Từ trước đến nay Trình Uyển Dao không phải loại người cúi đầu nhẫn nhục, lần này, nếu không phải chuyện của Doãn gia cản chân cô, cô tuyệt đối sẽ không trao thân dễ dàng như vậy.
Nhân lúc Cố Thần Hi đang tắm trong phòng tắm, cô liền đi uống thuốc ngủ.
Đến khi Cố Thần Hi từ phòng tắm bước ra, hắn đã thấy Trình Uyển Dao nằm ngoan ngoãn trên giường, đổi lại lúc bình thường, e rằng không biết sẽ ầm ĩ như thế nào.
Chẳng lẽ trải qua chuyện tối qua, nên đã trở nên ngoan hơn? Hắn thực sự không dám tin.
Khi hắn ngồi xuống bên giường, đưa tay vén mái tóc lòa xòa trên mặt cô ra sau, mới phát hiện có điều hơi kỳ lạ.
Như vậy cũng không có phản ứng? Lẽ nào...
Bất chợt Cố Thần Hi kéo cô dậy, nhưng phản ứng của cô vẫn như cũ, quả nhiên đã uống thuốc ngủ!
Cố Thần Hi tức giận ném Trình Uyển Dao trở lại giường, một lát sau, hắn thay quần áo, định rời khỏi biệt thự.
Trước khi rời đi, hắn lấy thiệp mời từ trong túi, tiện tay vứt lại.
Dì Bình đang dọn dẹp nhà bếp nhìn thấy cảnh này, mới liếc nhìn lên lầu, vừa rồi cũng không có ầm ĩ gì, sao lại bỏ đi?
Trong khi đó Trình Uyển Dao vẫn không biết gì hết, bởi cô đã hoàn toàn ngủ say.
Dì Bình thấy Trình Uyển Dao không đuổi theo xuống, thì cũng không có ý định lên lầu xem, dù sao đây cũng là chuyện riêng của hai người.
Ngày hôm sau, Trình Uyển Dao mới mở đôi mắt ngấn nước và cặp đồng tử màu nâu xinh đẹp.
Trước khi đứng dậy, cô kiểm tra bản thân một chút, ngoại trừ tư thế ngủ không giống, thì mọi thứ khác đều nguyên vẹn.
Cô khẽ thở phào một tiếng, cũng không biết sau khi thoát khỏi kiếp này, cô sẽ phải đối mặt với cái gì.
Một lúc lâu sau, Trình Uyển Dao bỗng phát hiện trên mặt đất có một tấm thiệp mời, là tấm thiệp tham gia cuộc thi người mẫu.
Cô thật không ngờ, Cố Thần Hi lại được mời đến xem buổi biểu diễn trực tiếp!
Theo hiểu biết của cô, Cố Thần Hi là chủ tịch của tập đoàn Hoàn Thần, mà hoạt động kinh doanh chính của tập đoàn Hoàn Thần lại là quần áo.
Chỉ là mỗi lần Hoàn Thần có show diễn, thì người mẫu căn bản đều đến từ cuộc thi này.
Cuộc thi có rất nhiều người chỉ có chiều cao, tham gia với tư cách là người mẫu, nhưng bọn họ lại chỉ muốn ngắm nhìn Cố Thần Hi, và đó không phải là giấc mơ của một người.
Cô đặt thiệp mời lên bàn, tim nhói lên một cái.
Cô thật sự rất muốn tham gia cuộc thi này, thực sự rất muốn.
Khoảng cách từ bàn đến cửa phòng chỉ có mười mét, nhưng trong lúc đi cô đã quay lại tận ba lần, thỉnh thoảng nhìn vào tấm thiệp.
Ở bên này, Trình Uyển Dao thoát được một kiếp, còn Đoàn Tu Tư lại phải chịu một trận.
Vừa đến công ty, anh đã bắt đầu nhìn ra vẻ mặt tràn đầy ý tức giận của Cố Thần Hi!
Đoàn Tu Tư thận trọng đặt bản báo cáo kiểm tra sức khỏe mới nhất của Cố Minh Thành đến trước mặt Cố Thần Hi, “Chủ tịch, đây là báo cáo kiểm tra mới nhất của lão gia, ngày mai ông ấy sẽ xuất viện.”
Cố Thần Hi lạnh nhạt “ừm” một tiếng, cẩn thận đọc bản báo cáo kiểm tra.
Đoàn Tu Tư đang chờ mệnh lệnh tiếp theo của Cố Thần Hi.
Sức khoẻ hiện tại của lão gia phải cần được nghỉ ngơi thật tốt mới được.
Cố Thần Hi cũng cân nhắc đến điểm này, “Hai ngày này, cậu phái người theo dõi biệt thự sát sao, không cho người lạ tới gần và đi vào, cũng không được để cô ấy ra ngoài, tất cả chờ tôi quay về, mấy ngày này, tôi sẽ cùng lão gia đến nơi hồi phục sức khỏe.”
“Vâng.”
Cố Thần Hi xoay chiếc nhẫn trong tay, lại nói: “Mấy ngày này, cậu cũng sai người chuẩn bị một bộ lễ phục phù hợp để tham dự cuộc thi lần này cho tôi.”
Đoàn Tu Tư sửng sốt không biết tại sao, anh nhớ rất kỹ, mỗi lần chủ tịch đi tham dự hội nghị, đều không mang theo người, vậy sao lần này lại có thể...
“Cậu đang nghĩ cái gì?” Ánh mắt Cố Thần Hi nhìn Đoàn Tu Tư rất âm u lạnh lẽo.
Đoàn Tu Tư không rét mà run, hơi khom người, “Thuộc hạ không dám, tôi sẽ sai người đi chuẩn bị ngay. Chẳng qua kích cỡ bộ này...”
“85, 61, 91.”