Vườn Bách Thú Của Tôi Kết Nối Trực Tiếp Đến Đế Quốc Thú Nhân

Chương 10

Chàng trai ngồi sau bàn đá cẩm thạch, chân dài vắt chéo lại với nhau, im lặng lắng nghe Bach hội báo. Cuộc trò chuyện của họ không hề đề cập đến sự sống còn của hành tinh, mà chỉ nói về buổi phát trực tiếp kỳ lạ đó.

Bach lại click mở giao diện phát trực tiếp, đế quốc Vân Gian chỉ có vài kênh phát sóng trực tiếp ít ỏi, không phải là nổ hành tinh, thì cũng là thử nghiệm vũ khí mới. Đây là phong cách nhất quán của họ, quy luật mạnh được yếu thua, sự chọn lọc tự nhiên đã được khắc sâu trong gene, sinh tồn chính là săn bắn, chiến đấu, mở rộng.

Đối với cô gái có nụ cười ấm áp vừa xuất hiện, giống như một giấc mơ lạc lối.

Chàng trai đặt tay lên màn hình, các khớp ngón tay trắng dài hơi cong lại, tinh thần lực bao trùm lấy lòng bàn tay. Một lúc sau, anh nhẹ nhàng nói: “Tôi không cảm nhận được dấu vết.”

Bach: “Nhưng tôi thực sự đã thấy. Ông ấy cũng đã thấy.”

Thanh niên nâng mắt lên, nhìn về phía sinh vật vũ trụ trên mặt đất.

Ông Kim cảm nhận được ánh mắt của anh, sợ hãi ngẩng đầu lên.

Ngồi sau bàn đá cẩm thạch, chàng trai lớn lên rất tuấn mỹ, xương lông mày sâu, sống mũi thẳng, khí chất chính trực lại thanh lãnh. Đôi mắt của anh rất dịu dàng, chứ không hung dữ như ông Kim tưởng tượng.

“Ông thấy cái gì?” Hắn hỏi.

Ông Kim nhìn vào đôi đồng tử màu vàng nhạt, đầu óc trống rỗng, không suy nghĩ gì đã nói ra tất cả, còn không quên bổ sung: “Trước khi bị đưa đến đây, tôi đã thấy một đoạn, streamer đang vuốt ve một sinh vật gọi là sư tử.”

“Đúng rồi, đôi mắt của con sư tử đó cũng xinh đẹp và màu vàng, giống như ngài vậy!”

—— Trong phòng bỗng rơi vào im lặng kéo dài.

Ông Kim ngay lập tức cảm nhận được sức mạnh tinh thần không gì sánh kịp, nhịn không được nằm ở trên mặt đất, khi nghĩ ông rằng mạng nhỏ của mình khó giữ, thì vị quân vương trẻ tuổi lại thu hồi sức mạnh tinh thần đang náo loạn.

Áp lực ngay lập tức tan biến, cảm giác ngộp thở cũng theo đó biến mất.

Thanh niên nghiêng đầu nhìn về phía cận vệ trưởng đứng bên cạnh, hỏi: “Có tin tức gì từ Ouf không?”

Bach lắc đầu, “Không có.”

Thanh niên thở dài một tiếng, xoa xoa giữa mày, thần sắc có chút mỏi mệt.

Một lúc sau, mới nói: “Các người đi xuống đi. Gần đây hãy nghỉ ngơi nhiều hơn, tinh thần lực rối loạn, dễ xuất hiện ảo giác, cũng ảnh hưởng đến các sinh vật khác.”

Bach muốn nói gì đó, nhưng lại kiềm chế lại, gật gật đầu, dẫn theo ông Kim rời khỏi.

Khi tới cửa, anh quay đầu lại, nhẹ giọng nói: “Ngài cũng hãy chú ý nghỉ ngơi, bệ hạ Saraf.”

Vừa rời khỏi cung điện, chân ông Kim liền mềm nhũn, mười mấy chiếc chân cùng quỳ rạp trên đất, không có chân nào có sức lực.

Trong đầu nó chỉ toàn là, mình đã gặp được quân vương đế quốc Vân Gian! Còn sống đi ra ngoài, không chết, hai chiếc râu và mười hai chiếc chân hoàn chỉnh, không bị chặt đứt.

Nói thật, vị quân chủ trẻ tuổi này có khí chất lạnh lùng uy nghiêm, nhưng lại có đôi mắt thiện lương và ôn hòa. Nếu không phải cuối cùng tinh thần lực khủng bố bùng nổ, đủ sức hủy diệt cả tinh hệ, nó vẫn khá nghi ngờ, làm sao thanh niên có thể ngồi ở đó, trở thành vương của đế quốc ác bá.

“Không cần sợ hãi,” có lẽ do mối quan hệ của buổi phát trực tiếp, thái độ của cận vệ trưởng Bach đối với nó tốt hơn rất nhiều, nói: “Bệ hạ Saraf thực ôn hòa, rất hiền hòa, cũng không có hứng thú với ông và hành tinh của ông.”

Hoặc có thể nói, chúng đều không đủ để khiến vương quan tâm.

Bach: “Nếu nông gặp phải thân vương Ouf ……” Anh ta dừng lại, ông mày nhíu lại, lộ ra vẻ mặt không vui, “Nhưng ông sẽ không gặp được anh ta trong thời gian này, trừ khi ông cũng muốn đi nổ tung Rừng Đen.”

Ông Kim thất thanh: “Rừng Đen!”

Rừng Đen đối với sinh vật vũ trụ mà nói, là một nơi bí ẩn và nguy hiểm, truyền thuyết kể rằng, nơi đó liên quan đến chiều không gian cao, mà trong tín ngưỡng của ông Kim, Rừng Đen là nơi thần linh cư trú.

Dám nổ tung nơi thần linh ở sao?

Nó nghĩ thầm, không hổ là kẻ điên cuồng chiến đấu gi·ết chóc thành tính!