Cửu Gia, Phu Nhân Ngài Lại Đi Bày Sạp Đoán Mệnh

Chương 16: Mẹ

Phương Dung bị động tĩnh của hai mẹ con dọa sợ, ngẩng đầu lên nhìn qua.

Khi nhìn thấy Hạ Sênh, Phương Dung khó có thể tin trợn to mắt.

“Con là… Sênh Nhi sao?”

Phương Dung chỉ nghe nói Hạ Yến Chi sẽ đón Hạ Sênh trở về, nhưng không biết cô sẽ tới vào ngày nào.

Cho dù mười mấy năm không gặp đứa nhỏ này, nhưng bà vẫn liếc mắt một cái là nhận ra.

Hạ Sênh gật đầu đáp lại Phương Dung.

Trên mặt Phương Dung lộ ra tươi cười vui sướиɠ, khập khiễng đi nhanh về trước, muốn ôm lấy Hạ Sênh.

Hạ Sênh cũng đứng dậy, lo lắng Phương Dung đi quá nhanh sẽ bị ngã, vội vàng đi qua muốn đỡ bà.

Nhưng mà khi Phương Dung đi tới trước mặt cô, vươn tay với cô thì đột nhiên lùi về.

Bà lúng túng lau tay lên vạt áo, cúi đầu nói: “Mẹ mới dọn toilet xong, có khả năng trên người có mùi, con…”

Phương Dung nói được nửa, Hạ Sênh trực tiếp ôm lấy bà.

Lưng của Phương Dung đã hơi cong sau bao nhiêu năm vất vả trong cuộc sống, chiều cao thấp hơn Hạ Sênh một chút.

Đột nhiên bị con gái ôm lấy toàn thân Phương Dung run lên, đôi mắt lập tức ướŧ áŧ, muốn ôm lại con gái nhưng không dám, chỉ có thể toàn thân cứng ngắc được cô ôm lấy.

Từ khi Hạ Sênh còn bé đi lạc, mấy năm nay Phương Dung vẫn luôn tìm cô, từng tháng tiền lương ít ỏi gần như đều dùng để tìm người.

Nhưng mà sức lực của bà nhỏ bé, Hạ Yến Chi không chịu giúp đỡ, bà dựa vào sức lực của mình luôn không tìm được đứa bé.

Vốn tưởng rằng có lẽ đời này sẽ không tìm được con gái của mình, lúc này bà lại được con gái ôm vào trong lòng.

Nghĩ đến đây, Phương Dung cố nén nước mắt nhưng vẫn không kiềm chế nổi chảy ra.

Hạ Sênh trấn an cảm xúc của Phương Dung một lát, đợi bà bình tĩnh lại mới nhìn về phía Hạ Yến Chi.

“Mẹ tôi hôm nay tôi sẽ đưa đi trước, còn hôn ước với Châu gia, tôi sẽ không thay thế Hạ Chỉ Nhược gả đi.”

“Tôi khuyên các người tốt nhất là để Hạ Chỉ Nhược gả vào Châu gia, Thời Thần mà cô ta thích hiện giờ cũng không phải là thật lòng muốn kết hôn với cô ta, mà là muốn dùng cô ta cản tai họa.”

“Cả nhà Thời gia muốn chính là mạng của Hạ Chỉ Nhược, còn có tài sản của Hạ gia các người, nếu các người không muốn nhà tan cửa nát, tốt nhất là cách người Thời gia xa một chút.”

Hạ Yến Chi đang nổi nóng, nghe thấy Hạ Sênh lại bắt đầu nói mấy lời thần bí gì đó, sắc mặt lại càng khó coi.

“Mày đang rủa tao và Chỉ Nhược sao? Thời gia là nhà giàu có danh tiếng, sao có thể làm ra loại chuyện ác độc như vậy?”

“Tao thấy mày là không muốn em gái mày sống tốt, nên cố ý nói linh tinh như vậy!”

“Nhanh dẫn người mẹ què của mày cút đi cho tao…”

Ông ta còn chưa dứt lời, Hạ Chỉ Nhược đã đứng dậy giơ tay tát ông ta một cái.

Hạ Yến Chi ngây người, Ngọc Hòa cũng đứng dậy, phẫn nộ quát: “Hạ Chỉ Nhược! Hôm nay con điên rồi sao?”

Hạ Chỉ Nhược mơ hồ.

Hôm nay tay cô ta làm sao vậy?