Mặc phu nhân thì lúc này hơi lúng túng:
“Thẩm Trạch! Mợ là mợ ruột của cháu! Cháu không thấy cháu vì lời nói dối của một kẻ lừa gạt mà đối xử với mợ như vậy, có chút quá đáng sao?”
“Hơn nữa cho dù Duy Duy thật sự nuôi quỷ gì đó, cũng không phải chuyện lớn lắm, cháu cũng khỏe mạnh đứng ở đây, cháu còn so đo như thế làm gì? Lại không mất mạng của cháu!”
Thẩm Trạch tức tới mức nở nụ cười: “Vậy sao, vậy mợ là muốn cháu vào quan tài rồi trở ra tìm Mặc Duy tính sổ sao?”
“Chỉ cần cháu còn chưa chết, cho dù thiếu cánh tay thiếu chân con gái mợ cũng không sai đúng không?”
Mặc phu nhân nghẹn lời.
Hạ Sênh chậm rãi nói: “Con gái bà nuôi lệ quỷ thật sự không thể lấy mạng Thẩm Trạch, nhưng mạng của chồng bà, sắp bị con gái bà hiến tế cho quỷ hồn kia rồi.”
Mặc phu nhân ngớ ra một lát: “Cô nói cái gì?”
Thẩm Trạch cũng khẩn trương hỏi: “Cậu tôi đang gặp nguy hiểm sao?”
Hạ Sênh gật đầu: “Tôi nhìn tướng mợ anh, chỉ sợ hôm nay là có tang chồng.”
“Mới đầu nữ quỷ kia là hút tinh khí của cậu anh, chẳng qua sau này cậu anh suy yếu, Mặc Duy lo lắng cha thật sự vì mình mà chết, mới đánh chủ ý lên người anh.”
“Tối hôm qua nữ quỷ kia bị bùa chú của tôi làm bị thương, đã vô cùng yếu ớt, có lẽ bây giờ muốn tăng cao thực lực, trực tiếp nuốt Mặc tiên sinh bồi bổ cơ thể.”
“Nếu không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, tối đa một tiếng cậu anh sẽ mất mạng.”
Mặc phu nhân bị những lời này của Hạ Sênh kí©ɧ ŧɧí©ɧ hoàn toàn nóng nảy: “Cô nói linh tinh gì đấy? Sao Duy Duy có thể làm hại cha con bé?”
“Con bé nói rõ với tôi con bé nuôi quỷ có thể giúp con bé trở nên xinh đẹp, chỉ biết hút tinh khí của mình Thẩm Trạch mà thôi!”
Cho dù bà ta đã nói rõ chân tướng ra, nhưng lúc này Thẩm Trạch lại chẳng quan tâm tính sổ với bà ta, mà sốt ruột nói với Hạ Sênh:
“Tiểu thiên sư, chúng ta nhanh đến bệnh viện đi.”
Tuy anh ta bất mãn với mợ và em họ, nhưng không hy vọng có người chết.
Trừng phạt tử vong quá mức trầm trọng đối với bất cứ sinh mệnh nào.
Hạ Sênh gật đầu, xoay người đi ra ngoài.
Mặc phu nhân đuổi theo, muốn ngăn cản hai người.
“Kẻ lừa đảo chết tiệt, cô đứng lại đó cho tôi! Con gái của tôi không có khả năng hại cha con bé bị thương, cô đừng mơ rời khỏi nơi này làm hại con gái tôi!”
Mặc phu nhân vừa đi hai bước, Hạ Sênh lập tức ném lá bùa định thân lên người bà ta.
Mặc phu nhân duy trì tư thế đi về trước, cơ thể bị định trụ mất đi cân bằng, ngã thẳng xuống mặt đất phát ra tiếng trầm đυ.c, trực tiếp hôn mê bất tỉnh.
Thẩm Trạch chỉ nghe âm thanh, đều không nhịn được cảm thấy đau thay Mặc phu nhân.
Hạ Sênh lạnh lùng nói: “Dẫn bà ta theo.”
“Không phải là bà ta che chở con gái sao? Để bà ta tận mắt nhìn xem, mình cưng chiều ra thứ gì.”
Thẩm Trạch gật đầu, nắm lấy một cánh tay của Mặc phu nhân nâng người lên, để lên vai khiêng đi.
Đuổi tới bệnh viện, Hạ Sênh đá văng cửa phòng bệnh ra.