【Toàn bộ quá trình thực hiện nhiệm vụ sẽ được phát sóng trực tiếp. Mọi hậu quả nguy hiểm phát sinh do hành vi vi phạm quy định của ngài, ngài sẽ phải tự mình gánh chịu.】
【Vui lòng nói rõ lựa chọn của ngài: "Lặp lại hướng dẫn" hoặc "Xác nhận không có sai sót, có thể bắt đầu dịch chuyển."】
Giọng nói điện tử máy móc biến mất, khoang tàu trống trải chợt trở nên tĩnh lặng.
Chung Cảnh Thư tiện tay vén lọn tóc mái trên trán, cầm lấy chiếc mũ có huy hiệu Đế Quốc trong tầm tay đội lên, kéo nhẹ vành mũ, che đi những ánh mắt dò xét từ bên ngoài khoang dịch chuyển, rồi trầm giọng nói: “Xác nhận không có sai sót, bắt đầu dịch chuyển.”
【Rõ.】
Sau tiếng đáp lại ngắn gọn, dứt khoát, cảnh vật xung quanh đột ngột tối sầm.
Toàn bộ khoang dịch chuyển chìm trong bóng tối mịt mù, đưa tay ra không thấy năm ngón.
Những tiếng nổ trầm thấp vang lên ngắt quãng.
Chung Cảnh Thư một tay chống cằm, kỹ thuật nhảy không gian của thời đại Tinh Tế đã rất hoàn thiện, nên ở trong khoang tàu cũng không cần lo lắng về vấn đề an toàn.
Để tránh cho người trong khoang cảm thấy lo lắng vì thời gian trôi đi quá nhiều, bên trong khoang không hề hiển thị thời gian.
Chung Cảnh Thư không biết đã qua bao lâu, chỉ cảm nhận được khoang tàu rung lên khi chạm đất. Ngay sau đó, giọng nói nhắc nhở vang lên: 【Khoang tàu đã hạ cánh thành công. Phát sóng trực tiếp đã được mở. Chúc ngài Chung Cảnh Thư mã đáo thành công, bình an trở về.】
Bước ra khỏi khoang tàu, chiếc khoang thu nhỏ lại với tốc độ mắt thường có thể thấy rồi biến mất.
Chiếc vòng tay trên cổ tay Chung Cảnh Thư lóe lên hai lần. Mọi thông tin chi tiết về dòng thời gian hiện tại so với Tinh Tế, cách liên lạc với Tinh Tế, cũng như cách điều chỉnh góc độ phát sóng trực tiếp và các vấn đề khác đều đã được ghi lại tỉ mỉ trong đó.
Thiết bị bay mini phục vụ livestream lượn lờ trước mặt anh.
Kênh livestream vừa mới bắt đầu, chưa có mấy người xem, Chung Cảnh Thư cũng không mấy để tâm.
Anh đứng trên một mô đất cao, phóng tầm mắt ra xa là khu rừng rậm ngút ngàn, cây cối cổ thụ cành lá xum xuê, không khí tràn ngập hơi thở tươi mát của tự nhiên.
Đây mới chính là dáng vẻ nguyên sơ của hành tinh này.
Cảnh sắc đẹp đẽ làm say lòng người. Sau khi ngắm nhìn một hồi lâu, Chung Cảnh Thư mới đeo chiếc ba lô mang từ Tinh Tế lên, vững bước tiến vào rừng sâu.
Chung Cảnh Thư không hề tự phụ, cũng chẳng phải mù quáng tham gia nhiệm vụ lần này.
Ưu thế của anh so với những người khác trong việc tiếp xúc với động vật chính là dị năng hệ chữa lành, cùng với sức hút bẩm sinh giúp anh dễ dàng gần gũi với chúng.
Thêm vào đó là sự am hiểu về động vật hoang dã và kỹ năng sinh tồn nơi thiên nhiên, anh phù hợp với nhiệm vụ này hơn bất kỳ ai.
Chung Cảnh Thư vừa đi vừa dùng vòng tay chụp lại cảnh vật xung quanh. Chiếc vòng sẽ dựa vào hình ảnh và địa hình để tạo ra bản đồ địa hình ảo.
Anh cũng không vội ghi lại toàn bộ khu rừng.
Trên đường đi, Chung Cảnh Thư bắt gặp một cái hang đá.
Hổ Siberia ban ngày thường nghỉ ngơi trong hang đá hoặc bụi rậm, anh dùng camera quan sát từ xa, bên trong trống không.
Chung Cảnh Thư không đến gần, tránh để lại mùi lạ khiến hổ Siberia cảnh giác, mà chọn đi một lối khác.
Lúc khoang tàu hạ cánh trời đã không còn sớm, Chung Cảnh Thư ngẩng đầu nhìn qua những kẽ lá đan xen, ánh sáng đang thay đổi, mặt trời sắp lặn.
Hổ Siberia thường đi săn vào ban đêm, ngoài ra, trong rừng còn có những loài động vật lớn khác với mức độ nguy hiểm rất cao.
Nếu chọn sai chỗ ngủ qua đêm, có lẽ sẽ không thấy được mặt trời ngày mai.
Chung Cảnh Thư đi một vòng quanh đó, tìm được chỗ nghỉ chân rồi lấy lều trại mang theo ra. Chỉ cần một nút bấm, nói là lều trại nhưng trông giống một căn phòng nhỏ di động hơn.
Lều được chia thành gian trong và gian ngoài, bên ngoài có thể dùng làm một nhà bếp nhỏ. Lều có sẵn một chiếc bàn thấp tự động bật ra, nhưng xoong nồi chén đĩa thì phải tự chuẩn bị riêng.
Chung Cảnh Thư không bày biện những thứ đó ra, trong túi đã có thực phẩm tiện lợi nên không cần phiền phức.
Ngồi trong khoang tàu lâu như vậy chưa uống giọt nước nào, hạ cánh rồi cũng chưa nghỉ ngơi tử tế, giờ ổn định lại, anh cũng thấy hơi đói.