Phúc Hắc Quỷ Y Cuồng Phi

Chương 85: Tương lai con có hối hận hay không?

“Ta nghe nói nữ nhi nhà Trương viên ngoại không tệ.” Phượng Ly không hề hoang mang trả lời một câu.

Phượng Thất lộ vẻ mờ mịt, “Tỷ nói thế nhưng là nữ nhi mặt đầy mụn kia của Trương viên ngoại? Tục xưng bánh ran.” Có hơi không rõ vì sao ở thời điểm này Phượng Ly nhắc đến nữ nhi Trương viên ngoại.

“Không sai, chính là vị Trương tiểu thư kia. Ta thấy ngược lại rất xứng với ngươi, có muốn ta nói với cha một câu, Phượng Thất công tử nhà ta cũng đã đến tuổi để thành thân, ta thấy Trương tiểu thư kia cũng không tệ, không bằng.”

Nghe muốn để y cưới Trương tiểu thư tràn đầy sẹo mụn kia, cả người Phượng Thất đều mộng, lắc đầu liên tục, “Tỷ tỷ tốt của ta, ta không nói giỡn, ngươi tha ta đi.”

Phượng Ly khẽ cười một tiếng. Muốn lừa gạt nàng, nàng cũng không phải một kẻ dễ khi, “Cả ngày ngươi rất nhàn à? Cứ ở đây nhìn trộm ta?”

Đã đối phó với Phượng Thất mấy lần quan hệ, Phượng Ly ước chừng cũng hiểu rõ tính tình của y. Y chính là ngoài miệng thì mạnh, trên thực tế không hề xấu như vậy.

Nghe được từ miệng Phượng Ly hai chữ nhìn trộm, Phượng Thất có hơi im lặng nhíu mày, “Tỷ tỷ, ty có thể thay từ này hay không, từ này hình dung ta giống như tên hạng giá áo túi cơm.”

“Chẳng lẽ ngươi không phải?” Phượng Ly khẽ cười một tiếng.

“Được, xem như ta có lòng tốt không có báo đáp, vốn là muốn đến giúp tỷ, ai biết thái độ tỷ lại như vậy. Haizz, bỏ đi, ta vẫn là nên đi thôi.” Người kia cố ý kéo dài âm cuối.

“Đợi đã, giúp ta?” Phượng Ly bắt được từ mấu chốt này.

Phượng Thất miễn cưỡng dựa vào một bên, “Tỷ tỷ có muốn vào một bước để nói chuyện hay không?”

“Được.” Trực giác của Phượng Ly nói, Phượng Thất xuất hiện tuyệt đối không thể là nói đùa ở trước mặt nàng.

Đến gian phòng nhỏ trong căn nhà nát kia của Phượng Thất. Thật ra trong này không có chút hơi thở của người, bởi vậy có thể thấy Phượng Thất rất ít trở về.

Nàng vốn không phải là người nhiều chuyện, linh thuật trên người y, còn có tại sao trong người y lại có có loại kỳ độc đều khiến người ta nghi ngờ nhưng Phượng Ly chưa từng có hỏi đến việc này.

Mỗi người đều có một mặt nạ của riêng mình, “Nói đi, cuối cùng đến tìm ta là có chuyện gì?” Phượng Ly ngồi trên ghế mở miệng.

“Tỷ không có linh lực.” Hắn nói thẳng.

Phượng Ly còn tưởng rằng y muốn nói gì chuyện quan trọng, ai ngờ lại là chuyện này, “Người toàn bộ hoàng thành đều biết, đây cũng không phải là chuyện hiếm gì.”

“Không có linh lực còn muốn làm chủ trì đại điển tế tự, tỷ cơ bản chính là muốn chết.” Phượng Thất nói trắng ra.

Thần sắc của Phượng Ly thay đổi. Chuyện này chỉ có nàng và môn chủ Quỷ y môn hai người biết. Đem đó ngay cả Lãnh Vũ và Nha Thanh cũng không đi, như vậy sao Phượng Thất biết được?

“Ngươi nói cái gì?” Nàng cũng không trực tiếp thừa nhận,

“Tỷ tỷ, thân phận của ngươi là gì, ta rất rõ. Ta nói những này là vì tốt cho ngươi, nếu vì đả kích ngươi, ta sẽ không ở ngay trước mặt ngươi nói lời này.” Thần sắc của Phượng Thất ngược lại là trở nên nghiêm túc rất nhiều.

“Ý của ngươi là?”

“Ngươi không có linh lực, cơ bản c không có thể đi đại điển tế tự. Hiện tại đó chẳng qua là một bức tượng bình thường mà thôi, mà đến ngày đó, sẽ có Long Thần ra mặt. Nhất định phải có linh lực cường mới có thể khống chế được hiện trường, nếu không không thể dễ dàng sẽ làm nên việc.”

Dáng vẻ Phượng Thất dường như y hiểu rất rõ, những chuyện này rõ ràng cả sư phụ nàng cũng không có nói với nàng. Ngày đó chẳng qua chỉ là diễn tập một chút, nàng đã mệt mỏi thành bộ dáng kia, nếu thật sự đến đại điển tế tự ngày đó, rất có thể sẽ xảy ra tình huông mà Phượng Thất mói.

“Làm sao ngươi lại biết những chuyện này?” Đây vốn là chuyện cực kỳ bí mật.

“Còn không lão đầu tử đó nói cho ta biết. Ông ấy thấy tỷ quá mệt mỏi, cho nên không có nhẫn tâm quấy rầy tỷ, liền kéo ta, cùng ông ấy uống một đêm rượu không nói, còn để ta đến lúc đó giúp ty một tay.” Phượng Thất bĩu môi, nói ra chân tướng.

“Ngươi nói sư phụ ta, các người quen nhau?” Phượng Ly vốn dĩ cảm thấy mình hiểu rõ rất nhiều chuyện, nhưng mà đến hiện tại xem ra, bản thân biết quá ít.

Tỷ như, lão đầu kia sao lại cấu kết Phượng Thất. Phượng Thất gãi đầu một cái, “Dù sao tỷ cũng đừng quản quan hệ của ta với ông ấy, tóm lại trước kia tỷ đã cứu ta một mạng, ta sẽ giúp tỷ lần này.”

“Ngươi muốn giúp ta như thế nào?”

“Tỷ đã quên rồi? Ta là Linh Sư, cho dù linh lực của tỷ chưa khôi phục, ta cũng có thể truyền linh lực trong thân thể ta cho tỷ, giúp đỡ ty thuận lợi hoàn thành đại điển tế tự. Lão đầu kia nói, hàng năm cũng không phải là Long thần đại nhân thật đến, chẳng qua là một hồn hoặc là một phách của Long Thần, cho nên linh lực không có mạnh, có ta giúp ngươi là đủ rồi.”

Phượng Ly càng nghe càng cảm thấy huyền diệu, ngày đó đại điển tế tự cuối cùng sẽ xả ra chuyện gì, chỉ cần nàng không có việc gì là được, gật đầu nhẹ, “Được, ta đã biết, coi ngươi có một chút lương tâm.”

“Làm sao có một chút lương tâm chứ. Nếu không phải vì tỷ đã từng đã cứu ta một mạng, dù lão đầu kia xem như bức chết ta, ta cũng sẽ không đồng ý việc này. Ta không chỉ phải hao phí tất cả linh lực giúp tỷ, thân thể cũng sẽ vị hao tổn không ít.” Phượng Thất phàn nàn nói.

“Tất cả linh lực, thật sự nghiêm trọng như vậy sao?”

“Tỷ không nên xem thường việc này. Lão đầu tử cả ngày điên điên khùng khùng không có cái hình tượng, nhưng trong lòng người ta là sáng ngời, lo lắng đến lúc đó tỷ không ứng phó được. Linh lực của ta tỷ không cần lo lắng, ta là Linh Sư, vôn dĩ khôi phục nhanh hơn người khác một chút.

Nhiều nhất tĩnh dưỡng một tháng sẽ ổn lại. Tỷ vẫn nên sớm nghĩ các sớm khôi phục linh lực của mình đi.”

“Ngươi cho rằng ta không nghĩ cách khôi phục à? Một ngày không tìm được Hỏa linh châu, ta một ngày cũng không thể khôi phục.” Phượng Ly coi Phượng Thất như người một nhà, cũng không phòng bị như trước.

“Xem ra ông trời quả nhiên là công bằng. Y thuật của tỷ cao tuyệt, duy nhất có không có linh lực, nếu không sau này để đệ đệ bảo vệ tỷ?” Trong nháy mắt, Phượng Thất khôi phục dáng vẻ cà lơ phất phơ trước đó.

“Quên đi, kẻ mạnh như ta, không thích nhất là được người khác bảo vệ.” Nàng lạnh lùng nói.

Mà giờ khắc này, Hách Liên Thần tiến cung, lòng tràn đầy tức giận. Vốn dĩ hắn chán ghét Phượng Ly, lần này tất cả hạnh động cua Phượng Ly càng làm cho hắn cảm thấy cực kỳ chán ghét.

Hoàng Thượng đang ở ngự thư phòng phê duyệt tấu chương, nhìn thấy hắn mang vẻ mặt tức giận xông đến, buông bút xuống, “Đã xảy ra chuyện gì?” Giọng nói thâm trầm truyền đến.

“Phụ hoàng, lúc trước người để con suy nghĩ lại hôn sự với Phượng Ly. Con đã quyết định rồi, nhất định phải từ hôn nàng ta. Dung mạo nàng ta không tốt, trên người lại không có linh lực, tính cách cũng không tốt như vậy. Cho dù như thế nào, nhi thần cũng không sẽ lấy người như nàng ta. Tâm ý của nhi thần đã quyết, xin phụ hoàng có thể thành toàn.”

Hách Liên Thần quỳ trên mặt đất, sắc mặt rất không dễ nhìn, có thể thấy được là tức giận thật.

Hoàng Thượng cách thật xa cũng có thể cảm giác được giờ phút này cả người hắn đầ oán khí, “Thần nhi, hôn nhân đại sự mặc dù là lời hẹn ước của phụ mẫu, nhưng chuyện của các con, từ trước đến nay trẫm không thích nhúng tay. Trẫm cũng chỉ hỏi con một câu, nếu như trẫm chuẩn cho con, tương lai con có hối hận hay không?”