Tình Yêu Cuồng Nhiệt: Dây Dưa Với Sói Đầu Đàn

Chương 6

Nghĩ đến đây, Trì Huyền không chút do dự vươn nay nắm lấy cằm của cô, nâng đầu cô lên, khi đối diện với khuôn mặt của cô lại thoáng ngơ ngẩn.

Khuôn mặt trông vô cùng thanh tú, không có một chút son phấn nào, làn da trắng nõn tinh tế, từng giọt từng giọt nước mắt rơi xuống trên đôi mắt đẹp, trên khuôn mặt mang theo một tầng đỏ hồng giống như đám mây nhuộm màu đang bay lơ lửng.

Hô hấp của Tô Ngộ Noãn dần dần trở nên nặng nhọc, cô nhìn người đàn ông anh tuấn trước mắt, ánh mắt trở nên mê ly, rốt cuộc không khống chế được bản thân, áp người lại gần hắn.

“Huyền thiếu” Chương Hạ thấy thế liền tiến lên khẽ kêu.

Trì Huyền phất tay, ý bảo hắn ta không cần tiến lên, lạnh lùng nói: “Cậu về trước đi.”

“Nhưng mà…”

“Chẳng lẽ cậu còn chưa tin vào thân thủ của tôi?”

“Vâng, tôi sẽ đi ngay ạ.”

Người phụ nữ đang dán trên người hắn càng ngày càng không an phận, sau khi cô áp dán vào người hắn, giống như tìm thấy nguồn gốc của sự trống rỗng, cơ thể giống như bạch tuộc cuốn lấy thân hình cường tráng của hắn, hơi thở ấm áp phả vào cổ hắn.

Tô Ngộ Noãn không biết bản thân đang làm cái gì, chỉ biết mình muốn người trước mắt, chỉ biết khi tới gần khiến bản thân cảm thấy thật thoải mái, muốn nhiều hơn nữa, chỉ có thể dựa vào ý thức của mình mà ham muốn, đôi môi đỏ của cô dán xuống khuôn mặt hắn, chậm rãi di chuyển, gian nan mà dán trên mặt hắn, giống như đang nhẫn nhịn chuyện gì đó.

Trì Huyền đẩy người phụ nữ giống như bạch tuộc này ra, giữ chặt mặt cô, trầm giọng hỏi: “Cô có biết cô đang làm gì không?” Lại nhìn thấy ánh mắt mê ly của cô, đôi môi đỏ mọng ánh lên vẻ quyến rũ, lúc đóng lúc mở dường như đang muốn mời hắn nhấm nháp.

Bụng dưới căng cứng, Trì Huyền cúi đầu hôn lấy đôi môi đỏ mọng của cô, hắn từ trước nay không thích hôn môi phụ nữ, cũng tuyệt đối sẽ không cho phụ nữ chạm vào khuôn mặt và môi hắn, nhưng hôm nay vậy mà lại mất không chế như thế, thế nhưng lại hôn môi cô, lại còn cảm thấy mùi vị thật tuyệt vời và không thể ngăn cản.

Một tay nâng cánh tay của cô lên, dìu cô lại gần mình và khẽ lay động khiến cô đem chân kẹp vào hông mình, tư thế ái muội như vậy khiến Tô Ngộ Noãn ưm ư một tiếng, không thoải mái cựa quậy ở trên người hắn, dường như muốn tránh đi, lại không biết hành động của bản thân lúc này đã khơi dậy toàn bộ ngọn lửa trong hắn.

Trì Huyền bóp chặt vòng eo thon gọn của cô, dần dần đi chuyển lên phía trên, trực tiếp phủ xuống bộ ngực mềm mại của cô, sau đó cách lớp vải mỏng mà xoa bóp.

Dưới bụng truyền tới sự căng cứng mãnh liệt, Trì Huyền thả cô xuống, sau đó ôm ngang người cô lên, đi về phía phòng ở tầng hai.

Ầm…

Cửa phòng bị một chân Trì Huyền đá văng, sau đó ôm cô xoay người đi vào phòng, lúc này Tô Ngộ Noãn đã tỉnh rượu đôi chút, mở mắt ra nhìn người trước mắt, sau khi thấy rõ cảnh tượng trước mặt, cửa đã “phịch” một tiếng đóng vào, ngay sau đó cô bị đẩy áp vào tấm cửa, ép giữa hắn cùng với tấm cửa đằng sau.

“A” Tô Ngộ Noãn thét một tiếng chói tai, trừng to mắt nhìn người đàn ông trước mắt: “Anh, anh định làm gì?”

“Tỉnh rồi?” Trì Huyền cong môi cười tà mị, ngón tay chặn đôi môi cô phòng ngừa cô lại thét chói tai một lần nữa, ánh mắt nóng bỏng của hắn nhìn chằm chằm cô. Vừa rồi còn chủ động cuốn lấy hắn, bây giờ lại dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn hắn giống như hồng thủy mãnh thú* vậy.

*Hồng thủy mãnh thú: ý chỉ con mãnh thú và dòng nước lũ.

Nhiều năm như vậy, hắn từng có rất nhiều phụ nữ, nhưng chưa từng có người phụ nữ nào giống cô, điều này đủ để khiến hắn tức giận.

Nhìn tư thế của hai người ái muội, Tô Ngộ Noãn nhớ tới chuyện vừa rồi, sắc mặt lập tức trắng bệch, “Buông tôi ra…”

Hai bên má của cô ửng hồng một cách không bình thường, tay tình trường già đời như Trì Huyền lập tức nhìn ra, tay hắn chạm vào cơ thể mềm mại của cô, nhẹ nhàng xoa bóp, thổi nhẹ bên tai cô: “Cô gái, là chính cô đùa với lửa, phải tự chịu trách nhiệm dập.”