Thẩm Trạch thu liễm tính nế trước mặt trưởng bối, lễ phép nói mấy câu với Mặc phu nhân, mới hỏi:
“Mợ, Duy Duy có đang ở nhà không ạ? Cháu tìm em ấy có chút việc.”
“Ôi, cháu đến không đúng lúc rồi.” Trên mặt Mặc phu nhân lộ vẻ khó xử: “Duy Duy đi du lịch với bạn học, có khả năng cuối tuần khai giảng mới trở về.”
Thẩm Trạch nhíu mày: “Trùng hợp như vậy ư?”
Mặc phu nhân thở dài, bất đắc dĩ nói: “Còn không phải sao, một tiếng trước con bé đã xuất phát, nếu cháu tới sớm một chút nói không chừng còn có thể gặp.”
Hạ Sênh liếc mắt nhìn Mặc phu nhân, nói: “Vị phu nhân này, nói dối không phải là thói quen tốt đâu.”
Lúc này Mặc phu nhân mới chú ý tới Hạ Sênh sau lưng Thẩm Trạch, bất mãn nói:
“Tôi đâu có nói dối? Cô gái nhỏ, đừng nên nói linh tinh, đối với trưởng bối phải có lễ phép, phụ huynh nhà cô không dạy dỗ cô sao?”
Hạ Sênh không nhanh không chậm nói: “Hiện giờ con gái bà tới bệnh viện đúng không?”
“Có lẽ là bà đã biết con gái bà nuôi quỷ hút tinh khí của Thẩm Trạch, bây giờ bà nói dối là muốn che chở cho cô ta à?”
Giọng nói của cô vừa dứt, sắc mặt Mặc phu nhân lập tức khó coi, giọng nói cũng cao hơn mấy độ:
“Con nhóc chết tiệt kia, cô nói linh tinh gì đó?”
“Cái gì mà nuôi quỷ hút tinh khí gì đó, tôi thấy cô đầu óc có vấn đề rồi! Muốn nổi điên thì tới nơi khác đi, đừng ở chỗ này dùng tà thuyết mê hoặc người khác!”
Khóe miệng Hạ Sênh hơi nhếch lên: “Phu nhân, tôi chỉ thuận miệng nói hai câu, bà kích động như vậy làm gì? Chẳng lẽ bị dẫm trúng đuôi?”
Thẩm Trạch không phải kẻ ngốc, cũng từ lời nói hành động của Mặc phu nhân nhìn ra được manh mối, tâm trạng hơi trầm trọng.
“Mợ, cháu tự thấy cha mẹ cháu đối xử không tệ với cả nhà mợ, mấy năm nay cũng giúp Mặc gia không ít chuyện, vì sao mợ lại muốn để mặc Duy Duy hại cháu?”
“Duy Duy là em họ cháu, sao con bé có thể hại cháu được?” Mặc phu nhân như chịu oan khuất rất lớn, vừa giận vừa không vui.
Nhưng mà khi nói chuyện với Thẩm Trạch, bà ta vẫn bày ra hình tượng trưởng bối hiền lành, khuyên nhủ:
“A Trạch, cháu đừng nghe con nhóc này nói linh tinh, trên thế giới này lấy đâu ra ma quỷ.”
“Sau này cháu đừng nên lui tới với kẻ lừa đảo như vậy, nếu không thì sớm muộn gì cũng sẽ hại mình!”
“Tiểu thiên sư không phải kẻ lừa đảo!”
Thẩm Trạch không nghe nổi Mặc phu nhân chửi bới Hạ Sênh như vậy, có chút tức giận.
“Rõ ràng nuôi quỷ hại cháu là con gái mợ, mợ không chỉ bao che cho cô ta, còn chửi bới tiểu thiên sư, tất cả hợp tác giữa Mặc gia và nhà cháu cháu sẽ bảo cha cháu hủy bỏ toàn bộ!”
“Tốt nhất là mợ nên bảo Mặc Duy lập tức trở về, nếu không thì cháu sẽ khiến nhà bọn mợ trực tiếp phá sản!”
Nghe thấy thế, Hạ Sênh không nhịn được nở nụ cười.
Không nhìn ra được, Thẩm Trạch này còn có tiềm chất của tổng giám đốc bá đạo.