ngọc mới ngẩng đầu lên.
Kim Sở Du liếc nhìn bàn tay to vẫn còn đặt trên cửa xe của Chung Đình Ngọc, khẽ cười hỏi: "Chung đại thiếu có thể cho qua không?"
Chung Đình Ngọc quay đầu nhìn kỹ Kim Sở Du, mặc dù Kim Sở Du đang đeo kính râm, nhưng... Chung Đình Ngọc vẫn có thể nhận ra dung mạo của Kim Sở Du vô cùng nổi bật, có thể nói là xinh đẹp xuất chúng.
Khóe môi mỏng của Chung Đình Ngọc khẽ nhếch lên một nụ cười, buông tay lùi lại hai bước, cuối cùng cũng chịu để Kim Sở Du đi.
"Cảm ơn!" Kim Sở Du nói xong, tự mình đưa tay đóng cửa xe lại.
Lúc này, các vệ sĩ của Kim gia cũng đã lên xe, bảy chiếc Land Rover lập tức biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Chung Đình Ngọc đứng tại chỗ nhìn tấm danh thϊếp trong tay, nụ cười càng thêm rạng rỡ: "Đi thôi!"