Sau khi Nguỵ Mạc ra ngoài mấy ngày rồi trở về, thấy Nhị công tử vẫn khỏe mạnh như trước.
Đã lâu như vậy, hậu quả từ việc phá thân vẫn chưa xuất hiện.
Điều này khiến Quản Lô thở phào nhẹ nhõm.
Quản Lô hỏi: "Nguỵ tiên sinh, ngài thấy thế nào, có phải Nhị gia sẽ không gặp vấn đề gì lớn không?"
Nguỵ Mạc mệt mỏi, thấy chủ tớ bọn họ vẫn còn quá yên tâm, tiện tay lấy một chuỗi ngọc trên thắt lưng đưa cho Mai Tương.
"Không biết Nhị gia công lực hiện giờ đã tiến bộ hay chưa?"
Mai Tương liếc mắt nhìn, nắm lấy viên ngọc, lướt qua vài lần rồi nói với giọng không mấy kiên nhẫn: "Nếu muốn, một hơi ta có thể gϊếŧ chết mười cái Nguỵ tiên sinh cũng không thành vấn đề."
Vừa dứt lời, viên ngọc đã bị y nắm chặt trong tay, chỉ trong chốc lát đã biến thành bụi phấn.
Nguỵ Mạc khẽ ho một tiếng, ánh mắt hướng ra ngoài, giả vờ như không nghe thấy, miệng lẩm bẩm: "Nhị gia à Nhị gia, ngài phải nghĩ cách mà giữ lấy thân mình trước đi."
Mai Tương không kiên nhẫn rũ sạch bụi phấn trên ngón tay, giọng điệu lạnh lùng nói: "Nói chuyện có đầu có đuôi."
Nguỵ Mạc vội vàng gãi đầu, nói: "Ý ta là, Nhị gia sẽ nhanh chóng cảm nhận được cảm giác công lực cạn kiệt, trải qua nỗi đau vô lực như một người bình thường khi bị áp bức."
Biểu cảm y có chút cảm thán, như thể đang nói về chính mình.
Mai Tương ánh mắt ngày càng u ám nhìn hắn.
Quản Lô hoảng hốt: "Nhị gia sẽ trở thành người bình thường sao?"
Nguỵ Mạc lắc đầu, nói: "Phương pháp điều tức trong cổ phương vốn có thể áp chế độc tính trong người Nhị gia. Nhưng giờ vì Nhị gia đã phá thân, phương thuốc ấy cũng trở thành một tờ giấy vô dụng."
"Hiện tại, ta chỉ có thể để Nhị gia dùng châm cứu kết hợp uống thuốc, tập trung toàn bộ độc tính phát tác trong vòng một ngày. Qua một ngày, công lực sẽ khôi phục. Nếu không dùng phương pháp này, độc sẽ phát tác từ năm đến bảy ngày, thời gian cụ thể khó mà xác định."
Quản Lô nói: "Vậy chẳng phải chỉ cần cho Nhị gia châm cứu, uống thuốc, rồi bảo vệ Nhị gia trong một ngày là được sao?"
Nguỵ Mạc nở nụ cười mỉa mai, "Ngươi đoán thử xem, Quốc công phu nhân liệu có biết chuyện này không?"
Nếu nàng ta không biết, đã chẳng tốn công đến vậy để khiến Mai Tương phá thân.
Có thể thấy, Quốc công phu nhân hiểu rõ hơn bất cứ ai về loại độc mà Mai Tương trúng phải năm đó.
Vậy nên, nàng ta sẽ không bỏ qua cơ hội này.