Đây chính là lợi thế của một gương mặt xinh đẹp sao?
Trương đạo diễn liếc nhìn Tô Oản Oản rồi cười khẩy, không đưa ra ý kiến gì.
“Tô tiểu thư muốn một người hỗ trợ như thế nào?” Biên kịch vội vàng chen vào, mang theo sự nhiệt tình mà chính hắn ta cũng không nhận ra.
Trương đạo diễn khinh thường bĩu môi, một Beta nhiệt tình như vậy thì có gì đáng xem, cứ như người ta sẽ để ý đến vậy.
Để đảm bảo chương trình không xảy ra sự cố, toàn bộ nhân viên tổ chương trình đều là Beta, ngay cả Trương đạo diễn cũng vậy.
“Ừm…” Tô Oản Oản đặt ngón trỏ lên môi, nghiêng đầu suy nghĩ một lát, sau đó đôi mắt hơi sáng lên, chỉ vào người đàn ông mặc bộ vest ba mảnh lịch lãm đang ngồi ngay ngắn: “Vậy chọn anh ấy đi.”
Khi người đàn ông ngước mắt nhìn cô, cô mỉm cười nói: “Nghe nói Hi tổng quản lý rất nhiều khách sạn, kinh nghiệm nấu ăn chắc hẳn rất phong phú.”
“Ai nói quản lý nhiều khách sạn thì sẽ biết nấu ăn?” Trì Viễn chế nhạo, vừa dứt lời liền chạm phải ánh mắt lấp lánh của cô gái, nụ cười trên môi lập tức trở nên cứng ngắc.
Hắn hơi cứng người, nhận lại nụ cười tươi rói của đối phương liền từ sống lưng trở đi đều cứng đờ, tư thế ngồi cũng bất giác trở nên nghiêm chỉnh hơn.
Đối phương chỉ nhìn hắn một hai giây rồi nhanh chóng thu hồi ánh mắt, tiếp tục nhìn chằm chằm vào mục tiêu đã định trước. Trì Viễn nhẹ nhàng thở ra, đồng thời lại có chút mất mát.
Không đúng!
Hắn mất mát cái khỉ gì chứ!
Chỉ là một người phụ nữ đáng ghét thôi!
Trì Viễn nhíu mày lắc đầu, bỏ qua cảm giác kỳ lạ vừa rồi.
“Tôi không làm những thứ đó.” Hi tổng lạnh lùng từ chối.
Rõ ràng, điều này cũng nằm trong dự đoán, dù sao Hi tổng nổi tiếng là người sạch sẽ, chỉ cần nhìn mái tóc được chải chuốt tỉ mỉ và bộ vest không một nếp nhăn của hắn là có thể thấy.
Nhưng Tô Oản Oản không hề bị đả kích, ngược lại càng nhiệt tình mời mọc:
“Đi mà đi mà, em rất giỏi đó!”
“Không thì anh giúp em một tay cũng được mà~”
Từng câu từng chữ của cô đều mang theo sự nũng nịu, rơi vào tai người khác lại có một sức quyến rũ kỳ lạ.
Những người thích nũng nịu thì ai cũng thấy nhiều rồi, dù sao ấn tượng Omega mang lại cho người ta đều là sự nũng nịu, nhưng quyến rũ đến mức này thì vẫn là…
【Nếu là tôi…… Chắc tôi đồng ý rồi (quỳ gối)】
【Lầu trên……】
【Sao có thể chỉ vì một khuôn mặt mà khuất phục chứ! Anh quên những chuyện cô ta đã làm rồi sao!】
【Tôi không quên! Nhưng cô ấy thật sự rất mềm mại rất ngọt ngào ô ô ô ô ô.】
【Mọi người đừng bị cô ta mê hoặc! Cô ta vừa vào đã chọn ngồi ngay vị trí trung tâm, vị trí dễ thấy nhất và cũng là trung tâm của camera, điều này chứng tỏ cô ta là người rất thích thể hiện bản thân, bây giờ lại cố ý trêu chọc Hi tổng có thói ở sạch, rõ ràng là tự tạo nhiệt cho mình! Nghĩ lại những chuyện cô ta đã làm trước đây đi!】
Mãi mới có một bình luận tỉnh táo, nhưng những người lúc đầu mắng hăng nhất đều bắt đầu im lặng.
Đạo lý ai mà không hiểu chứ……
Họ dám cá, Hi tổng chắc chắn sẽ đồng ý.
Hi tổng nhìn ánh mắt tràn đầy hy vọng của cô gái, mày chậm rãi nhíu lại.
Thấy hắn nhíu mày, Tô Oản Oản rất vui vẻ.
Không vui sao, khó chịu sao, rất muốn mắng cô nhưng lại ngại camera nên không nói được sao.
Đồ mắc bệnh sạch sẽ, làm hắn chán ghét cũng không nhẹ nhàng gì.