Homan mất mười phút để đưa phi thuyền tới một tòa tháp xám xịt. Bạch Sa dựa vào chức năng phóng to của phi thuyền để nhìn từ xa khu “giới nhà giàu” mà ông nói đến. Khu phố của giới nhà giàu được quy hoạch có vẻ rất có trật tự, những tòa nhà màu sáng đẹp đẽ tạo thành một quần thể cung điện đồ sộ. Hầu như mỗi nhà đều có vườn hoa và hồ bơi trong suốt. Trên bầu trời, nhiều chiếc tàu lượn màu bạc bay qua. Khi tàu lượn khởi động, không khí xung quanh không hề dao động, tốc độ nhanh đến mức chỉ để lại một vệt sáng mờ, vượt xa đẳng cấp chiếc phi thuyền cũ kỹ mà họ đang ngồi.
Rồi cô quay lại nhìn khu phố nghèo này.
Xám xịt, sơ sài, lộn xộn. Hiếm thấy người nào trong đám đông ăn mặc sáng sủa. Họ chỉ là công nhân, nhân viên phục vụ hoặc lưu manh. Cả người họ dường như phủ một lớp bụi dày, ngăn không cho chút hơi thở nhẹ nhõm hay vui vẻ nào phát ra. Bạch Sa thậm chí còn thấy không ít người bị tàn tật hoặc dị tật rõ ràng xuất hiện trong góc tối của các con phố, gương mặt lộ vẻ tinh thần sắp sụp đổ.
Từ khu phố số 11 đến khu phố số 19, chỉ trong đoạn đường đó, Bạch Sa đã chứng kiến ít nhất bốn vụ bạo lực. Vụ cuối cùng dường như là một trận đấu ẩu đả giữa các băng nhóm côn đồ. Nhưng tất cả đều bị dẹp yên bởi những lính tuần tra mặc giáp trắng, cầm vũ khí laser từ trên trời hạ xuống. Họ lần lượt áp giải tất cả lên xe bay quân sự.
“Đây là lính tuần tra.” Homan giải thích: “Người đứng đầu của họ gọi là cảnh sát trưởng. Mỗi khu phố đều có cảnh sát trưởng riêng.”
Trên không trung, ngoài phi thuyền của Homan còn có nhiều loại phi thuyền khác. Homan lẫn vào trong đám đó mà không hề nổi bật. Những phi thuyền này đều dừng lại bên ngoài hàng rào cảnh giới do lính tuần tra thiết lập. Chỉ khi hành động bắt giữ kết thúc, chúng mới tiếp tục hành trình một cách lười biếng.
Cuối cùng, Homan đưa Bạch Sa dừng trước một xưởng sửa chữa. Ông bước đến cửa cuốn rỉ sét của xưởng, gõ nhẹ hai cái: “Này, lão Liêu, có ở đây không...”
Một người đàn ông gầy gò, để mình trần và đeo dây dụng cụ trên vai bước ra từ phía sâu của kệ hàng. Trên lưng ông ta có một hình xăm đen giống như cánh hoa hoặc bánh răng. Tóc ông bạc trắng, khuôn mặt sắc sảo mang chút vẻ nghiêm khắc. Mắt trái đeo một thiết bị cơ khí phát ra tiếng “xè xè” khi quay. Đồng thời, một cơ giáp nhỏ tròn lăn từ dưới chân ông ta ra, đèn xanh trên đầu nhấp nháy liên tục.