Rốt cuộc, trải qua một khoảng thời gian chờ đợi dài dòng, Quý Yến Lâm rốt cuộc lấy được “vé vào cửa” nhà anh.
Cảm nhận được vẫn còn tầm mắt liên tục từ bốn phương tám hướng tới, hai mày cuối cùng là có chút không kiên nhẫn mà nhăn lại.
Thật đúng là phiền toái.
Vì thế, sau khi nhân viên cửa hàng đóng gói điểm tâm xong rồi đưa qua, Quý Yến Lâm liền không chút do dự tiếp nhận sau đó lưu loát nhanh chóng xoay người quay lại xe.
Mở cửa lên xe, đóng cửa khởi động máy, động tác liền mạch lưu loát.
Trong nháy mắt, tại chỗ liền chỉ để lại một làn khói xe còn chưa tan đi.
Mà những người còn lại sau khi nhìn thấy chiếc siêu xe gào thét mà đi, rốt cuộc bắt đầu dám cùng người quen bên cạnh “quang minh chính đại” mà nghị luận....
“Này, cậu có nhìn thấy người vừa rồi không, trời ạ, thật sự quá đẹp trai, còn đẹp hơn nhiều so với mấy soái ca trong trường chúng ta đó!”
“Đúng đúng đúng! Mình cũng thấy vậy!”
“Hơn nữa khí chất nhìn là biết không phải người bình thường.”
“Còn phải nói sao, cậu không thấy được chiếc xe thể thao vừa rồi sao......”
“...Cũng đúng.”
Mà người đang trở thành tiêu điểm được mọi người nghị luận, Quý Yến Lâm lúc này cũng đã chậm rãi giãn mày. Bên trong xe lẳng lặng vang lên tiếng đàn dương cầm, ngón tay rõ ràng gân cốt lại thon dài trên tay lái cũng đi theo tiết tấu âm nhạc vô thức mà đánh nhịp.
Quý Yến Lâm lười biếng mà nhìn con đường thông suốt phía trước, tâm tình giờ phút này còn tính không tồi.
Nhưng thực nhanh, không khí an tĩnh liền bị một trận chuông điện thoại bỗng dưng vang lên đánh gãy, “Đinh linh đinh linh... Đinh linh.... Đinh linh đinh linh....”
Không chút để ý nhìn lướt qua màn hình, sau đó thả chậm tốc độ xe rồi mới không vội không vàng mà nghe máy, “A lô, có việc gì sao?”
Điện thoại là do Giang Viễn Phàm đang ở đại học Z gọi tới.
“A lô, cậu về đến nhà chưa?”
“Còn chưa, sao vậy?”
Nghe được Quý Yến Lâm trả lời, Giang Viễn Phàm có chút hứng thú rã rời mà “À” một tiếng. Anh gọi điện thoại chủ yếu là muốn hỏi Thẩm Chiêu Chiêu rốt cuộc có ở nhà họ Quý hay không. Tuy rằng không phải là rất thích, nhưng cũng không biết như thế nào, sau chuyện vốn dĩ đã nắm chắc nhưng lại không như dự đoán hôm nay, hứng thú của anh đối với Thẩm Chiêu Chiêu giống như càng nhiều hơn một chút.
“Cho nên cậu muốn nói cái gì?” Thấy bên kia chỉ là “À” một tiếng liền không có tiếp tục, Quý Yến Lâm có chút không kiên nhẫn mà hỏi lại một lần.
“Cũng không có việc gì, lúc cậu về không phải mình có nhờ cậu lúc về đến nhà xem giúp mình có Thẩm Chiêu Chiêu ở nhà cậu không sao, lâu như vậy cũng chưa thấy cậu trả lời nên mình gọi điện thoại hỏi một chút.”
Thẩm Chiêu Chiêu?
Thẩm Chiêu Chiêu là ai?
Nghe được cái tên xa lạ kia, đầu óc Quý Yến Lâm ngây ngốc một lát, nhưng thực nhanh liền phản ứng lại đây.
Lúc anh từ trường học đi về, Giang Viễn Phàm hình như là có nhắc qua, Thẩm Chiêu Chiêu là đối tượng hôm nay anh chuẩn bị tỏ tình.
Nghĩ đến đây, Quý Yến Lâm đối với cái tên này cuối cùng cũng khắc sâu ấn tượng một chút.
“Ừ, mới từ Lan Niệm về, mình đang lái xe, lát nữa trả lời cậu.”
“Được, vậy cậu lái xe đi.”
-------------------------------------
Bên kia, Quý gia, hai tiết dạy thêm cũng sắp kết thúc.
“Em xem lại mấy đề này đi, ngày mai cô sẽ cho em làm kiểm tra những đề này ~”
“Vâng thưa cô.” Cô bé ngoan ngoãn đáp.
“Vậy em hiện tại từ từ xem, cô đi toilet một chút, có chỗ nào không rõ lát nữa cô sẽ giảng cho em.” Vừa rồi uống nước trái cây bị dính một chút lên quần áo, lúc đó vừa mới bắt đầu học nên Thẩm Chiêu Chiêu cũng ngại rời đi.
“Dạ.” Cô bé lại lần nữa gật gật đầu.
Còn rất ngoan, Thẩm Chiêu Chiêu đối với công việc này càng thêm vừa lòng.
Thời gian ngắn, tiền lương cao, học sinh lại ngoan ngoãn nghe lời, quan trọng nhất chính là nơi này vẫn là nhà của Quý Yến Lâm, quả thực là thiên thời địa lợi nhân hoà.
Chỉ tiếc là Quý Yến Lâm có nhà riêng, cũng không thường về nhà, bằng không thật sự có thể nói là hoàn mỹ, Thẩm Chiêu Chiêu vừa đi vừa ở trong lòng lười biếng mà thầm nghĩ.
Mà sau khi Thẩm Chiêu Chiêu vừa vào phòng vệ sinh, gần như đồng thời, một chiếc siêu xe màu trắng cũng chậm rãi đi vào gara rộng lớn trong biệt thự.
Đi vào phòng khách vẫn chưa thấy ai, Quý Yến Lâm hơi nhướng mày, nhưng cũng không để ý, tùy ý đặt điểm tâm trong tay xuống bên cạnh mâm đựng trái cây, xoay người liền đi lên lầu.
Lầu hai tổng cộng có bốn phòng ngủ, mỗi phòng ngủ đều có phòng vệ sinh và phòng để quần áo riêng. Nhưng suy xét đến việc để người hầu làm vệ sinh cho tiện, ở chỗ ngoặt lầu hai vẫn làm thêm một cái toilet.
Bình thường Quý Yến Lâm khẳng định là sẽ không dùng cái toilet này, nhưng hôm nay có thể là do xếp hàng quá lâu, lại có thể là quá mức ghét bỏ vị ngọt nị của điểm tâm trên tay, lúc đi ngang qua cái toilet này, Quý Yến Lâm thế nhưng ma xui quỷ khiến mà đẩy cửa ra đi vào.
Bởi vì là trong lúc dạy thêm, Quý phu nhân đã sớm nói với tất cả mọi người nếu không có chuyện gì thì không cần lên lầu hai, bởi vậy Thẩm Chiêu Chiêu cũng yên tâm mà cởϊ áσ ra cho tiện rửa sạch.
Hơn nữa, tuy rằng chủ nhà đều rất ít khi dùng toilet này nhưng cũng tuyệt đối không có chuyện ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, bởi vậy hiệu quả cách âm của phòng vệ sinh này cũng không kém.
Vì thế, đủ loại nguyên nhân cũng liền tạo thành tình huống làm người nghẹn họng trân trối này.
Thẩm Chiêu Chiêu chỉ mặc nội y ren màu đen, đột nhiên không kịp phòng ngừa mà cùng Quý Yến Lâm lần đầu tiên gặp mặt.
Bốn mắt nhìn nhau, Thẩm Chiêu Chiêu ngây ngốc, Quý Yến Lâm cũng ngây ngốc.
Nhưng ngay sau đó, hai người đều cực kỳ ăn ý nhanh chóng mà xoay người.
“Anh ra ngoài đi!”
“Thực xin lỗi!”
Hai giọng nói đồng thời vang lên ở trong toilet trống trải.
Nghe tiếng khẽ kêu bên tai, trong đầu Quý Yến Lâm lại không chịu khống chế mà hiện lên hình ảnh vừa mới nhìn đến, hầu kết khẽ nhúc nhích, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng vẫn là trầm mặc mà đi ra ngoài.
Đóng cửa lại, ở cửa dừng một chút lại do dự một lúc lâu, cuối cùng vẫn là không nói gì mà rời đi nơi đây.
Mà Thẩm Chiêu Chiêu vẫn còn ở trong toilet, giờ phút này cũng sớm đã không thấy biểu tình hoảng loạn lại không biết làm sao kia.
Nghĩ đến tình huống vừa mới phát sinh, khóe miệng Thẩm Chiêu Chiêu không nhịn được mà cong lên.
Công việc làm thêm này, xác thật là không tồi.