Nữ Alpha Không Thiết Sống Nữa!

Chương 16: Cô đánh mẹ mình túi bụi

113 vội la lên: [Cô không muốn trở về sao!]

[Cô định chết ngay trước mặt Lâm Sanh à? Ông ấy là người tốt nhất với cô trên tinh cầu này đó, dù có chết thì cô chết trên chiến trường còn dễ được ông ấy chấp nhận hơn là chết ngay trước mặt ông ấy!]

113 vội vàng quét một lượt cơ thể cô, vừa nãy rõ ràng còn ổn mà, sao đột nhiên lại ra nông nỗi này?

Sau khi quét xong, hắn mới phát hiện, kỳ mẫn cảm của Tô Mạt đã đến!

113: [...] Cái thứ kỳ mẫn cảm này sao lại đến bất thình lình thế này?!

Kỳ mẫn cảm của Alpha sẽ khiến Alpha sinh ra ác cảm với những Alpha khác, làm tăng thêm khát khao đối với Omega, thậm chí nghiêm trọng hơn còn có thể mất đi lý trí.

Ngay lúc đó, Tô Hương Nhuế đang đi phía trước bỗng dưng bị một luồng tinh thần lực tấn công bất ngờ từ phía sau, khiến bà "bịch" một tiếng ngã nhào xuống đất!

Bà thậm chí còn chưa kịp định thần chuyện gì xảy ra, thì Lão Tam và Lão Ngũ đi ngay sau lưng bà cũng đột ngột bị tấn công bằng tinh thần lực.

Tô Hương Nhuế vận dụng tinh thần lực phản kháng, quay đầu nhìn Tô Mạt đang ngồi trên xe lăn cúi gằm mặt không nói một lời.

Tốt lắm, giờ thì không cần kiểm tra tinh thần lực của cô nữa rồi, nhưng bà thấy rất cần thiết phải kiểm tra cái đầu của Tô Mạt!

Pheromone mang hương cỏ dại sau mưa bao trùm toàn bộ đại sảnh, sự ngang ngược, ham muốn kiểm soát và ham muốn chiến đấu của Alpha đều đạt đến đỉnh điểm vào khoảnh khắc này!

Lúc này, Tô Mạt ngẩng đầu lên, đôi mắt màu hổ phách đã hoàn toàn bị màu bạc bao phủ. Sau đó, tất cả Alpha có mặt ở đó đều không kìm được mà giải phóng pheromone của mình để phản kháng.

Giờ đây, Tô Mạt đã hoàn toàn mất đi lý trí, vốn dĩ kỳ mẫn cảm của Alpha đã là một trạng thái vô cùng nguy hiểm, giờ lại thêm vấn đề tâm lý của cô, tất cả những cảm xúc tiêu cực của Alpha trong kỳ mẫn cảm đều bị phóng đại đến mức tối đa.

"Cô ta hình như đang trong kỳ mẫn cảm!"

"Đi lấy thuốc ức chế!"

Tô Hương Nhuế còn chưa dứt lời, Tô Mạt đã trực tiếp lao vào tấn công bà. Bà là Alpha mạnh nhất trong nhà họ Tô, Tô Mạt muốn chết nên đã trực tiếp kɧıêυ ҡɧí©ɧ bà.

113 lẩm bẩm: [Đây là con mình đẻ ra, đây là con mình đẻ ra, đây là con mình đẻ ra…] Thế nên đừng xuống tay quá tàn nhẫn, đừng xuống ta yquá tàn nhẫn, đừng xuống tay quá tàn nhẫn...

Muốn trách thì trách bà và Lâm Sanh không sinh được, để cho cô là đứa con duy nhất. Tuy rằng cơ thể cô ấy là do tôi tạo ra, nhưng việc đánh bà là do ý muốn chủ quan của Tô Mạt, muốn trách thì trách bản thân bà quá thích làm màu thôi.

Đúng vậy, muốn trách thì trách Tô Hương Nhuế quá thích ra vẻ thôi, nếu không thì đã chẳng có chuyện gì xảy ra.

Chẳng lẽ không thể nói chuyện đàng hoàng được sao?

Nếu Tô Hương Nhuế mà nghe thấy những lời này của 113, chắc chắn sẽ tức đến hộc máu mà chết!

Vừa nãy, vì không kịp phòng bị nên bị tinh thần lực của Tô Mạt đè xuống đất, cằm của Tô Hương Nhuế đã sưng vù lên một cục.

Giờ đây, bà trực tiếp dùng tinh thần lực phản kích lại.

Tô Mạt chưa từng được huấn luyện bài bản về tinh thần lực, giờ có thể đánh người hoàn toàn là nhờ cấp bậc tinh thần lực của cô cao hơn người khác.

Còn Tô Hương Nhuế dù sao cũng đã tiếp xúc với tinh thần lực sớm hơn Tô Mạt năm mươi năm, giờ Tô Mạt chỉ dựa vào tinh thần lực dồi dào của mình để áp chế bọn họ, chút bản lĩnh này bà chẳng thèm để vào mắt!

"Ầm!" một tiếng, tinh thần lực vô hình lan tỏa, Tô Hương Nhuế và Lão Tam, Lão Ngũ của nhà họ Tô trực tiếp bị tinh thần lực của Tô Mạt đánh bay, ba người xếp chồng lên nhau như xếp đậu phụ, đâm sầm vào cột nhà.

Không biết có phải Tô Mạt cố ý hay không, mà Tô Hương Nhuế là người cuối cùng.

Ba người đâm vào cột nhà, khiến cho lớp hợp kim trên cột bị lõm một mảng sâu hoắm.

Có người gọi hộ vệ vào, chuẩn bị dùng vũ lực khống chế Tô Mạt. Nếu còn để cô tiếp tục phá phách như vậy nữa, thì từ đường nhà họ Tô cũng bị cô phá tan hoang mất.

Một đám người xông vào chưa được một phút, rồi từng người từng người một đều bò lết ra ngoài.

Nhà họ Tô nhiều người như vậy, ngoại trừ Omega ra, những Alpha trên cấp S đều bị Tô Mạt cho ăn đòn hết cả.

Có lẽ là ham muốn chiến đấu của Tô Mạt vẫn chưa được thỏa mãn, cô lại lao về phía Tô Hương Nhuế đang nằm nửa người trên mặt đất.

Tô Hương Nhuế đang thở hồng hộc: "..." Bà lập tức ấn nút, cái nút này là để gọi những hộ vệ mà gia tộc thường ngày nuôi dưỡng, trong số đó không thiếu những hộ vệ cấp SS.

Hơn nữa, những hộ vệ này đều sống ở... "Phụt!" Tô Hương Nhuế trực tiếp bị một đấm do tinh thần lực của Tô Mạt ngưng kết đánh bay!

Cú đấm này còn trúng ngay cằm của bà!

May mà một Alpha cấp SS sống ở gần đó đã kịp thời xuất hiện đỡ được bà. Tô Hương Nhuế định đưa tay lau đi vết máu ở khóe miệng, nhưng cuối cùng lại thôi.

Chỉ trong chốc lát, bà đã cảm thấy miệng mình sưng vù lên rồi.

Bà giơ tay chỉ vào Tô Mạt đang tàn sát ở bên kia: "Bắt giữ nó lại!"

Nén cơn giận trong lòng, bà cố gắng giữ cho khẩu hình rõ ràng: "Đừng làm nó bị thương."

Nếu đây không phải là con của bà, Tô Hương Nhuế đã muốn gϊếŧ quách cho xong rồi!

Cũng may đây là con của bà, Tô Hương Nhuế nhẹ nhàng sờ lên miệng, không nhịn được quay lưng lại nhăn nhó mặt "hít" một tiếng.

Cũng may là con của bà, tinh thần lực này so với bà năm đó cũng chẳng hề kém cạnh!

"Chị cả!" Tô Lão Tam ở phía sau kêu lên.

Tô Hương Nhuế không quay đầu lại: "Sao thế!"

Vừa dứt lời, cả người bà đã bay ra ngoài.

Tô Lão Tam giơ tay ra, vẻ mặt ngơ ngác: "...Tránh ra."

Còn lúc này, Tô Hương Nhuế đã cùng với hộ vệ cấp SS của mình rơi xuống ao.

"Tùm" một tiếng, nước bắn tung tóe.