Barron nhìn qua khe hở nơi Will cố tình nghiêng vai để lộ ra. Trong tầm mắt anh, bên trong hang động có các kệ vũ khí tấn công được sắp xếp ngay ngắn, chỉnh chu đến mức khó tin. Anh lập tức hiểu được lý do Will đưa ra mệnh lệnh phong tỏa. Cánh cửa mỏng manh không được gia cố cho thấy chủ nhân số vũ khí này không hề lo ngại có ai xâm nhập. Tuy nhiên, cách sắp xếp gọn gàng lại chứng minh rằng chúng không phải là đồ bị bỏ lại trong cảnh hỗn loạn.
Ngay sau đó, đội công binh đang dựng lều trú tạm gần điểm đổ bộ được Will điều động đến thực hiện nhiệm vụ khẩn cấp. Ngoài Will và Barron, chỉ có đội công binh làm nhiệm vụ che chắn cửa hang mới được phép tiếp cận. Những người còn lại chỉ cảm nhận được một áp lực tinh thần khó diễn tả, như thể bị đè nặng bởi một thế lực vô hình. May mắn thay, các trang bị cá nhân đã giúp họ tránh khỏi ảnh hưởng trực tiếp từ tin tức tố Alpha mà Barron vừa phát ra. Nếu không, toàn bộ những người trong bán kính 50 mét chắc chắn sẽ bị đè bẹp, không thể cử động.
Đứng trước việc công trình dựng lều tạm bị gián đoạn để ưu tiên xây dựng công sự bảo vệ hang động, không ai dám hỏi thêm hay tranh luận. Tất cả đều tò mò về những gì bên trong, nhưng cũng chẳng ai đủ can đảm để lên tiếng.
"Barron." Will vừa xoa cằm, vừa nhìn anh với vẻ ngập ngừng. "Cậu nghĩ chúng ta nên xử lý chuyện này thế nào?" Bên ngoài cửa hang, đội công binh đã dựng tạm một bức tường cao 20 mét men theo địa hình núi. Vì vật liệu xây dựng khan hiếm, họ phải sử dụng cả phần vật liệu vốn dành cho các lều trú tạm.
“Bố trí hai lính gác đứng canh, chia thành ba ca thay phiên. Kích hoạt hệ thống giám sát, nếu phát hiện bất thường, lập tức báo về thiết bị đầu cuối của tôi và anh.” Barron nói xong, tiện thể chỉ định luôn danh sách người trực ca. Giọng nói của anh vẫn bình thản, không chút gợn sóng: “Đi thôi, chúng ta sẽ đến kiểm tra vài điểm khác, trên bản đồ còn vài vị trí nghi ngờ có dấu vết do con người để lại.”
“Khoảng cách thì sao?” Will nhíu mày, ánh mắt như một dấu chấm hỏi.
“Nơi gần thì dùng xe đổ bộ, xa hơn tôi sẽ sử dụng tàu trinh sát.” Ánh mắt Barron kiên định, sáng rực như ánh sao. Từ đầu đến cuối, đôi chân mày anh không hề biến đổi, thể hiện sự quyết đoán. “Anh quay về Thủ đô tinh chờ báo cáo của tôi. Việc trinh sát sẽ hoàn thành trong vòng một tuần.”
“Bên đội nghiên cứu khoa học, liệu có để lộ phát hiện bất ngờ này không?” Will thoáng chút bối rối, ánh mắt hiếm khi bộc lộ sự mơ hồ. “Một lô hàng lớn như vậy, ai để mất cũng sẽ tìm mọi cách lấy lại.”