Sau Khi Làm Hòa Cùng Đối Thủ Một Mất Một Còn

Chương 5

"Trên giang hồ có hai môn phái Tà giáo lớn nhất, một là Tồi Hồn Giáo, còn lại là Bồ Tát Ngục.

Tuy hai tà giáo giáo lí khác nhau, Bồ Tát Ngục coi trọng tự do thân mình, tùy tâm tùy tính; Tồi Hồn Giáo lại là lấy thân nghiệm độc, giống nhau duy nhất chính là, đều liên quan đến "nữ nhân" một chữ này.

Một cái trước dụ dỗ vô số giang hồ nữ tử đua nhau tranh đoạt gia nhập, sau một cái lại là bắt giữ cướp đoạt lấy những cô nương có diện mạo xinh đẹp.

Tuy rằng, một cái là tự nguyện, một cái khác là bị ép buộc, nhưng tất cả đều chứa đầy sắc thái huyết tinh.

Chỉ vì những nữ nhân gia nhập được Bồ Tát Ngục đều bị xúi giục phải tự tay gϊếŧ chết người thân nhất của mình, mà những cô nương bị ép gia nhập Tồi Hồn Môn, có những người tưởng cứu giúp bọn họ lại bị gϊếŧ hại.

Trong chốn võ lâm có một lời đồn như vầy, nếu như kẻ sáng lập Bồ Tát Ngục "gương mặt hiền từ" Nhϊếp Trì là bị người ghen ghét, thì tên tiếp nhận giáo chức Giáo chủ"hung đồ mặt quỷ" Tiền Hằng lại là bị người căm ghét.

Ba năm trước, võ lâm chính đạo với mục đích tiêu diệt Tồi Hồn Giáo đã tập hợp lại nhằm tổ chức một cuộc bao vây tiễu trừ, với mục tiêu cao cả là muốn cứu ra những nữ tử vô tội đã bị giam cầm kia, đồng thời còn ngầm có ý muốn tiêu trừ cả Bồ Tát Ngục.

Không ai ngờ rằng, mặc dù hai đại tà giáo từng người chiến đấu, lại do bởi võ công của hai thủ lĩnh Giáo Ngục Nhϊếp Tiền quá mức cao cường, khiến cho bọn họ tử thương thảm trọng, cuối cùng phải bỏ chạy trối chết. Cũng trong khi đó, ba vị chưởng môn bị "hung đồ mặt quỷ" đánh trọng thương, võ lâm minh chủ tại nhiệm bốn năm Từ Khai Sính càng là suýt nữa bị "gương mặt hiền từ" gϊếŧ chết, cho đến nay thương thế vẫn chưa lành, còn nằm ở trong phủ dưỡng bệnh.

Bởi sự kiện này, "gương mặt hiền từ" Nhϊếp Trì cùng "hung đồ mặt quỷ" Tiền Hằng càng là hai cái tên khiến người khϊếp sợ không dám nhắc đến.

Trừ cái này ra, về hai đại tà giáo vẫn còn có những câu chuyện khác thú vị vô cùng, nghe đồn là, hại đại tà giáo đều tọa chiếm trên hai đỉnh núi đối diện được ngăn cách bằng một con sông, thỉnh thoảng còn nghe được đệ tử hai bên cách sông mà chửi mắng, rồi kết quả sau đó là dẫn phát một cuộc chiến song song trần thi (vừa bơi vừa đánh) ngay tại trong lòng sông."

"Lão tiên sinh, bọn họ vì sao lại làm như vậy?"

Thiếu niên giang hồ vừa mới chân ướt chân ráo bước vào đời là lúc tò mò tất cả mọi sự trên đời , buổi trưa hôm nay đúng lúc đi ngang qua con đường nhỏ trên núi này, lúc đang khát nước, phát hiện ven đường có một tiệm rượu đơn sơ, hương thơm của rượu bay xa tứ phương, hắn liền tiến lên dò hỏi có hay không nước trà, tiểu nhị liền đáp lại có sẽ mang lên cho ngài ngay đây, trong lúc hắn tìm được chỗ ngồi xuống, liền có một vị lão nhân gia tóc hoa râm bắt chuyện muốn ngồi cùng bàn với hắn.

Lão nhân biết được hắn vừa vào giang hồ, liền vô cùng hứng khởi kể cho hắn nghe mấy tin đồn nổi tiếng khắp nơi.

Bị thiếu niên hỏi, lão nhân nhất thời không biết nên trả lời hắn như thế nào, chỉ có thể khẽ ho nhẹ một tiếng.

Thiếu niên khuôn mặt trắng hồng, khi cười tươi còn có thể thấy được hai lúm đồng tiền bên má, đôi mắt sáng ngời lấp lánh, nhìn qua rất là được mắt, là cái loại cảm giác đặc biệt tươi vui này. Nhìn đến chén rượu trống trơn của lão nhân, rất là hiểu biết mà nhanh tay đổ đầy ly rượu.

"Ban đầu là Tồi Hồn Giáo chiếm cứ trước một ngọn núi, sau đó Bồ Tát Ngục mới thành lập. Tồi Hồn Giáo giáo chúng cảm thấy đang êm đang đẹp bị đoạt đi một khối địa bàn, trong lòng đương nhiên thấy khó chịu." Lão giả lại uống một ngụm rượu: "Sau đó a, bởi vì trong Bồ Tát Ngục có một nữ tử phải lòng nam nhân bên Tồi Hồn Giáo, nhưng tên nam nhân kia cũng bị một nữ đồng giáo nhìn trúng, này nam nhân không kiên định, lắc lư qua lại giữa hai nữ nhân, đều là tà ma ngoại đạo, hai nữ một lời không hợp liền đánh nhau om sòm lên, chém đao ném độc gì đó, kết quả nam nhân đứng giữa vô tội bị uổng mạng, một khi có người chết dù là chuyện nhỏ cũng sẽ biến thành chuyện lớn, sau lại có một thì có hai, linh tinh toái toái những chuyện vụn vặt phát sinh chồng chất lên nhau, dần dà thì hai Giáo Ngục liền trở thành tử địch với nhau."

Thiếu niên tỏ vẻ hắn khó có thể hiểu được suy nghĩ của bọn tà ma ngoại đạo, nhưng lại cảm thấy rất thú vị.