Yến Noãn vội vàng gật đầu, không thể che giấu được sự hăm hở: “Vâng, em muốn!”
Ngay khi chỉ còn cách vài bước, Yến Hi bất ngờ siết chặt chiếc ngọc bội trong tay. Với một cú bóp mạnh, tiếng “rắc” vang lên rõ ràng.
Chiếc ngọc bội vỡ tan thành từng mảnh!
Những mảnh ngọc sắc nhọn cứa vào lòng bàn tay Yến Hi, máu đỏ tươi lập tức chảy xuống.
“Không!!!” Yến Noãn hét lên.
Hạ Ngạo Dương trợn trừng mắt, giọng nói như gào thét: “Yến Hi, mày bị điên rồi sao?!”
Yến Hi nở một nụ cười bình thản nhưng đầy châm biếm. “Ồ, tôi vô tình bóp nát nó thôi. Sao chiếc ngọc bội này lại mong manh đến thế nhỉ?”
Cô xòe tay ra, để những mảnh vỡ rơi lả tả xuống sàn, máu vẫn rỉ qua kẽ tay. Nhưng cô chẳng mảy may bận tâm đến cơn đau, đôi mắt sáng rực lên vì sự thỏa mãn.
Ngay giây phút chiếc ngọc bội bị phá hủy, Yến Hi cảm nhận được sức mạnh điều khiển cô từ trước đến nay đã yếu đi đáng kể.
Một giọng nói sắc bén, gần như phát cuồng cuồng vang lên trong đầu Yến Hi:
“Nữ chủ! Nữ chủ! Xin hãy tuân theo cốt truyện! Xin hãy tuân theo cốt truyện!”
Yến Hi không thèm do dự, quát lại một cách lạnh lùng:
“Cút đi!”
Cô thở hắt ra, ánh mắt đầy chán ghét nhìn Hạ Ngạo Dương.
“Mặt dây chuyền đã vỡ, từ nay về sau tôi với anh không còn bất kỳ liên quan gì. Để tôi nói thẳng: ông nội cao cao tại thượng kia của anh nghĩ rằng việc để tôi cưới anh là một ân huệ lớn. Nhưng tôi thì chỉ thấy kinh tởm.”
Cô cười khẩy, giọng điệu đầy khinh miệt:
“Anh nghĩ mình xứng đáng sao? Đừng tự tâng bốc bản thân nữa.”
Chú hai của Yến Hi đã từng cứu ông nội của Hạ Ngạo Dương, thậm chí vì thế chú ấy còn bị mất một chân. Để báo đáp lòng tốt này, ông nội của Hạ Ngạo Dương đã quyết định để cháu trai mình kết hôn với Yến Hi.
Thế rồi cứ tưởng cô ham mê cái danh ấy lắm.
Đến mức này, Yến Hi chỉ muốn nói: cháu đây mặt to hơn trời, ông lại muốn cháu mình lấy về sao?
Thế nhưng, Yến Hi lại bị cốt truyện điều khiển, còn phải giả vờ vui vẻ, chỉ nghĩ đến thôi cô đã thấy khó chịu rồi.
“Chỉ cần nghĩ đến việc sau này không phải nhìn vào khuôn mặt tởm lợm này của anh thôi là tôi vui lắm rồi!”
Nói xong cô định rời đi. Cô không còn thời gian để lãng phí nữa, còn có việc quan trọng phải làm.
Hạ Ngạo Dương sắc mặt khó coi vô cùng, nhìn Yến Hi ánh mắt chán ghét cùng khinh thường, hắn cảm giác được thứ gì đó thuộc về mình đã biến mất, trong lòng rất bối rối.
Tại sao, tại sao cô ấy lại nhìn mình như thế này?
Dựa vào cái gì mà cô gái này lại dám?
Hắn nắm lấy cổ tay cô rồi hét lên: "Sao cô dám làm ầm ĩ như vậy, thu lại đi!"
Ngay sau đó, có một cái tát lớn vang lên, khiến mặt Hạ Ngạo Dương nghiêng sang một bên.
“Làm ẫm ĩ con mẹ anh í!”
Yến Hi lại đấm vào hốc mắt Hạ Ngạo Dương.
“Anh nghe không thể hiểu được tiếng người phải không?”
Hạ Ngạo Dương lảo đảo vài bước, trên mặt lộ ra vẻ khủng bố đến tột độ: "Yến Hi!"
Dứt lời, hắn liền lao về phía Yến Hi.
Yến Hi trực tiếp né tránh, đá thật mạnh vào bụng hắn.
“Ối!” Hạ Ngạo Dương bị đá ra mấy mét, quỳ rạp trên mặt đất, đau đớn kêu lên. Yến Noãn cũng hét chói tai, cô ả sợ đến mức ngã xuống vì sợ hãi.
"Anh thật không biết xấu hổ, anh là cái quái gì, đáng để tôi làm phiền sao?"
Yến Hi đi tới giẫm lên mặt Hạ Ngạo Dương, nhìn Hạ Ngạo Dương như một thứ rác rưởi, cười nhạo nói: "Đồ vô dụng."
Cái loại này mà cũng được gọi là nam chính ư?
Cô cúi xuống lấy mặt dây chuyền ngọc bích của Hạ Ngạo Dương ra khỏi cổ hắn. Cô cảm thấy ghê tởm nhiệt độ cơ thể còn sót lại của Hạ Ngạo Dương trên đó.
Hahaha, thật là bàn tay vàng, loại người như Hạ Ngạo Dương cũng xứng đáng có được?
hắn có xứng với Hạ Ngạo Dương không?
Cô kéo nó ra rồi đập nó xuống đất.
"Không! Đừng!" Âm thanh của cốt truyện lại vang lên: "Đừng đập nát nó, bàn tay vàng là căn cơ của nam chính. Nếu nam chính bị tiêu diệt, thế giới sẽ diệt vong!"
Yến Hi cười lạnh: "Thật sao? Nhỡ đâu cái thế giới khủng khϊếp làm nhục tôi, tùy tiện chà đạp tôi, bị huỷ diệt thì làm sao cơ chứ?
Cô chộp lấy mặt dây chuyền ngọc bích rồi ném nó xuống đất.
Mặt dây chuyền ngọc lập tức vỡ thành từng mảnh.
Hạ Ngạo Dương ôm đầu kêu thảm một tiếng, hoàn toàn ngất đi.
Yến Hi cũng cảm thấy đầu óc đau nhức, sắc mặt đột nhiên tái nhợt.
Nhưng cô vẫn kiên trì: "Chậc, chậc, chậc, chẳng phải nói thế giới sẽ tận thế sao? Tôi thấy trái đất vẫn đang quay, Hạ Ngạo Dương đối với thế giới này chẳng là gì cả!"
Cốt truyện thật điên rồ, đủ thứ! @#??%mã bị cắt xén.
Bên ngoài có tiếng bước chân, chính là vệ sĩ của Hạ Ngạo Dương nghe được động tĩnh, vội vàng chạy tới.
Vẻ mặt Yến Hi khẽ chuyển sắc, cô lập tức chạy ra khỏi phòng, mới chỉ đi được mấy mét liền đυ.ng phải đám vệ sĩ mặc đồ đen cao lớn rắn chắc, cô lập tức đi về phía đầu bên kia hành lang.
Các vệ sĩ sửng sốt, còn chưa quyết định có đuổi theo hay không, tiếng hét sợ hãi của Yến Noãn vang lên từ trong phòng: "Anh Hạ! Cứu giúp! Ai đó gọi xe cứu thương!"
Các vệ sĩ không rảnh để quan tâm đến Yến Hi, họ lập tức vọt vào phòng.
…