Tiểu Sư Đệ Muốn Nghịch Thiên

Chương 6

Dù cậu cẩn thận, nhưng cũng phải rõ thực lực chiến đấu của mình đến đâu.

Để khi gặp đối thủ cũng có thể tự đánh giá xem có đánh lại hay không.

Cho nên mỗi lần đột phá, cậu sẽ tìm một vài sư huynh đệ lười tu luyện cùng ‘luận bàn’.

Đồng thời, mỗi lần trước khi động thủ, Lục Trường Sinh đều phân tích kỹ lưỡng, đảm bảo bản thân không bị phát hiện.

Vì phòng ngừa bất trắc, cậu còn nghiên cứu phương pháp trốn thoát, các loại độn thuật đều thành thạo, trừ khi cao hơn cậu vài cảnh giới, nếu không căn bản không thể bắt được cậu.

Những thân pháp, pháp môn ẩn giấu khí tức cũng được cậu nắm giữ thuần thục, mẹ ruột có đến cũng tuyệt đối không nhận ra.

Đây chính là lý do cậu dám hóa thân thành cuồng ma trong đêm tối.

Chỉ có điều hôm nay tu luyện lại kích hoạt vạn kiếp tiên thể tra tấn, còn chưa kịp hồi phục đã đi đánh nhau với tông chủ một trận, hiện giờ toàn thân đau nhức khó nhịn.

Một đêm trôi qua, đến giữa trưa, sau khi xác nhận tông chủ không có chuyện gì, mọi người trên Thương Vân Phong mới lần lượt rời đi.

Diệp Thiên Dịch cũng trở về theo đường cũ.

Nhưng bây giờ hắn không thể tưởng tượng được lại có người lớn gan như thế, dám nửa đêm đi đánh tông chủ một trận nhừ tử.

Rất nhiều người có cùng trải nghiệm, nhắc đến đều nước mắt chảy dài, lớn tiếng kêu người kia tuyệt đối không phải là người!

Khi Diệp Thiên Dịch sắp tới Thanh Vân Phong, hắn chợt nhớ cái bóng đen hôm qua, đuổi theo chỉ thấy mỗi tiểu sư đệ.

Lập tức trong đầu hắn xuất hiện một ý nghĩ hoang đường.

"Chẳng lẽ kẻ tối qua ra tay là tiểu sư đệ?"

Chủ yếu là Lục Trường Sinh xuất hiện quá đúng lúc.

Nhưng ngay khi về tới Thanh Vân Phong, hắn lập tức cảm thấy đầu óc mình có vấn đề, lại đi nghĩ rằng người kia là tiểu sư đệ.

Những gì hiện ra trước mắt là một mảnh đất trống trải, Lục Trường Sinh đang nhàn nhã nằm trên ghế xích đu.

Bên cạnh còn có mấy nữ đệ tử khoảng hai mươi tuổi, họ đang bóp vai đấm chân cho cậu.

Những nữ đệ tử này ai nấy đều phấn khởi, ra sức xoa bóp.

Lục Trường Sinh một bên hưởng thụ, thỉnh thoảng lại phát ra vài tiếng hừ nhẹ.

"Trường Sinh sư huynh, cường độ thế này có được không ạ?"

"Có thể mạnh hơn chút nữa, ta vẫn thấy hơi mỏi."

"Là như này sao?"

"Đúng đúng đúng, chính chỗ đó, mạnh tay hơn chút nữa."

"Được rồi."

Nữ đệ tử vừa nói, càng thêm ra sức.

Lục Trường Sinh hài lòng, cất tiếng: "Lát nữa các muội cứ đem vấn đề nói với ta, ta quay về sẽ giúp hỏi Đại sư huynh, không để các muội mất công."

Đám người ngươi một câu ta một câu líu ríu không ngừng.

Sắc mặt Diệp Thiên Dịch thay đổi hoàn toàn, ngọn lửa giận trong l*иg ngực cuối cùng không thể kìm nén.

"Ngươi đang làm cái gì!"

Một tiếng quát lớn làm mấy nữ đệ tử thất sắc, vội vàng lui về đứng một bên.

Lục Trường Sinh cũng bị giật mình, nhìn hắn nói: "Sư huynh sao vậy?"