Đại não của Thương Phi Phàm bắt đầu nhớ lại cảnh tượng khi hắn vừa nhìn thấy thi thể này.
Sau đó xem miệng vết thương của nạn nhân và những dấu vết còn sót lại.
Thương Phi Phàm đẩy cỏ lần theo vết máu đi một đoạn, lại quay về.
Đây không phải hiện trường đầu tiên, nạn nhân xác thật chạy trốn đến đây, vì mất máu quá nhiều, ngất xỉu, sau đó không thể tỉnh lại nữa.
Xác định bản thân không để sót manh mối nào nữa, Thương Phi Phàm cuối cùng cần thận nhìn lại thi thể lần nữa.
Đây là một thú nhân mà chỉ nhìn vẻ ngoài không thể phán đoán chủng tộc.
Tai hắn thoạt nhìn như là cánh của côn trùng, trên cánh tay trần cũng có những gai nhọn như chân côn trùng, nhưng xung quanh miệng lại mọc ra râu giống như mèo.
Nguyên nhân chết là bị lưỡi dao sắc bén đâm trúng, vũ khí không cắm trên vết thương, thú nhân này thay vì nói bị chết vì tổn thương trái tim, không bằng nói là chết vì mất máu quá nhiều.
Đáng tiếc trò chơi bây giờ không có chức năng chụp ảnh.
Thương Phi Phàm dùng cốt kiếm đào một cái hố sâu 1 mét hơn.
Chiều sâu này, dã thú bình thường hẳn là không thể đào thi thể ra được.
Lúc Thương Phi Phàm hành động, hắn phát hiện sức lực của thân thể này rất lớn.
Vốn dĩ sức lực của hắn đã rất lớn, mà thân thể thú nhân này lại có sức lực còn lớn hơn nhiều so với thân thể thực của hắn.
Thương Phi Phàm cố ý xem giao diện số liệu thân thể của chính mình.
Huyết mạch thiên phú: Lực lớn vô cùng, cấp 2, 19/100
Phục Hướng Quân nói với hắn, phần lớn huyết mạch thiên phú của người chơi cũ là sức lực lớn, giá trị ban đầu gần cấp 2. Cấp 1 điểm tối đa là 10.
Mà sức lực của hắn ngay từ đầu đã nhảy qua cấp 1, đạt tới cấp 2.
Sức lực lớn vào đầu game có khá nhiều tác dụng, nhưng sau này chỉ là một cái thiên phú rác rưởi.
Nhưng cho tới giờ, còn chưa có người chơi mở ra huyết mạch thiên phú nào khác.
Thương Phi Phàm cũng không ghét bỏ cái huyết mạch thiên phú đầy đường này của mình.
Mạnh mẽ ra kỳ tích, sức lực lớn nếu biết lợi dụng, không thể kém hơn so với các huyết mạch thiên phú khác.
Chỉ là cái huyết mạch thiên phú này hình như khá là hao năng lượng, đào được một cái hố, hắn đã đói bụng rồi.
Chôn thi thể xong, dùng vài cục đá chồng lên nhau để đánh dấu.
Nhiệm vụ 1 hoàn thành, thuận lợi được 1 điểm cống hiến.
Thế giới hiện thực.
“Hi, sếp ơi, tỉnh tỉnh!” Phục Hướng Quân vỗ nhẹ vai Thương Phi Phàm.
Thương Phi Phàm vẫn không nhúc nhích.
“Sếp? Nghe thấy tiếng tui không?” Phục Hướng Quân khom lưng thét liên tục bên tai Thương Phi Phàm.
Nhưng sếp hắn vẫn duy trì tư thế cũ.
Phục Hướng Quân tái mặt: Không xong rồi, đã xảy ra chuyện. Hắn nên làm sao bây giờ? Đưa sếp đi bệnh viện à? Nhưng sao những dụng cụ giám sát dấu hiệu sinh tồn này đều không phát ra cảnh báo?
Trong game, trong đầu Thương Phi Phàm lại lần nữa có tiếng nhắc nhở, cửa hàng trò chơi online.
Xem ra phiên bản này tăng thêm khá nhiều thứ, bảo sao lúc nãy lag một lúc lâu.
Trước đó người chơi cũ còn đang hỏi khi nào cửa hàng trò chơi mới online, không ít người chơi cũ bảo họ tự nguyện nạp tiền mua trang bị, nạp tiền mở thẻ, nạp tiền mua mạng, bảo nhà điều hành game không cần đau lòng túi tiền của bọn họ, nên hút máu thì cứ hút.
Nhà điều hành game có lẽ thuận nước giương buồm, ra mắt cửa hàng, tiếp theo chắc sẽ đến đổi tiền trong game thành tiền ngoài đời thực.
Nhưng mà game thực tế ảo, đúng là càng khiến người chơi nguyện ý tiêu tiền.
Ví dụ như đồ mặc trên người toàn vết máu, còn thủng lỗ, nếu trong game bình thường, không đổi cũng không sao, nhưng dưới cảm nhận 100% chân thật, ai không muốn đổi một bộ quần áo sạch sẽ hơn, thoải mái hơn, đẹp hơn, tiện dụng hơn?
Ít nhất nếu để Thương Phi Phàm chọn, nếu bây giờ có thể nạp tiền, hắn cũng nguyện ý nạp tiền mua một bộ quần áo, giày mới sạch sẽ vừa người để mặc.
Cảm giác đói khát rất khó chịu, tinh lực của hắn đang nhanh chóng giảm xuống, từ max 100 điểm còn 67 điểm. Sinh mệnh vẫn còn max điểm.
Thương Phi Phàm nhanh chóng mở cửa hàng trò chơi, bên trong chia ra thành nhiều mảng. Có trang bị, vũ khí, thực phẩm, đồ dùng sinh hoạt, thuốc, tài liệu, vật phẩm đặc thù, kỹ năng thiên phú, kỹ năng chức nghiệp, tổng cộng 9 phân loại lớn.
Nhấn mở tất cả các phân loại, quét sơ một lượt, phát hiện một điểm cống hiến chỉ có thể mua tài liệu, không những số lượng cực ít, lại là khoáng sản, cục đá, hạt cát linh tinh.
Cực kỳ đáng chú ý là, thực phẩm và nguyên liệu nấu ăn đều cực kỳ đắt, vậy mà không hề có món ăn nào 1 điểm cống hiến có thể mua được!
Cuối cùng Thương Phi Phàm không mua gì, đóng lại giao diện cửa hàng, tìm mục thăm dò bản đồ, chọn mở ra.
Ngay lập tức, địa hình trong phạm vi tầm nhìn của hắn biến thành một tấm bản đồ giản lược xuất hiện trong đầu.
Bản đồ rất thân thiết ghi chú đông tây nam bắc và tọa độ.
Trước mắt, tác dụng của bản đồ không lớn, nhưng một trong những thú vui của game thực tế ảo không phải là thăm dò những thứ chưa biết sao?
Gió rất lạnh, cỏ vàng úa.
Mảnh thảo nguyên này hiển nhiên đã vào cuối thu.
Thương Phi Phàm trước kia vì công việc yêu cầu có sống ở phía Bắc một thời gian, mùa thu ở đó cực kỳ ngắn, có khi ngủ một giấc dậy, nhiệt độ không khí đã hạ xuống hai ba mươi độ, hôm sau là có tuyết lớn luôn.
Thôn tân thủ…..cái Mạc Ước sơn cốc đó có lẽ cách nơi này không quá xa.
Phục Hướng Quân nói với hắn, Thôn tân thủ Thiên Tàn Cốc đại khái chỉ là một trong những Thôn tân thủ, ai quy định game beta chỉ có một cái Thôn tân thủ?
Có lẽ lượt người chơi mới này của hắn bị phân phối đến Thôn tân thủ mới cũng nên.
Thương Phi Phàm nhìn về phía Tây Bắc, đó là ngọn núi gần nơi này nhất, có thể nhìn rõ hình dạng núi, những ngọn núi khác xa hơn nhiều.
Mạc Ước sơn cốc, nếu là sơn cốc, chắc chắn phải có núi.
Hơn nữa, dựa theo mức độ mất máu của nạn nhân, nơi hắn bị thương sẽ không cách nơi này quá 1 tiếng đồng hồ lộ trình.
Tổng hợp các lí do trên, Thương Phi Phàm cầm cốt trượng, cất bước đi về hướng Tây Bắc.
Đáng mừng là, có lẽ vùng này gần nơi dân cư tụ tập, dọc đường Thương Phi Phàm không hề gặp phải dã thú cỡ trung và lớn khó đối phó.
Đi rồi đi, hắn thấy một con đường quen thuộc rõ ràng nhờ người và xe đi mãi mà thành.