Mỹ Nhân Điên Cuồng Trêu Chọc, Tuyệt Sắc Nam Chủ Bị Câu Hồn

Quyển 1 - Chương 56: Trụ Trì, tâm Phật của người không ổn định (56) (Hoàn Q1)

Mặc Không nhìn nàng, nghiêm túc nói: “Hoặc nàng là Hoàng hậu, hoặc là ta không phải Hoàng đế.”

“Vậy người trong thiện hạ, ngươi thực sự không quan tâm đến sao?”

Tô Vãn Tình ngập ngừng hỏi.

“Không phải ta không quan tâm, bởi vì ta nhất định sẽ có biện pháp khiến bọn họ đồng ý.” Mặc Không khẳng định nói.



Triều đình hỗn loạn, vì vậy, bọn họ không thể ở lại chùa Đàm Âm lâu được, trước khi vết thương của Mặc Không lành hẳn, hắn cùng Tô Vãn Tình quay trở lại hoàng cung.



Xe ngựa dừng ở lối vào hoàng cung, đông đảo đại thần đứng ở cửa nghênh đón vị tân Hoàng đế.

Rèm cửa được mở ra, Mặc Không bước ra ngoài trước, xuống xe ngựa, sau đó giơ tay lên, dịu dàng nhìn Tô Vãn Tình bước ra khỏi xe.

Không chút sợ hãi, hắn đích thân bế Tô Vãn Tình xuống khỏi xe ngựa, đặt tay mình vào giữa các ngón tay của nàng, siết chặt các ngón tay của nàng.

Mặc dù các đại thần đã biết rằng vào ngày xảy ra sự việc trong cung, Mặc Không đã tự sát vì phi tần của Thái thượng hoàng. (Mặc Không lên ngôi vua nên phụ hoàng của hắn sẽ được gọi là Thái thượng hoàng)

Nhưng họ vẫn rất sốc khi tận mắt nhìn thấy cảnh tượng này, và tận mắt nhìn thấy vị tân Hoàng đế bế nàng ra khỏi xe ngựa.

Tuy nhiên, Mặc Không vẫn không chút do dự nắm tay Tô Vãn Tình, đi về phía đại điện trước sự chứng kiến

của các quan viên đại thần.

Ngồi trên ngai vàng tối cao của Hoàng đế cùng với nàng.

“Hoàng thượng vạn tuế, vạn tuế vạn tuế!!”

Tất cả các quan viên đại thần đều đồng thanh hô to.



Lý thừa tướng đã bị chính Tô Tranh gϊếŧ chết trong cuộc đảo chính, quyền lực của lão trong triều cũng hoàn toàn tan rã, Hoàng hậu Lý Chi bị Tô Vãn Tình ban cho một ly rượu độc.

Mặc dù người bị Hoàng hậu Lý Chi hãm hại là nguyên chủ Tô Vãn Tình, không phải Tô Vãn Tình nàng nhưng Tô Vãn Tình vẫn nhớ rất rõ nỗi đau nên phải trả thù cho nguyên chủ.

Lý Hoài bị Mặc Không đưa đến một vùng hẻo lánh, vĩnh viễn không được phép trở lại kinh thành, vì đã tố cáo chuyện của bọn hắn, làm Tô Vãn Tình gặp phải rắc rối, Mặc Không không gϊếŧ hắn đã là quá nhân từ.

Về phần lão Hoàng đế còn sống, Tô Vãn Tình đã đá lão nhiều lần trước mặt Mặc Không.

Suy cho cùng, nàng sẽ không tha thứ cho bất kỳ kẻ nào xúc phạm mình, bất kể là ai đều không có ngoại lệ.

Về phần Mặc Không, lúc hắn chưa đầy bảy tuổi, lão Hoàng đế vì lý do ích kỷ của mình, đã bí mật tặng mẫu thân hắn cho một sứ thần ngoại quốc biếи ŧɦái, sau này trọng sinh trở lại Mặc Không có được Tô Vãn Tình, hắn mới vui vẻ trở lại.

Vào thời điểm đó, vì thể diện, lão Hoàng đế nói với người ngoài rằng mẫu thân hắn chỉ là tỳ nữ.

Do đó, hắn và mẫu thân đã xa cách gần mười năm, trước khi Mặc Không có cơ hội mang mẫu thân bị tra tấn của mình trở về.

Đây cũng là nguyên nhân khiến Mặc Không muốn chiếm lấy ngai vàng và gϊếŧ chết lão.



Lúc đầu, tất nhiên, bá tính thiên hạ, chúng đại thần đương nhiên là nghị luận ồn ào, cùng nhau trình tấu chương phản đối Tô Vãn Tình vì vấn đề của thế hệ tương lai.

Tô Vãn Tình căn bản không thích hôn nhân nên chưa bao giờ lo lắng hay khó chịu. Tuy nhiên, thời xa xưa, việc thành thân không cần sổ hộ khẩu, cũng không cần sự đồng ý của nàng.

Mặc Không phớt lờ tất cả các tấu chương liên quan và phong Tô Vãn Tình làm Hoàng hậu và nàng là người duy nhất trong hậu cung, hắn bác bỏ ý kiến của

tất cả đại thần có ý định đưa nữ nhi vào hậu cung.

Trong thời gian ngắn, Mặc Không giải quyết nạn lũ lụt ở phía nam, nạn châu chấu ở phía bắc, kho bạc vốn trống rỗng lại trở nên đầy ắp.

Các nước láng giềng thường xuyên xâm lược cũng trở thành hữu nghị.

Bá tính sống một cuộc sống đầy đủ sung túc, bình an khỏe mạnh, lúc đầu phản đối, nhưng sau đó, không nói nên lời, bây giờ lại vỗ tay khen ngợi.

Từ khi Mặc Không bị yêu nữ mê hoặc, hắn trở thành một vị vua nổi tiếng si tình nhưng lại có thể cai trị đất nước giỏi, bọn họ cảm thấy Tô Vãn Tình cũng là một nữ nhân đặc biệt.



Tóc của Mặc Không đã dài ra nhiều, Tô Vãn Tình càng nhìn hắn càng thấy đẹp trai, trong lòng càng cảm thấy vui vẻ hơn.

Chỉ là kẻ cặn bã như Tô Vãn Tình khi nhìn thấy mỹ nam hợp ý liền khinh bạc một phen, khiến Mặc Không luôn ghen tị.

Mỗi lần Tô Vãn Tình nhìn một mỹ nam khác, Mặc Không lại khiến nàng mất hết sức lực rời khỏi giường.

Dần dần, Tô Vãn Tình ngày càng có ít thời gian để ngắm nhìn những mỹ nam khác, Mặc Không thì luôn luôn ở trước mắt.

Haizzz

Đang thưởng thức, Tô Vãn Tình liên tục thở dài. Chất lượng thì tốt, nhưng số lượng thì đáng lo ngại.



Đột nhiên.

“Ầm, ầm!”

Một âm thanh.

Cánh cửa kho bạc đã mở.

Tô Vãn Tình nhìn ngọn núi vàng lớn trong kho bạc thực sự khiến nàng choáng váng, đôi mắt to ngấn nước sáng ngời.

Trên khuôn mặt nàng nở một nụ cười không thể ngăn cản.

Mặc Không đứng ở phía sau nàng, nhìn khuôn mặt tươi cười của nàng, hắn không khỏi mỉm cười.

Hắn ôm Tô Vãn Tình từ phía sau, áp môi vào tai nàng, ấm áp nói: “Nàng thích không? Những thứ này đều là của nàng, về sau sẽ càng có nhiều hơn.”

Tô Vãn Tình kéo tay hắn, xoay người, mỉm cười hôn lên môi hắn, sau đó ôm hắn thật chặt, vẻ mặt hài lòng nói: “Ta rất thích! Vàng bạc châu báu cùng mỹ nam đều là của Tô Vãn Tình ta!”

“Ừm.”

Mặc Không mỉm cười và đáp lại một cách nồng nhiệt.

Hắn ôm Tô Vãn Tình chặt hơn.

“Thật sự rất tốt khi được gặp nàng ở kiếp này. Ta nghĩ ta là người may mắn nhất thế gian này.”

Mặc Không ôn nhu nói, lại quay mặt lại, nhắm mắt hôn lên môi nàng.

Nồng cháy, đan xen nhau một cách bừa bãi.



Họ ở bên nhau năm này qua năm khác, mùa xuân đến rồi đi, tình yêu của họ vẫn tiếp diễn như thường lệ khiến cả thiên hạ phải ghen tị.

Mặc Không và Tô Vãn Tình đã nói rất nhiều về mẫu thân của hắn, đồng thời cũng nói rằng hắn đã được tái sinh, nói rằng kiếp trước hắn đã gϊếŧ rất nhiều người, thậm chí gϊếŧ cả phụ hoàng mình để giành lấy ngai vàng.

Khi đó hắn đang nuốt chửng quyền lực trong triều để đoạt lấy ngai vàng hoàng đế, mẫu thân hắn mỗi ngày đều lo lắng hắn sẽ thất bại, cuối cùng chết trong bi thảm, cộng thêm trước đó nàng bị lão Hoàng đế tặng cho thần tử ngoại quốc tùy ý ngược đãi, dẫn đến trọng thương.

Cơ thể rất yếu ớt và cần phải thường xuyên chuyên tâm tĩnh dưỡng do đó nàng cảm thấy ngột ngạt không vui mà dẫn đến cái chết.

Kiếp này, hắn quay trở lại thời điểm mẫu thân hắn bệnh đang nguy kịch, vì không muốn mẫu thân mình chết trong lo lắng và sợ hãi nên đã bước vào cửa Phật.

Tô Vãn Tình nói: “Kiếp này chàng lại mắc lỗi lầm tương tự vì ta, chàng có hối hận không?”

Mặc Không nói: “Ta không hề hối hận, bởi vì kiếp này ta không gϊếŧ người bừa bãi vì hận thù trong lòng, cũng không phụ mẫu thân, ta cũng không thất bại mà bị gϊếŧ chết.”

Cho đến khi.

Vết thương cũ trong lòng Mặc Không lại tái phát. Mặc Không đặt tay lên mặt Tô Vãn Tình, thở dài: “Tiểu Vãn, ta còn rất nhiều điều chưa thể làm được cùng nàng, ta còn rất rất rất nhiều điều nuối tiếc về nàng.”

Hắn sợ Tô Vãn Tình buồn thay cho mình nên cười nói: “Đừng sợ.”

Tim Tô Vãn Tình lại đau, lần này còn đau hơn lần trước.

Đột nhiên.

“Tách!”

Nàng thực sự đã rơi nước mắt.

Làm sao nàng có thể rơi nước mắt vì một nam nhân?

Nàng chợt nhớ ra điều mình đã nói với người yêu cũ ở thế giới kia.

“Nếu một ngày tôi cảm thấy đau lòng vì một người đàn ông đến mức rơi nước mắt, điều đó có nghĩa là tôi đã yêu hắn.”

Khoảnh khắc Mặc Không rơi nước mắt, hắn dường như có thêm một số ký ức trong đầu.

Lông mày hắn chợt giãn ra, dường như bớt tiếc nuối hơn, dùng giọng nói dịu dàng an ủi: “Tiểu Vãn, đừng khóc, ta sẽ không rời xa nàng, chúng ta sẽ sớm gặp lại.”

Tại thời điểm này.

Con chim tình yêu xuất hiện trước mặt Tô Vãn Tình.

[Đã phát hiện ký chủ có tình cảm với nam chính, nhiệm vụ đã hoàn thành, ký chủ sắp được chuyển đến không gian tiếp theo, xin vui lòng đợi một lát...]

Trước khi Tô Vãn Tình có thể hồi phục.

Đột nhiên.

Một ánh sáng trắng xuất hiện.

Tô Vãn Tình tựa hồ nghe được rất nhiều người nói chuyện, rất ồn ào...

Tô Vãn Tình không khỏi nhíu mày.

...

Đây là giải thích ngắn gọn, bởi vì nữ chính được xác định là một kẻ cặn bã nên ngay từ đầu nàng đã dành cả cuộc đời cho một nam nhân, điều này không phù hợp với tính cách của nàng, nhưng họ cũng đã trải qua một thời gian dài hạnh phúc.

Ở những không gian tiếp theo, nữ chính càng trải nghiệm nhiều thì sẽ ở bên nhau càng lâu.

Không gian này kết thúc tại đây~!

Các tình yêu có thể chuyển sang phần tiếp theo~!