Du Lượng nhắm mắt lại lần nữa mở ra nhìn thẳng Thời Quang, tàn nhẫn hướng hắn xác nhận suy đoán của mình.
“Cậu đi Dịch Giang Hồ là từ lúc bắt đầu đã chuẩn bị tốt kế hoạch, cho dù đi định đoạn cũng chưa từng có ý nghĩ muốn thay đổi, vẫn là muốn cùng các thiếu niên đó trở thành bằng hữu trang lứa, coi như từ bỏ một năm Vi giáp cũng sẽ không tiếc, có đúng hay không?”
“Ừm” Thời Quang cuối đầu, hoàn toàn không thể phủ nhận, thế nhưng cậu cũng không biết sau khi nghe đáp án Du Lượng sẽ phản ứng thế nào, như một học sinh tội nghiệp chờ đợi lão sư công bố thành tích học tra.
“Tôi hiểu rồi” nhưng Du Lượng cũng không có tức giận nhu cậu nghĩ, trái lại chậm rãi thở phào, đưa tay đè lại vai cậu để để sát vào hắn.
“Thời Quang cậu xem, cùng tôi thẳng thắn nào có khó như vậy có đúng không, có có thể thử tín nhiệm tôi một chút, lại như tín nhiệm chính mình vậy”
Thời Quang ngẩng đầu nhìn Du Lượng trong mắt ân cần, trong lúc nhất thời đầu óc trống rỗng, chỉ có thể trì độn gật gật đầu.
“Như vậy là chúng ta hòa giải rồi đúng không?”
“Nếu như cậu không lại tùy tiện dối gạt tôi”
Du Lượng chỉ có thể thở dài, cậu rất sớm đã có suy đoán, cũng rất không thích Thời Quang chung quanh kết giao bằng hữu mới, nhưng cậu có thể làm thế nào đây, cậu cũng không thể tiếp tục nhẫn tâm để hắn khóc lóc nói chuyện với cậu, nếu như không thể độc chiếm Thời Quang, tiếp tục như vậy tựa hồ cũng không phải không thể, cậu yên lặng an ủi mình.
“Ừm!” Thời Quang rốt cuộc cũng có thể lộ ra nụ cười, viền mắt bên trong lưu lại nước mắt xem ra đặc biệt sáng sủa.
“Cho nên cậu sẽ không mặc kệ tôi nữa đúng không?”
“Ừm” Du Lượng thật lòng cùng Thời Quang hứa hẹn.
[Tiểu Quang…] Chử Doanh yên lặng đứng bên cạnh nhìn tình huống bọn họ, có chút khổ sở, vì Thời Quang bất an, lại như vừa sống lại, không ngừng xác nhận sự tồn tại của chính mình hắn kỳ thật đến hiện tại cũng không biết mình có thể thật sự bồi tiếp Thời Quang đến cuối đời không, có điều bây giờ lại có thêm một người cùng hắn đồng thời, vẫn là nhịn không được vui mừng.
“Thời Quang! Cậu chạy đi đấu rồi? Mau mau trở lại đây cho tôi!”
Thời Quang còn muốn nói thêm gì đó, nhưng lời còn chưa nói ra đã nghe âm thanh rít gào của Đại lão sư, hai người bọn họ vừa nãy nói chuyện cũng không có chú ý đến thời gian nghỉ ngơi kết thúc xung quanh lần nữa trở về yên lặng, liền nghe thấy âm thanh của Đại lão sư đặc biệt có lực xuyên thấu, cả người run lên mới nhớ đến đại sự.
“Nguy rồi, ngày hôm nay tiết khóa còn phải hạ chỉ đạo kỳ!”
Du Lượng nhìn Thời Quang phản ứng lại nhíu mày, có chút bất mãn, Thời Quang từ bỏ Vi giáp chính là bị đối xử như thế sao? Thế nhưng Du Lượng cũng không nỡ quát Thời Quang, chỉ có thể tìm cái khác phát nộ, nhìn thấy Dịch Giang Hồ càng ngày càng không hợp mắt.
Thời Quang cũng không để ý nhiều như vậy, sau khi yên lòng cả người đều như sống lại, thương tâm cùng bất an vừa lúc nãy tựa như hạt sương sớm bốc hơi trước ánh nắng ban mai, liền hướng ngoài cửa lôi kéo Du Lượng đến đi, cậu không nỡ lòng bỏ Du Lượng lại, một bên vừa đi vừa nhắc.
“Cậu nói cậu không có bằng hữu, ban đầu tôi cũng vậy, nhưng mà hiện tại có rất nhiều, cho nên, hôm nay tôi sẽ phân cho cậu một nửa bằng hữu của mình, thế nào?”
Du Lượng cũng không có dãy dụa thuận theo Thời Quang bị hắn kéo ra ngoài, lặng lẽ nhếch môi, đảo mắt cẩn thận xem xét bằng hữu mà dù có từ bỏ kí kết, Thời Quang nhận định, đến cùng là những người như thế nào.
“Đại lão sư, em đã trở về rồi!” Thời Quang lôi kéo Du Lượng trở lại phòng học, không chờ Đại lão sư trách cứ đã nở ra nụ cười sang sảng, thầy xem em mang ai đến, em hạ xuống chỉ đạo kỳ, mọi người đều quen thuộc hôm nay không bằng em cùng Du Lượng đồng thời hạ, nhanh chóng kết thúc sớm một chút”
Thời Quang không cho Du Lượng cơ hội cự tuyệt cũng không có hỏi ý kiến hắn, trực tiếp sắp xếp, chỉ đυ.ng vai Du Lượng nhỏ giọng động viên.
“Sớm một chút hạ xong, tôi dãn cậu đi ăn, phụ cận có mì udon”
Đại lão sư không có ý kiến đối với đề nghị của cậu, tuy phải chức nghiệp kỳ thủ nhưng vẫn luôn quan tâm đến những tin tức của nghề nghiệp kỳ đàn, đối diện với hai đứa trẻ có đầy đủ thực lực cùng nhận thức, liếc nhìn Du Lượng thấy cậu không phản đối, liền thẳng thắn đồng ý, quay đầu về phía học sinh, trong phòng học.
“Hôm nay đến phiên ai hạ chỉ đạo kỳ thì tự giác tìm đến Thời Quang và Du Lượng, mấy người còn lại hạ lẫn nhau, sau khi hạ xong thì đem kỳ phổ đến tôi muốn kiểm tra.”
Nói xong cũng không quản bọn họ, hắn đối với Thời Quang mấy tháng này có đầy đủ tín nhiệm, trực tiếp cầm chén rượu cùng thư án rời đi.
Học sinh trong phòng thấy Đại lão sư rốt cuộc cũng đi thở phào nhẹ nhõm đồng thời nhìn về phía Thời Quang. Hồng Hà còn khoa trương hơn trợn tròn mắt nhìn Thời Quang, Thời Quang cũng không để ý đến ánh mắt của hắn, lôi kéo Du Lượng đi tới bục giảng, không nghĩ nhiều trực tiếp liền nói.
“Ngày hôm nay chúng ta rất vinh hạnh mời Du Lão sư cùng đến hạ kỳ, mọi người tự mình lựa chọn, muốn hạ cùng tôi, ngồi ở vị trí bên trái, muốn hạ cùng Du lão sư, ngồi ở vị trí bên phải, tôi cùng Du lão sư sẽ tìm đến hạ chỉ đạo kỳ cho từng người từng người các cậu.”
Kết quả Thời Quang vừa dứt lời liền nhìn thấy mấy cái bóng người quen thuộc phần phật chạy hướng về phía bên kia của Du Lượng, đặc biệt là Lương Nhạc không chút do dự trở thành người đầu tiên, Thời Quang quả thật chấn kinh, không thể tin tưởng nhìn về phía bọn họ.
“Không phải chứ, các cậu đây là có ý gì đây?”
Hồng Hà rất lâu rồi cũng muốn có cơ hội hạ trở lại một ván, có điều nhìn tình huống chung quanh một chút, liền lui trở về bên này của Thời Quang cùng Thẩm Nhất Lãng và Bạch Tiêu Tiêu chung một chỗ, nhìn Thời Quang mặt đầy mê man, nhỏ giọng giải thích giúp cậu.
“Bọn họ mấy tháng này bị cậu hạ sợ, khả năng là nghĩ đến bên Du Lượng sẽ ôn nhu hơn một ít?”
“Là như vậy?” Thời Quang nghi hoặc nhìn Hồng Hà, Hồng Hà khẳng định gật gật đầu, có thể Thời Quang vẫn là chưa lí giải ra ý nghĩ trong đầu của học viên.
“Không phải, khác nhau ở chỗ nào chứ? Tuy rằng tiểu Du lão sư bại bởi tôi, nhưng điểm chênh lệch ấy đối với bọn họ cũng không khác ở chỗ nào??”
Bạch Tiêu Tiêu dựa vào bàn cười híp cả mắt bổ sung.
“Khả năng là thấy Du Lượng lễ phép dễ tính đi”
Thời Quang bất đắc dĩ cực kì, cũng không biết nên thổ tào câu nói này như thế nào, còn chưa kịp mở miệng an bài trọng tâm một hồi, liền nghe Lương Nhạc giục.
“Thời Quang, có thể bắt đầu chưa, lúc nãy là do cậu nói muốn tự do lựa chọn, cậu cũng không được đổi ý nha?”
Mặt sau Nhạc Trí cũng nhìn ra Thời Quang dao động, hắn đối với thời điểm định đoạn tái Du Lượng trở mình còn canh cánh ở trong lòng, không muốn buông tha cơ hội lần này, cũng mở miệng.
“Đúng vậy, bại bởi cậu chúng ta khâm phục khẩu phục, thế nhưng tuyển ai chơi cờ hiện tại là tự do của chúng ta”
Du Lượng nheo mắt nhìn bọn họ một chút, nghiêng đầu nói với Thời Quang.
“Không sao, tôi cũng muốn hảo~ hảo ~ làm quen cùng những người bạn mới này, so ván không phải là phương pháp rất tốt à?”
Thời Quang nhìn vẻ mặt Du Lượng, nuốt nước bọt một cái, không biết tại sao lại có chút lạnh, rốt cuộc từ bỏ cứu vớt những hài tử vô tri này.
“Vậy được, tôi hạ xong sẽ đến giúp đỡ cậu”
Mọi người ai liền vào chỗ nấy, Thời Quang cùng Du Lượng song hướng tả hữu cùng đi, chuẩn bị hạ chỉ đạo kỳ, những người còn lại tìm đối thủ cùng nhau thay phiên, Thời Quang nhìn về phía những 3 người chọn bên mình: Hồng Hà, Thẩm Nhất Lãng cùng Bạch Tiêu Tiêu còn chưa kịp mở miệng, Bạch Tiêu Tiêu đã giành trước.
“Cậu trước cùng Hồng Hà hạ đi, tôi cùng Thẩm Nhất Lãng đến một ván”
Thời Quang quả thật không muốn xem hai người bọn họ, không cần nghĩ liền biết nguyên nhân tại sao, lung tung gật đầu đồng ý, lôi kéo Hồng Hà đến bàn cờ phía trước ngồi.
Đợi đến thời điểm cùng Thẩm Nhất Lãng hạ xong ván thứ 3, đã có chút mất tập trung, cậu luôn có thể nghe thấy Du Lượng phục bàn cùng lời bình.
‘Chơi cờ chậm không thành vấn đề, thế nhưng tôi hi vọng mỗi một bước kỳ cậu hạ xuống đều xứng đáng với suy nghĩ của cậu..’ lúc này Phú Quý ngồi trước mặt hắn quả thực cũng bị nói đến muốn khóc.
Thời Quang nhìn bàn cờ một chút lại nhìn Thẩm Nhất Lãng, thăm dò”
“Anh còn muốn tiếp tục không?”
Bạch Tiêu Tiêu ở sau lưng Thẩm Nhất Lãng lặng lẽ đẩy vai, hình thức của hắn đã đại chênh lệch, đối mặt với các bạn học khác còn có chỗ để né tránh, nhưng đối mặt với Thời Quang căn bản không có hi vọng gì, hơn nữa hắn xác thực còn nhớ đến lời hứa đi xem phim cùng Bạch Tiêu Tiêu, cũng thẳng thắn từ bỏ
“Tôi chịu thua”
“Vậy trễ một chút chúng ta lại phục bàn, em muốn đi xem một chút” Thời Quang cũng không khách khí với Thẩm Nhất Lãng, không đợi được liền chạy đến Du Lượng bên kia, cũng không chú ý đôi trẻ lặng lẽ nắm tay nhau.
Thời Quang quấn tới bàn cờ xoay quanh không ít người của Du Lượng, nhìn thấy Phú Quý vành mắt rưng rưng, thay đổi thành Nhạc Trí ngồi xuống.
Nhạc Trí môi mấp máy mấy lần, cuối cùng vẫn nói ra lời khó nghe:
“Tôi không giống không dễ đánh bại như bọn họ đâu, thời điểm định đoạn tái là do tôi bất cẩn để cậu trở mình, lần này sẽ không”
Du Lượng cũng không ngẩng đầu, thật lòng thu thập quân cờ.
“Mỏi mắt chờ mong”
Thời Quang nhìn bọn họ bắt đầu lạc tử cũng không quấy rầy, đứng bên cạnh Hồng Hà chọc chọc hắn.
Hai người trơ mắt nhìn Nhạc Trí bị gϊếŧ đến máu chảy thành sông, Thời Quang quả thật không đành lòng nhìn tiếp, rốt cuộc nhớ đến một chuyện, ghé đến bên tai Hồng Hà cùng hắn nói chuyện.
“Lần trước em ở kỳ thánh bát cường nhìn thấy Lâm Lệ cửu đoạn, thầy ấy còn khen anh tiến bộ rất mau đó”
“Thật hay giả? Lâm Lệ lão sư nhắc đến tôi sao?” Hồng Hà mắt nhỏ trợn tròn.
“Đó là đương nhiên rồi, lừa anh làm gì? Ông ấy còn rất quan tâm đến anh, không bận liền đến chỗ người ta một chuyến đi”
Thời Quang nhớ đến Hồng Hà sau đó cùng Lâm Xán kết hôn sinh con cuộc sống hạnh phúc, có ý định đẩy hắn một cái.
“Nhưng mà chẳng mấy chốc cậu liền cùng Lâm lão sư gặp nhau tại kỳ thánh vòng bán kết, tôi đi có chút không quá thích hợp, chờ một chút. . .”Hồng Hà trái lại có chút do dự.
“Nghĩ gì thế? Em cảm thấy rất thích hợp?”
Thời Quang rõ ràng lo lắng của hắn, thân mật đυ.ng phải vai.
“Những tân hạ pháp này của em cũng không phải vũ khí bí mật gì, anh có thể lớn mật nói cho ông ấy nghe, em cũng muốn biết cái nhìn của Lâm cửu đoạn, cờ vây chính là giao lưu cùng nhau tiến bộ, bao giờ lại câu nệ như thế rồi?”
“Cậu thật sự quá tốt!” Hồng Hà nhìn Thời Quang một mặt chân thành, đưa tay lên vai Thời Quang, hai người đầu chạm trán dựa vào nhau:
“Vậy tôi cũng sẽ đem lời bình của Lâm lão sư nói lại cho cậu, tôi sẽ làm ống loa của hai người”
Hai người đều không biết, những cử chỉ này đều bị Du Lượng thu vào trong mắt, vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh, quay đầu lại nhìn Nhạc Trí chịu thua đang cùng hắn phục bàn, một bên vừa phân tích ván cờ, một bên vừa hạ lạc tử, âm thanh bộp bộp rơi vào đáy lòng của Nhạc Trí.
“Tôi không biết ai cho cậu dũng khí dám ở chỗ này thoát? Kính xin cậu có thể hiện thực một chút, trước đem phe mình ổn định lại đã, cậu trăm ngàn chỗ hở như vậy tìm một điểm để tấn công thực sự rất khó khăn, bên này hình dạng đã mất đi giá trị, cậu nhiều nhất chỉ có thể bảo vệ được một góc…”
Hồng Hà cùng Nhạc Trí vốn không hợp nhau nghe được lời này cũng không chịu nổi:
“Tôi nói chứ,Du Lượng như vậy sẽ có được bằng hữu sao?”
“Ai nói, có em đây!” Thời Quang không vui vẻ đáp.
“Cái này đúng thật là làm khó cậu rồi” Hồng Hà một mặt chua xót vỗ vỗ vai Thời Quang.
“Không sao, em tình nguyện mà”
Một bên khác Nhạc Trí vẫn không phục.
“Này, cậu đừng nói mò nữa, nơi này làm sao không thể vây? Tôi cảm thấy sử dụng song phi yến không có vấn đề gì!”
Du Lượng rốt cuộc ngẩng đầu lên nhìn Nhạc Trí mặt đầy không phục.
“Hiện tại đang trong thời gian giáo kỳ, xin cậu hãy gọi tôi là Du Lượng lão sư, cậu gọi như vậy tôi không có tâm tình dạy cậu”
“Cậu!” Nhạc Trí cắn răng, vừa nãy hắn thua rất thảm, lúc này trước mặt mọi người cũng không nuốt trôi cơn giận, đứng lên bỏ đi.
Du Lượng cũng không tức giận, nhìn cái ghế trước mặt lại nhìn mọi người xung quanh một vòng.
“Còn có ai muốn hạ không?”
Trong phòng học hoàn toàn yên tĩnh
Du Lượng rốt cuộc hướng Thời Quang nở ra một nụ cười ôn nhu.
“Đi thôi, chúng ta đi ăn mì udon?”
***********
Dịch Giang Hồ các thiếu niên:
-Chúng ta đến tột cùng là đã làm gì sai? QAQ???
Thời Quang: hôm nay đưa Du Lượng đi làm quen bằng hữu mới. . . Kế hoạch đại thất bại.